Lớp Trưởng Đại Nhân Là Tao Hoá

Chương 1: Phát hiện bí mật

“Chết tiệt! Lại rớt mạng”

Tiêu Mộc nhìn màn hình di động, nhân vật trong game bởi vì rớt mà lại bị gϊếŧ chết, cậu có chút tức giận ấn nút rời khỏi.

Tiêu Mộc cảm giác vận khí hôm nay phi thường không tốt, chơi game mà thua hoài, nếu như lại thua tiếp một lần nữa nick của cậu sẽ từ cấp vương giả rơi xuống, Tiêu Mộc trực tiếp rời khỏi trò chơi mở Anipop.

“abilebo”

“abilebo”

“abilebo”

......

“Này, cậu đã đủ chưa”

Mặc Vân Chu rốt cuộc cũng không chịu được nữa từ trên giường ngồi dậy, lại liếc mắt nhìn Tiêu Mộc đang một bộ dáng không thèm quan tâm, anh liền từ trên giường đi xuống, lấy điện thoại của Tiêu Mộc.

“Cậu làm cái gì!”

Tiêu Mộc phẫn nộ nhìn đối phương, duỗi tay muốn đoạt lại di động của mình.

Mặc Vân Chu cười lạnh nói: “Ha, làm cái gì? Đương nhiên là làm cậu đó”

Tiêu Mộc bắt được bàn tay của đối phương đang đánh lại đây, hai người lăn lộn đánh nhau không ngừng, khóe miệng cả hai đều bị thương.

Mặc Vân Chu dùng nắm tay đánh vào ngực Tiêu Mộc, cảm giác như đánh trên bông mềm mềm, lại nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của đối phương ánh mắt liền tối sầm lại, nhìn Tiêu Mộc đôi mắt ngập nước cùng với gương mặt hơi ửng hồng, thế là liền xoay người đem Tiêu Mộc đè ở trên mặt đất nói:

“Cậu cái người này, giọng kêu sao giống như bị thao quá vậy”

“Cậu......” Tiêu Mộc trừng mắt nhìn Mặc Vân Chu mắng:

“Biếи ŧɦái”

Trong thanh âm còn chứa một chút nức nở, Tiêu Mộc vừa mới bị bàn tay đánh vào bầu vυ' liền trực tiếp cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt quần, điều này khiến cho cậu cảm thấy rất thẹn.

“Không nghĩ tới vυ' của cậu lại mềm như thế” Mặc Vân Chu lại một quyền đánh lên.

“A ~”

Mặc Vân Chu nghe thấy tiếng rên da^ʍ của Tiêu Mộc, trong lòng tràn ngập khoái ý, đột nhiên hít hít cái mũi đầy mặt nghi hoặc nói:

“Có mùi gì? Thật da^ʍ a”

Nghe đối phương nói vậy, Tiêu Mộc liền trực tiếp đỏ mặt, cậu không dám cùng đối phương dây dưa nữa, sợ anh sẽ phát hiện bí mật của mình, Tiêu Mộc ánh mắt lập loè nói:

“Thực xin lỗi, tôi không nên quấy rầy giấc ngủ của cậu, nhưng cậu cũng không nên đoạt di động của tôi, hành vi của cậu chính là cường đạo”

Nghe Tiêu Mộc nói Mặc Vân Chu cảm thấy vô cùng khó chịu, lại một quyền đánh lên trên ngực của cậu, nghe thấy tiếng kêu da^ʍ của đối phương cùng với sự mềm mại ở trên tay, Mặc Vân Chu liền xé cởϊ áσ của đối phương, lập tức phát hiện đầṳ ѵú Tiêu Mộc to như quả nho đang đứng thẳng.

“Chà chà, anh em tốt của chúng ta đầṳ ѵú sao lại to như thế này a” Ngón tay Mặc Vân Chu ở đầṳ ѵú không ngừng đảo quanh xoa nắn.

“Cút ngay, đừng có dùng bàn tay dơ bẩn của cậu chạm vào tôi” Tiêu Mộc chụp đánh tay đối phương nói.

Mặc Vân Chu gắt gao nhìn chằm chằm đầṳ ѵú đứng thẳng của Tiêu Mộc, một tay đem quấn ngực của cậu xé xuống, một đôi bầu vυ' lớn trắng nõn liền nhảy ra, vυ' vừa bị đánh tới đỏ ửng, Mặc Vân Chu dùng tay gãi gãi vυ' bự, xúc cảm phi thường mềm mại làm cho anh trong chốc lát muốn nhiều hơn.

“Này vυ' bự cũng thật da^ʍ”

Tiêu Mộc nghe đối phương nói tuy rằng cảm thấy rất khuất nhục, nhưng hoa huyệt cùng hậu huyệt lại trào ra một cổ chất lỏng nóng hổi, Tiêu Mộc hận chết cơ thể mẫn cảm của mình, lạnh giọng nói:

“Sờ đủ chưa? Nhanh buông tôi ra”

Mặc Vân Chu nghe đối phương nói liền cười cười ánh mắt có chứa ác ý nói:

“Lớp trưởng đại nhân của tôi phía trên có bầu vυ' lớn mềm mại thoải mái, không biết phía dưới là cái dạng gì”

Tiêu Mộc kinh hoảng nói: “ Cậu muốn làm cái gì?”

“Đương nhiên là làm cậu a”

Mặc Vân Chu nhanh tay xé rách quần đối phương, nhìn qυầи ɭóŧ có chứa dâʍ ŧᏂủy̠ khẽ cười nói:

“Chà, lớp trưởng của chúng ta cũng thật da^ʍ, nếu để cho người khác biết cậu bị người dùng tay đánh vυ' cũng có thể cao trào, có còn có người thích cậu hay không”

“Cút” Tiêu Mộc quay đầu đi nói.