Nhưng Tạ Ninh lại cười: “Không lẽ cô đang uất ức thay tôi à?”
Trái tim Vệ Uyển đột nhiên như ngừng đập, vành tai cô nóng bỏng như sắp bị thiêu đốt.
Đôi môi bình thường biết ăn nói nhất thời dính chặt lại, không mở ra được.
Bọn họ chờ tầm một tiếng, tới tận tám rưỡi đối phương mới khoan thai tới muộn.
Nhìn đối phương dẫn theo năm sau người mênh mông nối đuôi nhau đi vào, biểu cảm của Tạ Ninh có điều thay đổi.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, anh đã quay về lại với biểu cảm luôn ấm áp như thường ngày.
Khi mọi người giới thiệu lẫn nhau, Vệ Uyển đã chắc chắn đây chính là một Hồng Môn Yến.
Vai chính là một vị đầu đinh đi vào đầu tiên, gã có khuôn mặt chữ điền, đôi lông mày rập, vô cùng nhiệt tình đi tới bắt tay với Tạ Ninh.
Loại nhiệt tình này quá nhiều diễn viên diễn, ngược lại là đang đè lên đầu người khác.
Khách mời của gã ta không giàu thì cũng quý, mỗi người ở đây có vị trí còn lớn hơn cả Tạ Ninh.
“Trùng hợp, trùng hợp, gặp mấy người họ ở cửa, thêm vài người ăn chực không thành vấn đề gì chứ?”
Chỗ nào là trùng hợp? Chỗ nào là ăn chực? Đây chính là đặc biệt tới để lên mặt với Tạ Ninh.
Hóa ra Bùi Nguyên đầu đinh là bạn học đại học với Tạ Ninh. Quan hệ của cả hai khá vi diệu. Bây giờ gã cắm rễ được ở thủ đô nên kiếm không ít cơ hội để bản thân có thể khoe khoang.
Trong suốt bữa ăn, Vệ Uyển như đóng băng. Ai nói câu gì hay có ý gì, cô cũng không thể nhả ra nổi một câu.
“Mấy người đàn ông chúng ta ăn cơm thôi thì có gì thú vị? Tất nhiên là phải có người đẹp khuấy động không khí rồi. Mọi người xem Tạ Ninh đã chuẩn bị từ trước rồi!”
Nói xong, gã ta kêu trưởng phòng Quan hệ Xã hội của khách sạn đi vào.
Trưởng phòng Quan hệ Xã hội mang một thân sườn xám, vừa xinh đẹp lại còn cởi mở, cô ta còn mang theo thêm mấy trợ thủ nữa.
Trong phòng lại trở nên vô cùng náo nhiệt, chỉ có Tạ Ninh vẫn luôn nhàn nhạt, lâu lâu mới nói thêm một câu.
Bùi Nguyên khó chịu với bộ dạng này của anh, gã nói mấy năm không thấy, vất vả lắm mới gặp được giờ phải không say không về.
Sau đó, mấy người đẹp dưới sự ám chỉ của gã mà không ngừng mời rượu Tạ Ninh.
Tạ Ninh không ngốc, hoàn mỹ chắn lại, anh chủ động mời rượu những người đàn ông khác.
Trong chớp mắt đã uống sáu bảy chai Ngũ Lương Dịch. Vệ Uyển chú ý thấy Tạ Ninh đã uống không dưới một chai, khuôn mặt anh càng ngày càng trắng.
Vệ Uyển lén đổi ly rượu của mình với anh, bởi vì trong ly cô chính là nước sôi để nguội.
Lúc trước khi gọi món, Tạ Ninh nhân cơ hội thì thầm dặn dò cô, bảo cô tận lực không cần uống.
P/s: Nếu yêu thích truyện thì các bạn nhớ đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha
Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra nha