Có Một Beta Mang Đầy Tiếng Xấu

Chương 1: Bị một alpha xa lạ cường bạo

Cố Triết là một beta, nhưng trên mặt sinh lý lại có chút thiếu hụt, dù thế anh cũng chưa bao giờ ngờ được rằng có một ngày anh sẽ bị một alpha cường bạo.

Mặc cả người đau nhức anh vẫn cố chống người dậy nhìn bốn phía, đây là một nhà nghỉ không xa lạ gì lắm, chỗ này ở ngay cạnh trường Đại học Trung Ương của anh.

Trên người anh là những mảng hỗn độn kèm theo nhiều vết ứ hằn rõ, vì động tác của cơ thể khiến dòng chất lỏng màu trắng đυ.c tràn ra từ bộ vị bí ẩn giữa hai chân, đây chính là thứ mà tên alpha cầm thú hôm qua để lại trong thân thể anh.

Tối hôm qua, trên chiếc giường chật hẹp ở nơi này, anh bị đè lại từ sau lưng giống như một con thú cái, bị tính khí to lớn đáng sợ của alpha từng lượt từng lượt xâm phạm vào chỗ sâu nhất.

Mới đầu anh cũng định phản kháng song cả cổ tay và đầu đều bị đè chặt trên giường, mà sức lực của alpha khác với người thường khiến cho anh không có cách nào chống lại được.

Cho đến khi hung khí đáng sợ kia đè vào khoang sinh sản mềm mại yếu ớt, càng nghiền ép muốn đi vào sâu hơn khiến lần đầu tiên anh sinh ra cảm giác rợn cả tóc gáy như thể sợ hãi bản thân hoàn toàn bị xâm chiếm vậy.

Anh bắt đầu giãy dụa thậm chí là anh khẩn, cố gắng nhẹ nhàng trao đổi với alpha như đã hóa thành dã thú kia, anh xin hắn đừng nên đi vào khoang sinh sản của anh.

Khoang sinh sản của beta không phát triển hoàn toàn như omega nên khi bị đâm vào sẽ đau đớn khổ sở hơn gấp mấy lần, mà tồi tệ nhất là dù xác suất không cao nhưng vẫn có thể sẽ mang thai.

Nhưng trong thời điểm như thế này, có alpha đang nổi điên nào sẽ để ý đến cảm giác của người bị hại chứ?

Hơn nữa đây lại là một beta khác với omega yếu đuối mảnh mai, không cần phải lo lắng nếu làm việc đó quá thô bạo sẽ làm hỏng thân thể này.

Huống chi, người alpha đang hóa thú này đã sớm phát hiện ra thân thể của beta này khác biệt với thân thể người thường, đây là thân thể của một beta song tính.

Có lẽ khi tỉnh táo trước mặt mọi người, sẽ có rất nhiều người tỏ ra ghét bỏ beta như thế này, nhưng lúc ở trên giường, thì đây lại là một chất xúc tác cực mạnh ít ai ngờ tới, khiến cho con người ta không chút do dự phá vỡ ranh giới cuối cùng không hề kiêng dè thể hiện ra du͙© vọиɠ sâu thẳm nhất.

Kết quả là tính khí kinh khủng của alpha kia hoàn toàn không để ý kháng cự và ngăn trở của beta nhỏ, cứ thế tàn nhẫn xé mở huyệt khang để đầu tính khí to lớn đến khủng bố đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong miệng tử ©υиɠ.

Lúc trước tính khí của người bị hại còn hơi cứng rắn sau đó đã mềm rũ ra.

Cố Triết hoàn toàn mất đi tiếng nói chỉ còn lại những tiếng ấm ớ trầm thấp khàn khàn, nước mắt của anh không kìm nổi chảy xuống gò má, sau đó lại bị đầu lưỡi mềm ướt của đối phương liếʍ đi.

Tiếng thở nặng nề của hắn dán vào bên tai anh, còn không chờ anh nghĩ được gì sâu xa, một sự đau đớn đột ngột xông đến từ tuyến thể sau cổ đang dần lan ra.

Alpha kia đã cắn rách tuyến thể của anh đồng thời rót tín tức tố của hắn vào để cưỡng ép đánh dấu anh.

Tuyến thể của beta không có tác dụng kết phiên, hành vi như thế này chỉ có thể tạo thành một ký hiệu duy trì tạm thời, song cũng chỉ có một số ít beta kết đôi với alpha mới cơ hội thể nghiệm điều này.

Đương nhiên Cố Triết cũng rất xa lạ với hành vi này, anh cảm thấy nó giống như chính anh đã bị dã thú chiếm đoạt hoàn toàn dấy lên sự sợ hãi kẻ kia sẽ ăn anh vào bụng ngay giây phút này vậy, điều này càng khiến cho nơi sâu nhất trong linh hồn Cố Triết như đang run rẩy.

Nhưng anh không cách nào trốn được nó, giữa bóng tối ngột ngạt đến thở cũng khó khăn thậm chí anh còn không nhìn thấy tướng mạo của đối phương, chỉ biết khó mà thoát khỏi sự giam cầm của hắn cũng như không thoát nổi lửa dục hừng hực không bao giờ tắt đó.

Miệng huyệt dư thừa phía dưới đã bị mài sưng đỏ đến nóng lên, bên trong cũng đã tê dại. Mà tử ©υиɠ bị cưỡng ép xâm nhập vừa đau vừa xót lại bị đổ vào rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, theo từng lần rút ra cắm vào đều sẽ có dịch nóng tràn ra.

Lần thứ hai hắn lại cắn vào gáy để đánh dấu, rốt cuộc Cố Triết cũng không chịu nổi đau đớn xông lên đầu nữa, lửa dục của alpha dường như chưa bao giờ tắt, mà kiểu đánh dấu liên tục như thế này khiến anh hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.

" Không thể...... đủ rồi ưʍ..." Tiếng khóc của Cố Triết tựa như gọi về lý trí của đối phương, động tác của hắn dừng lại mấy giây dường như vừa mới tỉnh lại từ mơ hồ.

Hắn ôm Cố Triết ngồi lên người, đưa ngón tay lau đi nước mặt trên mặt anh, đốt ngón tay dừng lại ở khóe mặt anh khẽ ấn nhẹ một cái. Sau đó hơi thở sát lại gần, đầu lưỡi ấm áp liếʍ đi dòng nước mặt không ngừng chảy xuống kia.

Hành động ấm áp này khiến người ta có ảo giác đây tựa như một tình nhân đầy ôn nhu, bọn họ tựa như một đôi bạn lữ yêu nhau thắm thiết.

Nhưng cái ảo giác này nhanh chóng vỡ vụn không chút lưu tình, bởi tính khí của alpha đã mượn thế đứng để mạnh mẽ nghiến vào tử ©υиɠ nhỏ hẹp, toàn bộ qυყ đầυ to lớn chui vào chống vào trong đến ê ẩm sưng đau, chỗ đó không kìm nổi mà chảy tràn ra đầy dịch nóng.

Cố Triết vừa bật ra tiếng rên khẽ vừa giãy dụa muốn thoát ra. Nhưng vòng eo lại bị giữ chặt,đè ấn xuống hung khí đứng thẳng kia khiến cho chuỗi hành hạ đầy khuất nhục này vẫn còn chưa kết thúc.

Lúc Cố Triết tỉnh lại thì trời đã chuyển sang chiều, trong phòng không còn một bóng người khiến anh không biết nên cảm thấy tức giận hay nên thở phào nhẹ nhõm nữa.

Kéo thân thể khó chịu đi vào phòng vệ sinh, chiếc gương sáng phản chiếu toàn bộ cơ thể chật vật của anh, khắp người toàn vết tay tím bầm và vết cắn, thậm chí ngay trên cổ tay cũng có một vòng dấu tay đỏ.

Giữa hai chân anh lại có dòng chất lỏng trắng đυ.c pha vài tia đỏ chảy dọc xuống đùi, nó như nhắc nhở đêm qua anh đã bị dày xéo và lăng nhục dã man ra sao.

Cố Triết có nhịn sự khó chịu mà vụng về tắm sạch thân thể rất lâu.

Lúc ra khỏi nhà trọ, anh rất khó chịu, cổ họng cũng có chút đau đau, nên anh quyết định đi tìm một máy trị liệu để xóa đi dấu vết trên người và giảm bớt đau đớn trước đã.

Hôm nay đã không thể đi học được, có lẽ giờ này mấy người nhà họ Cố đều không ở nhà, anh quyết định về nhà tìm máy trị liệu bởi vật này cũng rất khó mua được ở ngoài.

Nhưng thật không may, anh vừa đi vào cửa đã thấy Cố Chính Sơn đang ngồi ở phòng khách. anh kính cẩn lên tiếng chào rồi muốn nhanh chóng đi tìm máy trị liệu, vốn là anh muốn lên phòng mình để dùng nhưng ông ta ở đây nên anh đành từ bỏ ý định đó.

" Chờ một chút!" Cố Chính Sơn bỗng lên tiếng gọi anh lại, ông ta đưa mặt soi xét đứa con trai trưởng ít được để ý này rồi nghiêm mặt ra lệnh:" Lại đây!"

Da đầu Cố Triết căng cứng lên, Cố Chính Sơn đã ngửi thấy mùi tín tức tố trên người anh, ông ta không hề do dự cho anh một cái tát mà trong giọng nói cũng không kìm được sự tức giận:" Tối hôm qua mày đã làm gì!"

Cố Triết cúi gằm mặt không nói lời nào. Do sinh lý của anh có chút thiếu sót và dường như anh không có bất kỳ cảm giác gì với tín tức tố nên đã hoàn toàn quên mất ký hiệu trên người mình. Song chỉ cần là người bình thường cũng có thể phát hiện ra tình trạng thực của anh lúc này.

" Ai bảo mày cứ lêu lổng khắp nơi! Lại còn bị alpha đánh dấu nữa?!"

Cố Triết ngập ngừng đáp:" Con không phải omega, và cũng đã trưởng thành rồi."

Cố Chính Sơn cười nhạt:" Mày không biết hoàng thất đang tuyển chọn beta thích hợp để trở thành hôn thê của Huân tước Field hả?"

Cố Triết kinh ngạc ngẩng đầu lên, anh cố gắng cân nhắc từng từ:" Huân tước Field xem xét vô số người, e rằng sẽ coi thường...."

" Chuyện này không cần mày phải suy tính." Cố Chính Sơn không nhịn được cắt lời anh:"Mày sớm nên giải quyết mùi vị dâʍ ɖu͙© trên người đi, lần này hoàng thất chỉ chọn beta, mày có biết bao nhiêu gia tộc thèm muốn vị trí đó không?"

" Nhưng con chưa nghĩ đến việc kết hôn!" Cố Triết hiếm khi không vâng lời cha mình:" Người từng nói beta chẳng có chỗ nào dùng được, cũng đã nói là sau khi tốt nghiệp sẽ để con rời khỏi nhà họ Cố!"

"Chẳng lẽ gả cho Huân tước Field không phải là được rời khỏi nhà họ Cố sao?" Cố Chính Sơn nói:" Hay mày không muốn gả cho Huân tước Field?"

Dĩ nhiên là không rồi!

Huân tước Field là con trai duy nhất của Công tước Field lại có thân thế cao sang, tất nhiên tương lai sẽ thừa kế tước vị của cha hắn. Tuy anh chưa từng gặp vị Huân tước này nhưng đã nghe tiếng từ lâu. Đây là một nhân vật cực kỳ hoang đường, tính tình hắn cổ quái đơn độc, luôn thích tổ chức tiệc tùng xa hoa khiến người ta phải trố mắt kinh ngạc, chính những cuộc chơi không có hồi kết đó đã khiến cho bất kỳ người bình thường nào khi nghe đến hẳn đều phải nhíu mày suy nghĩ.

Số người gặp được hắn không nhiều, song chuyện xấu thì lưu truyền rất rộng. Dù thế thì tất cả đều ngại thân phận của hắn nên không dám bàn tán ở nơi đông người, dường như đó là biểu tượng cho quý tộc phong lưu chỉ biết ăn chơi hàng thật giá thật vậy.

Vị Field nhỏ này chính là đứa con duy nhất của Công tước Field và trưởng công chúa điện hạ, mà hiện tại hoàng đế đương nhiệm của đế quốc chỉ có một người thừa kế duy nhất là alpha. Nếu tính từ cấp bậc huyết thống mà nói thì nếu cha con họ có sự cố gì thì vị Field nhỏ này sẽ là người thừa kế gần với ngôi vị hoàng đế nhất.

Và đương nhiên điều này khiến hoàng đế ăn ngủ không yên, cũng may vị Field nhỏ lại không được ưu tú như cha mẹ. Hắn không chỉ là một beta mà còn là một tên ỷ giàu mà ăn chơi phá phách đích thực, nếu như có thể tìm cho hắn một mối hôn ước " thích hợp" thì tư cách người thừa kế của hắn có thể còn bị hạ xuống một bậc nữa.

Mà mối hôn ước " thích hợp" đương nhiên phải là một beta, kết quả là hoàng thất bắt đầu gióng trống phất cờ để tìm hôn thê cho Huân tước Field.

Đối với những gia tộc quyền thế chân chính thì mối hôn ước này là mối họa tránh không kịp, nhưng đối với nhà họ Cố chỉ là quý tộc tầm trung thì việc được trở thành họ hàng thân thích với nhà Công tước quả là rất béo bở. Bởi tất cả những thứ cần chi chỉ là một beta, đây quả thật là cuộc mua bán có giá hời.

Song khi tất cả rơi vào đầu người trong cuộc thì lại không dễ chịu như vậy, lúc này Cố Triết như rơi vào hầm băng, trong lòng anh rung động và quay cuồng khổ sở thậm chí còn vượt qua nỗi đau ở thân xác, nhưng anh hoàn toàn không có năng lực và quyền lực để quyết định vận mệnh của chính mình.

" Sắc mặt mày như vậy là có ý gì?" Từ trước đến nay, Cố Chính Sơn chưa bao giờ cho đứa con trai trưởng của mình sắc mặt tốt đẹp gì:" Mày là một beta mà trên người lại đầy mùi dâʍ ɖu͙© của một alpha không biết ở đâu ra, nhưng thôi dù thế nào mày cũng xứng đôi với vị Field trong truyền thuyết kia đấy."

Cố Triết siết chặt nắm đấm, nhưng không thể phản bác lời châm chọc của ông ta. anh tìm được máy trí liệu quẳng vào balo rồi nhanh chóng đi khỏi cái nhà làm người ta không thể thở được này.

anh không có chỗ để đi, cuối cùng chỉ có thể trở về ký túc xá ở đại học Trung Ương, mà trường đại học Trung Ương là trưởng nổi tiếng bậc nhất đế quốc, trừ những người bình dân vô cùng nghèo ra thì ở đây cũng có một số ít con em quý tộc cho nên điều kiện ký túc cũng rất tử tế.

Một phòng chỉ có hai người rất rộng rãi, nếu không phải vì khuyến khích học sinh vào ở nhiều hơn, thì có thể chỉ còn một người một phòng thôi. Trường có một truyền thống đại chúng là học sinh năm nhất mới nhập học thì có thể xin khóa trên hướng dẫn và giúp đỡ, sau khi nhập học thì sẽ ở chung phòng ký túc với đàn anh đàn chị khóa trên.

Quy định có từ thuở mới xây trường này vốn là vì để con em quý tộc có điều kiện giao lưu với nhau, nó được duy trì và phát triển đến bây giờ cũng được nhiều học sinh bình dân hoan nghênh bởi nhờ thế mà những nhóm bạn học lại hoặc do kém nhau nhiều tuổi vẫn có thể gặp lại nhau.

Cố Triết là học sinh năm ba, bây giờ anh là người lớn tuổi hơn bạn cùng phòng năm nhất. Lúc trước, bạn cùng phòng của Cố Triết vừa chuyển ra nhà trọ để ở cùng bạn gái thì lập tức có học sinh mới điền tên xin vào phòng anh.

Bây giờ bạn cùng phòng không ở đây, chắc là đang đi học bởi lớp buổi tối học đến tận 9h.

Nhân lúc bạn cùng phòng không có ở đây, anh lấy máy trị liệu ra từ từ làm tan những dấu vết trên người, song có vị trí ở sau lưng không thể với tới được.

Những vết thương bên ngoài đã được xử lý, nhưng vị trí ẩn mật bị giày xéo suốt đêm qua thì chưa được chữa trị, chỗ đó vẫn nóng như lửa đầy khó chịu, thậm chí còn sưng lên nữa.

Máy trị liệu mô hình nhỏ do hai bộ phận tạo thành, phần đầu chữa trị của tay cầm có thể điều chỉnh hình dáng. Cố Triết cẩn thận khử độc đầu đó như muốn dùng hết khả năng để kéo dài thời gian ở bước này vậy.

anh đưa tay điều chỉnh đầu thành một miếng phẳng, do dự một chút, chắc chắn rèm cửa sổ đã được đóng kín rồi mới chậm rãi chữa trị nơi đang bị sưng lên đau đớn kia.

Máy trị liệu mang đến cảm giác mát mẻ hóa giải sự khó chịu ở nơi đó. Cố Triết nằm sấp ở trên giường, một đầu gối quỳ xuống đất để dễ giang chân ra rồi cẩn thận đẩy đầu trị liệu kề sát vào nơi đó.

Một lát sau, khu vực ngoài đã hoàn toàn hết khó chịu, nhưng bên trong bị va chạm quá độ nên vẫn rất đau rát, lộn xộn.

Cố Triết dừng lại rất lâu mới đưa tay chuyển đầu trị liệu về hình trụ thẳng, anh nhìn vật đó, một ngày trước đây anh chưa bao giờ nghĩ đến tiểu huyệt ở hạ thể của mình sẽ bị nhét bởi cái thứ đồ như vậy.

Nhưng bây giờ, anh chỉ vui mừng vì ít nhất vật này còn nhỏ hơn nhiều so với tính khí của alpha kia.

Mặc dù anh không nhìn thấy nhưng dựa vào cảm giác cũng biết được kích thước lớn đến dọa người của vật kia, mỗi lần đều khiến anh sợ hãi bản thân sẽ bị đâm thủng.

Cố Triết hít sâu một hơi rồi dùng ngón tay tách mở nữ huyệt mịn màng ra, tay còn lại cầm đầu trị liệu hơi dán sát vào miệng nhỏ từ từ đẩy đầu trụ trị liệu vào thân thể mình.

Một bên tai Cố Triết bắt đầu đỏ lên, hành động này giống như đang tự an ủi đầy dâʍ đãиɠ khiến cho nội tâm có phần bảo thử của anh vô cùng đau khổ. Cũng may là đầu trị liệu mang lại cảm giác man mát giúp chỗ đấy của anh cuối cùng cũng được yên ổn chút ít.

" A Triết, anh về rồi à? Ngày hôm qua......." Tiếng nói của người kia hơi ngừng lại, chắc chắn là đang bị sốc bởi cảnh tượng trước mắt.

Áo sơ mi không cài nút đang treo lủng lẳng trên người Cố Triết để lộ ra dấu ký hiệu làm người khác giật mình ngay trên cổ, vai cũng đầy vết xanh tím rõ ràng cho thấy đã từng trải qua tìиɧ ɖu͙©. anh không mặc quần, mà đôi chân thon dài có một chân đang quỳ xuống đất giang ra để lộ tiểu huyệt đỏ bừng ở phía dưới đang bị máy trị liệu cắm vào.

Toàn bộ hình ảnh này đầy da^ʍ mỹ và vô cùng ướŧ áŧ.

Giọng nói quen thuộc bất ngờ vang lên khiến Cố Triết quay đầu nhìn theo bản năng, chợt bắt gặp sự kinh ngạc đến ngẩn ngơ trên khuôn mặt xinh đẹp của bạn cùng phòng. Cả người anh cứng đờ, cố tỏ ra lạnh nhạt đáp:" Ariel, bây giờ tôi có chút việc không tiện lắm, anh đi ra ngoài trước được không?"

Nhưng bạn cùng phòng luôn ôn hòa dễ nói chuyện lại có thái độ rất khác thường cũng không nghe lời đi ra ngoài, mà cứ thế từng bước tiến lại gần phía sau anh, ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt từ ký hiệu trên tuyến thể đến phía sau kia. Bởi vì hướng này ngược sáng nên khó có thể nhìn rõ nét mặt hắn, song trong giọng nói với Cố Triết lại chứa sự tức giận kỳ lạ:" Ai đã đánh dấu anh vậy?"

Trong đầu Cố Triết đã sớm rối thành một đống bùi nhùi: Ariel lại trở về vào lúc này! Nhưng còn có chuyện càng khiến mình xấu hổ hơn sao?!