Cố Chính Sơn ngửi được trên người Cố Triết tràn ngập tin tức tố Alpha, liền biết anh không có khả năng được chọn, nhưng ôm ngựa chết coi như ngựa sống cố gắng an ủi tâm lý dù chỉ một chút may mắn, để Cố Triết đi hôn ước dự phòng.
Ngày hôm sau buổi chiều, ông ta nhận được cuộc gọi từ quản gia của huân tước Field, cảm giác như trúng vé số vậy khiến ông ta mừng rỡ như bị điên. Không, phải là so với vé số hạng nhất còn đáng giá gấp hàng ngàn vạn lần!
Ông ta kích động vui sướиɠ đến khó nhịn, kêu người chuẩn bị riêng một bàn tiệc tối thông báo tin tức cực kì tốt này.
Trên bàn ăn, bốn con người sau khi nghe tin tức, biểu tình lập tức khác nhau.
Đái Lệ Liên không nói đến cao hứng hoặc không nổi, bà ta càng hy vọng ký kết hôn ước chính là con của bà ta, mà không phải là không có quan hệ huyết thống cùng tình cảm với Cố Triết. Đương nhiên bà ta biết điều này không có khả năng xảy ra, bởi vì hoàng đế rõ ràng là muốn cho một Beta làm công tước phu nhân tương lai như vậy họ mới có hậu thuẫn lớn sau này hơn nữa xác suất cũng là Beta, giảm bớt uy hϊếp đối với hoàng đế.
Cố Vân Khởi cũng không có dao động cảm xúc quá lớn, chỉ là có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có khả năng vì thế mà cao hứng.
Cố Vân Tú sắc mặt trở nên phẫn nộ, ả biết chính mình không có khả năng có vị trí này, nhưng dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì tất cả cái gì nàng không có được Cố Triết lại có được? Anh ta là cái thá gì! Một Beta dơ bẩn đê tiện, suy đồi, xấu xa mà thôi!
Nhưng ả kìm chế cảm xúc, không lên tiếng.
"Ta không đồng ý!" Bọn họ vì thế xem ra mới cảm thấy Cố Triết vui sướиɠ, ngược lại Cố Triết biểu tình bất mãn, "Ta sẽ không thực hiện hôn ước này."
"Hôn ước này có gì khiến ngươi cự tuyệt." Cố Chính Sơn dối diện với anh sắc mặt ngay tức khắc bị kéo xuống. "Chỉ là một Beta, toàn đế quốc này tìm đâu ra cái hôn ước thứ hai tốt như vậy."
"Tốt?" Cố Triết phẩn bác, "Ta căn bản không quen tiểu công tước Field, cũng không thích bữa tiệc của hân, các ngươi tùy tiện đính hôn ước, có hỏi qua ý kiến của ta sao?"
"Này còn phải hỏi?" Cố Chính Sơn cảm thấy ông ta không thể nói lý, "Huân tước Field coi trọng mày đã là vận may rất tốt rồi, lấy mày điều kiện cũng nhanh gọn, tao cũng không biết sao hắn có thể chọn mày."
Ông ta nhớ tới điều gì đó liền nói: "Mày không phải là còn thương nhớ Alpha đã đánh dấu mày đi? Rốt cuộc là lêu lổng ở đâu vớ phải nam nhân hóa thú xa lạ."
"Ta không có." Cố Triết bực bội nói.
"Mày có tư cách gì cự tuyệt huân tước Field!" Cố Chính Sơn mắng, "Cho dù huân tước Field có hoang đường đi chăng nữa thì hắn cũng chính là công tước tương lai, hắn không để bụng trên người mày có tư vị của Alpha xấu xa khác, mày nên cảm động rơi nước mắt vì điều này."
Cố Triết biết từ trước đến nay bản thân nguyện ý hay không nguyện ý đều không quan trọng, anh chẳng qua chỉ là một món đồ để cho Cố gia kiếm lời. Anh tưởng sẽ thoát khỏi tình huống này nhưng không hề có biện pháp, chỉ cần anh còn ở lại Cố gia một ngày điều này sẽ không bao giờ dừng lại, cho dù anh có là công tước phu nhân cũng đều như vậy cả thôi.
Huống hồ, anh đối với vị trí này không hề có một chút hứng thú! Hôm qua bữa tiệc đã chứng minh một cách minh bạch, anh tiếp thu không nổi sở thích của huân tước Field.
Nay bữa cơm cuối cũng cũng tan rã trong không vui, Cố Triết trước hết là về ký túc xá, đẩy cửa ra, đối với Ariel mắt mở to kinh ngạc, sau đó lại biến thành kinh hỉ.
" Như thế nào đã trở lại?" Ariel cao hứng nói: "Quả nhiên anh vẫn cùng em đón Lễ Tình Nhân phải không?"
Cố Triết trong lòng bực bội đã sớm tan thành mây khói trước nụ cười ôn nhu kia. Ariel thật sự quá tốt đẹp, còn anh thì không hề tốt đẹp nhưng lần nào hắn cũng lựa chọn săn sóc bao dung cho anh, cái này khiến anh không tự chủ mà thả lỏng cơ thể.
Ariel chăm chú nhìn anh với ánh mắt nhu tình như nước, Cố Triết không tự chủ được lộ ra nụ cười nhạt: "Không sai."
Không khí ái muội, Ariel vòng tay qua eo anh, nhẹ giọng nói: " Nếu là Lễ Tình Nhân chúng ta nhất định phải làm cái gì đó đặc biệt."