Đàn Con Mà Tui Nuôi Dạy Đều Trở Thành Đại Lão Giới Giải Trí

Chương 11: Lâm Duệ phát sóng trực tiếp

Một giây tiếp theo, Phương Hoài hơi há miệng, rêи ɾỉ cắn vào lòng bàn tay Diệp Vu Uyên. Cậu có hai cái răng nanh tròn hơi nhọn, từng chút một mài vào lòng bàn tay, vừa cắn vừa chậm rãi nhíu mày, chóp mũi hơi đỏ một chút cử động. Diệp Vu Uyên toàn thân cứng đờ, hô hấp trở nên có chút nặng nề, anh phải rất lâu mới khôi phục lại bình tĩnh.

Vẻ mặt hắn tuy bình thường nhưng ánh mắt lại vô cùng dịu dàng, gần như buông lỏng để thiếu niên cắn vào tay mình. Anh ta có một chiếc băng dán ở ngón trỏ bàn tay trái, nghĩ nghĩ rồi đưa tay trái ra, lúng túng vuốt mái tóc hơi xoăn và rối bù của Phương Hoài.

Vẻ mặt anh tuy bình thường nhưng ánh mắt lại vô cùng dịu dàng, gần như buông lỏng để thiếu niên cắn vào tay mình. Anh có một chiếc băng cá nhân dán ở ngón trỏ bàn tay trái, nghĩ nghĩ rồi đưa tay trái ra, lúng túng vuốt mái tóc hơi xoăn và rối bù của Phương Hoài.

Anh hơi hạ mí mắt xuống, anh bình thường không làm động tác này, cũng không thuần thục lắm, lỗ tai chuyển dần sang đỏ.

Thư ký: “…” Hắn cố gắng cúi đầu xuống, làm suy yếu cảm giác tồn tại của mình.

Diệp Vu Uyên trông vẫn gọn gàng và tỉ mỉ trong bộ vest, nhưng khí chất của anh ấy rõ ràng đã khác.

Giống như một pho tượng ngọc mất đi lớp vỏ ngoài nghiêm túc lạnh lùng, trở thành một người bình thường, nhuốm đầy khói bụi, bỗng có niềm vui nỗi buồn của người thường.

Mười phút sau.

Lúc Phương Hoài tỉnh lại, xe buýt vừa lúc đã đến bến, tài xế đang run tay mở cửa sổ hút thuốc. Phương Hoài dụi dụi mắt, xuống xe đi vào công trường.

Mãi cho đến khi bóng dáng thiếu niên biến mất trong đám đông ở công trường, chiếc Maybach cách đó không xa mới nổ máy và từ từ lái đi.

Bụi bay khắp công trường và máy xúc phát ra những âm thanh rung chuyển.

Thật kỳ lạ, trước đây hộp cơm chỉ được phát vào buổi trưa, nhưng khi Phương Hoài đến công trường, người đầu bếp đã nhét hộp cơm trưa có sườn heo om vào cho anh, nói rằng đó là bữa ăn thêm.

Phương Hoài bối rối nhận lấy, ăn xong đội chiếc mũ bảo hộ màu vàng lên, khoác chiếc khăn trắng lên vai, cùng mấy anh em khác đang chuyển gạch tụ tập lại.

Họ đang chuẩn bị đi đến chỗ khuân gạch thì bất ngờ nhà thầu ra hiệu cho máy xúc dừng lại rồi cho họ đi qua.

"Mọi người, nhà thầu vỗ tay chỉ về phía nam, "Hôm nay, khoảng đất trống ở phía nam đã bị người trưng dụng, các bạn đừng đến đó, cố gắng đừng gây ra tiếng động nào nhé. Chúng ta hãy làm việc ở đây thôi. Làm nhanh hôm nay rồi tôi trả lương sớm cho mọi người."

"Này, ai vậy, phá của như vậy?" Có người hỏi, "Toàn bộ không gian trống đều đã bị trưng dụng sao."

"Hắn là ngôi sao lớn à? Hôm qua vợ tôi đọc Weibo và kể cho tôi nghe về Lâm, Lâm Duệ, người ở thành phố phía Nam——"

“Đi đi đi, chúng ta khởi công thôi.”

Mọi người bàn tán một lúc rồi giải tán đi làm.

Phương Hoài di chuyển gạch suốt hai tiếng, có chút cảm giác muốn đi vệ sinh. Tuy nhiên, tất cả nhà vệ sinh trong nhà kho ở công trường đều chật kín, một công nhân lặng lẽ nói với anh rằng có một nhà vệ sinh bị bỏ hoang ở phía nam.

Phương Hoài nhớ đến lời nhắc của nhà thầu, có chút do dự. Nhưng anh thực sự rất buồn, lại nghe nói nhà vệ sinh bỏ hoang vẫn cách địa điểm mà nhà thầu nhắc đến một khoảng cách khá xa nên Phương Hoài nghi hoặc đến đó.

Khi cởi khóa quần, cậu thản nhiên ngân nga một bài hát của mình.

Cậu vốn rất thích ca hát, thường thích hát lúc rảnh rỗi để giải trí.

Giọng hát của cậu không lớn nhưng trong trẻo, xuyên thấu, được gió đưa đi xa trong công trường trống trải.

…Đáng tiếc, cách đó không xa, Lâm Duệ vừa mới thiết lập phát sóng trực tiếp, bắt đầu phát sóng trực tiếp.

......

Cách đó không xa, trêncông trường trống trải.

"Cậu nói xem nhiều chỗ như vậy không chọn, sao lại chọn chỗ cạnh công trường? Gần đó có người chuyển gạch, bụi bặm lắm."

Khi xe dừng lại, người đại diện không khỏi phàn nàn.

“Anh biết cái gì?” Lâm Duệ cầm điện thoại trong tay nhảy xuống xe, nhìn một tòa nhà cách đó không xa, nhỏ giọng nói: “Nơi này trống trải, ở ngoại ô, tuyệt đối sẽ không có người đến làm phiền."

Hơn nữa hôm qua hắn còn nhờ sư phụ xem bói, phong thủy ở đây rất tốt, nhất định sẽ không có sai sót.

Lâm Duệ tin vào điều này.

"Được rồi, công trường chính là công trường - nhân tiện, sắp đến giờ rồi." Người đại diện thúc giục.

"Được." Lâm Duệ liếc nhìn dãy l*иg trên xe của bảo mẫu - trong đó có nhiều loại chim khác nhau, bao gồm hoạ mi, chim sẻ, chim bồ câu,..., tổng cộng có hơn mười chiếc l*иg lớn nhỏ.

Những con chim này bề ngoài trông có vẻ bình thường nhưng thực chất chúng được thuần hóa một cách đặc biệt. Phương pháp thuần hóa có chút tàn khốc, bằng cách cho ăn những loại thức ăn cụ thể và nhịn ăn thường xuyên, bề ngoài loài chim này trông không có gì khác biệt, cùng lắm là có chút hay hôn mê. Thậm chí không sống sót được một tuần.

Nhưng hắn đã thử nó ngày hôm qua và nó thực sự đủ chân thực. Khi đó, hắn chỉ cần ấn vào hình vuông nhỏ vào lòng bàn tay và hát trong khi phát sóng trực tiếp, khi trợ lý mở cửa l*иg, những con chim sẽ bay qua và quay về hướng anh ấy chỉ, hiệu ứng giống hệt như trong video.

Hắn hôm qua tìm kiếm suốt đêm, còn không phải hiệu quả chân thực như video kia?

Người quản lý cho biết không tìm thấy thiếu niên trong video nhưng Lâm Duệ lại không để ý lắm. Hắn đoán rằng đối phương có lẽ đã sử dụng phương pháp này để thu hút chim, nên cảm thấy đối phương cũng chẳng cao quý hơn hắn bao nhiêu.

Lâm Duệ mở phòng phát sóng trực tiếp, lập tức có một đống người tràn vào.

[Duệ Duệ! Cuối cùng cũng đợi được em, moah moah?]

[Tôi thú nhận tình yêu của mình với gia đình, hôm nay vk sẽ biểu diễn siêu năng lực đúng hông? 2333]

[Đợi cảnh siêu năng lực vả thẳng mặt bọn anti-fan. Những gì Duệ Duệ nhận được sẽ là một kịch bản nam chính rất ngầu vả mặt mọi người đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, Kkkkk. ]

[Một người qua đường nhận xét Lâm Duệ thực sự rất cứng rắn. Khi có người nói anh ấy đang diễn trò, anh ấy đã phát sóng trực tiếp ngay lập tức phải không? Anti-fan cảm thấy xấu hổ không ?]

[Nào bắt đầu đi. Chỉ có những fan ngu ngốc điên cuồng theo đuổi các ngôi sao mới tin, liệu hắn có thể giả mạo siêu năng lực của mình không? Tôi đã xem các buổi biểu diễn động vật ở nước ngoài và có những phương pháp thuần hóa động vật thông qua ma túy bất hợp pháp và hành vi tàn ác với động vật. ]

Lâm Duệ thấy hầu hết mọi người đã vào khá đông, hắng giọng nói:

"Được rồi, không để để mọi người phải đợi, bây giờ chúng ta hãy bắt đầu thôi - lần này chúng ta đổi một bài hát nhé. Các bạn muốn nghe gì? Tôi sẽ chọn ngẫu nhiên một bài hát trong bình luận nha."

Vô số bài hát được nhắc đến trong bình luận.