Có Một Beta Mang Đầy Tiếng Xấu

Chương 12-3

Omega kia cảm thấy đau đớn, đành không tiếp tục quấn lấy hắn nữa. Kẻ sát nhân lại cầm theo chiếc cưa máy đi về phía Cố Triết đứng, trong khi anh còn đang kinh ngạc thì hắn đã đứng sừng sững trước mặt anh rồi.

Cố Triết không rõ hắn có ý đồ gì, đành ra lời cảnh cáo:" Đừng làm phiền tôi."

Kẻ sát nhân nghiêng đầu qua, thì thầm với âm lượng chỉ đủ hai người nghe được :" Đã lâu không gặp, vợ nhỏ dâʍ đãиɠ của tôi."

Giọng nói đó và cách xưng hô khiến Cố Triết lạnh người như rơi vào hầm băng, là tên Viol kia!

Cố Triết hoảng loạn phủ nhận:" Tao không biết mày đang nói gì, cút đi!"

Viol cười đáp:" Thực ra tôi còn chưa nói gì cả."

Cố Triết luôn vô thức sợ hãi và chán ghét hắn, anh không tự chủ được lùi về sau một bước, Viol lại tiến gần thêm một chút :" Em cũng là ứng cử viên cho vị trí hôn thê của Field nhỏ sao?"

Thấy Cố Triết không trả lời, hắn nhìn khung cảnh đầy hương diễm xung quanh:" Đây thật là một lần kiểm hàng tỉ mỉ đấy."

" Em nghĩ Field nhỏ có xuất hiện ở đây không?" Viol chợt hỏi, " Giấu thân phận dưới chiếc mặt nạ kỳ lạ, đè vị hôn thê hắn ngưỡng mộ trong lòng dưới thân, thỏa thích thưởng thức theo ý muốn; hoặc là có một khoảng thời gian vui vẻ với tất cả các đối tượng hắn hứng thú , từ từ chọn lựa."

"Tao không có hứng thú muốn biết." Cố Triết nói xong muốn xoay người rời đi.

Viol vươn tay đè vai anh lại, thì bị Cố Triết quyết liệt vùng ra. Anh hận hắn vô cùng, vừa quay lại đã vung một quyền về phía Viol, hắn nghiêng đầu né được:" Bảo bối, em vẫn luôn nóng bỏng như vậy."

Cố Triết không muốn nói chuyện với hắn, anh liên tiếp tấn công. Nhưng thể năng của Viol rất ưu việt, kỹ thuật chiến đấu rõ ràng đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, mà Cố Triết cũng biết điều này sau hai lần tiếp xúc trước đây.

Điều kiện thân thể của Alpha vốn vượt trội hơn Beta, Viol lại có kỹ thuật thực chiến mạnh mẽ hơn Cố Triết nhiều, nên không quá mấy chiêu, hắn đã bắt được hai tay anh vặn chéo ra sau lưng, đè xuống đất.

AI tuần tra lập tức di chuyển đến cạnh bọn họ:" Cảnh báo! Cảnh báo! Cấm bạo lực!"

"Thật không hiểu phong tình gì cả." Viol đành phải buông Cố Triết ra, " Đây chỉ là tình thú nhất thời thôi, em thấy đúng không, bảo bối?"

Cố Triết lại đứng lên, rồi lắc lắc cổ tay mình. AI tuần tra sẽ phân tích trạng thái cảm xúc của tân khách để bảo đảm an toàn và sự tự nguyện của họ.

Viol không thể ép buộc Cố Triết ở đây, nhưng Cố Triết cũng không có cách nào đâm hắn ta thành ngàn mảnh được, giữa hai người họ hình thành một bầu không khí quỷ dị. Cả hai tựa như hai con mãnh thú bị xích lại, đều ôm tâm tư mà gầm gừ đối phương.

"Sao mày lại ở đây?" Cố Triết hỏi," Rốt cuộc mày có mục đích gì?"

"Quy tắc của nơi này là không được thảo luận chuyện riêng, bảo bối à." Viol trêu đùa nói," Còn về mục đích... gặp em hoàn toàn là một niềm vui bất ngờ."

Cố Triết bỗng nhận ra điều quan trọng :" Sao mày có thể nhận ra tao?"

"Có tấc nào trên người em là tôi không chưa quen thuộc sao? Huống chi người em còn dính đầy pheromone của tôi." Viol chỉ về phía chiếc ghế sofa dài cách đó không xa," Chúng ta có thể đến chỗ kia để thảo luận những vấn đề riêng này."

"Không cần."

"Đừng sợ hãi như vậy chứ, có AI ở khắp nơi mà, tôi sẽ không làm được gì đâu." Viol giơ hai tay lên, " Không chừng khi tâm trạng tôi đang tốt, sẽ tình nguyện nói nhiều thêm về vấn đề mà em quan tâm đó."

Cố Triết nhíu mày, nhưng vẫn đi cùng hắn về phía chiếc ghế sofa dài. Trên chiếc sofa dài có hai người trần trụi quấn lấy nhau, thân dưới của họ dán chặt vào nhau, thậm chí còn phát ra những âm thanh dâʍ ɭσạи.

Viol đá mạnh vào chiếc sofa, cả hai người trên ghế cùng lăn xuống đất nhưng vẫn duy trì trạng thái kết hợp với nhau. Người bị đâm vào trong hai người đó phát ra tiếng rêи ɾỉ cao vυ"t, anh ta tự đẩy hai bắp đùi ra hướng về phía Viol, mời gọi đầy dâʍ đãиɠ: "Này, kẻ sát nhân có muốn cùng nhau chơi đùa không?"

Viol dùng chiếc cưa máy đẩy hắn ra, đáp lại anh ta đầy cay độc :"Ta không có hứng với loại kỹ nữ vạn người cưỡi được, ngươi muốn chơi battle royale với ta không? Với điều kiện y tế ở đây, ta đảm bảo có thể nối liền tứ chi của người lại như cũ, sẽ không tàn tật gì cả."

Có một số kẻ có sở thích tìиɧ ɖu͙© rất đẫm máu, thậm chí bọn họ còn có cả một nhóm người, nhưng hai người kia không thích thú gì với kiểu tìиɧ ɖu͙© quái dị, nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Viol lại kéo chiếc sofa lên, đặt tay lên bờ vịn thoải mái ngả lưng ra sau: "Được rồi, bây giờ chúng ta có thể trò chuyện chút đi."