Tập Truyện: Yêu Đương

Quyển 1 - Chương 3

Chương 3

Có lẽ là vì ngực quá lớn, nàng ghét cảm giác chật chội, nên được một lúc nàng sẽ cởi nội y ra, sau đó thay một bộ quần áo rộng thùng thình, càng tiện cho Tiểu Tình hơn, luôn thích ngồi cạnh nàng, sau đó dựa vào ngực nàng.

Ngay từ đầu, nàng chỉ xem chú Phó đơn giản là một trưởng bối, không hề xem hắn là người khác giới, lại quen thuộc, ở nhà lại càng tùy ý, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt của hắn.

Chờ đến khi nàng ý thức được, tất cả đều đã chậm.

Hôm nay vừa về nhà, nàng đi thay quần áo, rồi xuống bếp hỗ trợ chú Phó.

Thấy nàng đến, hắn cũng không nói lời nào, chỉ là chu môi mở nước, nàng hiểu ý đi đến vòi nước bên cạnh, hắn bảo nàng rửa đồ ăn.

Lúc rửa rau không tránh khỏi bị nước bắn lên người, nàng hôm nay mặc một chiếc áo thun nam rộng thùng thình, hơi dài rộng, hơn nữa còn rất mỏng, cho nên vệt nước vô tình bắn lên người nàng, rất nhanh sẽ bị lộ.

Lại không biết áo thun mỏng bị ướt, dáng lên người, thân thể lúc ẩn lúc hiện, khiến du͙© vọиɠ người đàn ông bùng nổ.

Do góc nhìn, nên nước bắn lên đều ở trước ngực nàng.

Ở cùng phòng bếp với chú Phó, phần ngực to và núm hồng hào đều thấy rõ, rõ ràng là đang cố ý câu dẫn.

Mà lúc này nàng vẫn không hề hay biết gì cả, sau khi rửa sạch thức ăn, liền đưa qua cho hắn, lại không cẩn thận dẫm nhằm thứ gì, bị vướng một chút, thức ăn trong rổ liền đổ xuống mặt đất.

“A!”

Nàng sợ hãi kêu ra tiếng, nhưng đau đớn trong dự đoán lại không hề truyền đến, nàng đã ngã vào một cái ôm ấm áp.

Chú Phó đang xào rau, ánh mắt vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của nàng, vừa thấy nàng bị ngã, liền nhanh chóng xoay người ôm lấy nàng.

Tiểu Tình nghe được tiếng hét cũng nhanh chóng chạy đến, lại không nghĩ rằng sẽ nhìn thấy cảnh ba cô đang ôm ấp với bạn của mình.

“Cha đang làm gì bạn con đấy?" ”

Cô không phân rõ trắng đen, liền hét lớn với ba của mình.

“Đừng, Tiểu Tình bình tĩnh một chút!”

Nàng lúc này mới nhận ra tư thế của mình có chút không ổn, vội vã tránh thoát khỏi l*иg ngực của chú Phó, rồi giải thích với Tiểu Tình:

“Không phải như cậu nhìn thấy đâu, là tớ vừa rồi không cẩn thận té ngã, là chú Phó tốt bụng đỡ lấy tớ."

Tiểu Tình lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, lôi kéo nàng trở lại phòng khách, nhưng nàng không biết, giờ phút này chú ở trong bếp, nhìn thấy quần mình căng lên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.