Xuyên Vào Truyện Cứu Lấy Cái Kết Bi Thảm Của Phản Diện

Chap 6 : ghen tị 5

*Sáng hôm sau *Trong căn phòng có hình ảnh thiếu niên đang ngủ say giấc như một hoàng tử nhỏ say giấc nồng . cục bông bay đến bám nên mặt cậu hét.

205:" ký chủuuuuu dậy đi cô ta đang hành động rồi vì độ hảo ký chủ ơiiii dậy thôiiii"

Cậu nhíu mày nắm lấy cục bông quăng đi .

Tễ Nguyễn :" ồn ào !!"

205:" huhuhu ký chủ hết thương tôi rồi nói thương mk mà lại quăng mk 😭rỗi "

Tễ Nguyễn :" lại đây ngoan, ko sao để cô ta đắc ý đã rồi xem cô ta diễn thế nào "205 lại gần để cậu tùy ý nắn bóp.

Cậu thay quần xong vừa bước ra khỏi cửa bắt gặp đường mẫn cô ta hoảng hốt" sao cậu ta ở đây đáng ra ......hừ "

Đường mẫn :" ô !sao cậu ở đây phòng cậu đâu ở đây !"

Tễ Nguyễn cậu rũ mắt xuống ủy khuất nói :" tôi ko biết tự dưng thiếu gia bắt tôi ở đây tôi ko biết thế sao tiểu mẫn cũng ...."

Cô ta bẻ gẫy lời cậu nói:" à chỗ này tôi cũng đc sắp sếp ở phòng dưới cậu " nhìn thì ôn hòa bên trong là lạnh lùng nhìn hắn chứa sự ghen ghét" đáng ra cậu ta phải bị đuổi đi chứ chẳng đúng trong tiểu thuyết j cả "

Tễ Nguyễn :" ừ "

Quản gia đi đến nói :" cậu đi gọi cậu chủ dậy , hầu hạ cậu chủ đi"

Đường mẫn :" ơ nhưng là tôi mà, cậu chủ..."

Quản gia :" cô ko biết phép tắc sao ,cậu chủ muốn ai hầu hạ là quyền cậu chủ cô ko có quyền lên tiếng đừng tưởng cậu chủ để ý cô một chút là sắp ko biết quy củ rồi "

Đường mẫn :" nhưng....vậy có thể để tôi phụ cậu ấy ,1 mk cậu ấy làm cũng khó ,mới lại tôi làm ở đây lâu hơn cậu ấy "

Quản gia :" ...thôi đc rồi ,đi làm đi " quay ng đi khỏi

Đường mẫn :" vâng quản gia " hớn hở quay ra nói:" đi thôi tiểu Nguyễn "

Tễ Nguyễn :" ừ tiểu mẫn" quay ng đi đến phòng của hắn .

Có tiếng * cốc cốc * vang lên ,giọng nói trầm thấp mang vẻ rù quyến cất lời " vào đi " .

Cậu thấp thỏm đi vào đi theo sau là đường mẫn .

Đường mẫn :" cậu chủ đến lúc dậy rồi "

Nguyên vẫn :" ừ " .

Hiện tại hắn ngồi trên ghế tay đeo găng tay đen cầm tài liệu ,mái tóc rủ xuống mà ko có vuốt lên nhìn nhã nhặn hơn khi vuốt lên, phụ theo là một cặp kính viền vàng mắc thêm dây lên hai bên kính nhìn trông rất tri thức ,hắn vốn chỉ đi chinh chiến nhưng cũng có rất nhiều về kiến thức về doanh nhân nên cũng thi thoảng xem thử .

Hắn đa số sẽ toàn đi chiếm đóng các nc và bảo vệ nc lên có công lao to lớn ,đến hoàng đế cũng kính lễ vài phần . Đc nhiều tiểu thư nhà quyền quý mơ mộng .

Nguyên vẫn :" đứng đực đấy làm j lấy đồ"

Sau khi cả hai hoàn hồn mới hấp tấp đi làm việc .Vì hôm nay là ngày cuối tưởng niêm xong hắn bắt đầu đi là việc ko thể bỏ bê đc .

Cô ta theo thói quen thay quần áo cho hắn ,cậu lặng lẽ đứng bên cạnh phụ ,luống cuống chay đi chạy lại hắn luôn chăm chăm nhìn cậu làm việc mà ko để ý cô ta.

Nguyên vẫn :" cô ra ngoài còn lại để cậu ấy làm "

Đường mẫn :" nhưng tôi ..."

Hắn liếc nhẹ như cảnh cáo khôn hồn mà né ra.Cô ta như cảm nhận đc mà cười cúi ng đi mất .

Nguyên vẫn :" tiểu Nguyễn thắt cà vạt cho tôi "

Tễ Nguyễn :" dạ dạ "

Cậu luống cuống thắt cà vạt. Nhìn biểu hiện này hắn có chút hài lòng càng đc đà nc lấn tới. Hắn sờ nhẹ tóc cậu ,cậu giật mk .

Hắn nhíu mày nói:" sợ tôi sao ? " giọng chất vấn.

Tễ Nguyễn :" dạ .... Ko dám" rụt rè nói.

Từ khi cậu biết hắn là thiếu soái cao cao tại thượng, thì ko dám lên tiếng sợ hắn phát hiện đem cậu lên nướng mất.

Hắn xoa nhẹ lên tóc cậu nói :"chờ tôi ,tôi sẽ mua cho cậu quà"

Cậu phấn khởi như đứa trẻ :"thật ư vâng tôi sẽ đợi " *mỉm cười *coi như cho hắn.

Hắn mỉm cười mãi nguyện :" ở nhà ngoan "

Tễ Nguyễn :" dạ !!!"

______

Ỏ nghe quắn quéo ghê có bình luận vậy nên tặng riêng cho bạn ( hoa nhan , phương thiên hà nhe iu hai bạn nì)

Comment tiếp mai tui lại ra nhìu nhìu nha tầm 5 comment thì ra sớm.