Cả hai đồng thời bừng tỉnh từ trong mộng.
Lâm Mạc nhìn chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt hơn một nửa của mình, anh ta nhắm mắt lại, nhớ lại thân hình quyến rũ mê người của người phụ nữ trong giấc mộng, nắm tay đang siết chặt của anh ta lại thả lỏng ra.
Ngô Mị kẹp chặt hai chân mình, ảo tưởng kia của cô như một dòng suối xuân nhuốm đầy sắc dục, vô cùng rung động lòng người.
Lúc Ngô Mị đến sân bay đã thấy Lâm Mạc đang đứng đợi ở đó. Cô vội vàng chạy về hướng Lâm Mạc.
“Lâm tổng, tôi đến muộn.” Ngô Mị không hay tập thể dục, cô thở dốc một chút.
“Không, là tôi đến sớm.” Ánh mắt Lâm Mạc dừng trên bộ ngực nhỏ đang phập phồng của cô.
Ngô Mị không phát hiện ra sự kì lạ, cô theo anh đi hoàn thành các thủ tục chuẩn bị lên máy bay.
Đây là lần đầu tiên Ngô Mị ngồi khoang hạng thương gia, quả nhiên theo cấp trên đi công tác thì khác hẳn. tối qua cô ngủ muộn, vừa ngồi xuống, cô có hơi buồn ngủ.
Đầu cô dựa trên vai anh ta, trái tim Lâm Mạc đập dữ dội, có chút hưng phấn, có chút bối rối, cuối cùng anh duỗi tay ôm lấy vai cô.
Vậy mà khi tỉnh dậy, cô lại bày mưu tính kế Lâm tổng.
Tài xế đã chờ sẵn ở sân bay để đưa hai người đến khách sạn tốt nhất thành phố B. Ngô Mị chưa bao giờ thầy nơi này hoành tráng, sang trọng thế này. Dù chỉ là cái gạt tàn thuốc thôi, trông cũng có vẻ rất đắt tiền.
Ngô Mị thầm mắng mình thiển cận, chưa hiểu sự đời,. lần này đi công tác hết mười ngày, công việc chính của hôm nay là chỉnh sửa lại các tài liệu, Ngô Mị mất cả buổi chiều mới làm xong.
Đến tối, công ty đối phương tổ chức một buổi tiệc tối nhỏ. Thân là nhân viên duy nhất đi theo, đương nhiên Ngô Mị phải tham dự cùng Lâm tổng.
Ngô Mị không thường tham gia các buổi tiệc thế này, tửu lượng của cô vô cùng thấp. Vốn là cô phải chắn rượu thay Lâm tổng, nhưng so với mấy lão cáo già đó, tửu lượng của Ngô Mị chẳng là gì cả.
Lâm Mạc thấy thế thì chỉ chạm cốc một lần rồi dẫn Ngô Mị đi. Trước kia những chuyện này đều được thư ký xử lý thay anh ta, đúng là cái mã đẹp thì cũng vô dụng mà! Mặt cô đỏ lên như quả táo, không gian trong xe chật chội, cả người cô liên tục nghiêng vào anh.
Gương mặt nóng hổi của cô ghé sát vào mặt Lâm Mạc. Hơi thở ấm áp phả vào cổ anh ta, Lâm Mạc vốn đang tỉnh táo cũng bắt đầu thấy choáng váng. Thân thể cô mềm mại, vòng eo mỏng manh, tựa như véo một cái là sẽ gãy đôi.
Vốn dĩ Lâm Mạc không thích tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng nhìn làn da của cô mềm mại như vậy, mịn màng như vậy, Lâm Mạc âm thầm chịu đựng. Anh ta đưa cô về phòng rồi quay đi.
“Tôi muốn tắm rửa!” Ngô Mị không biết tốt xấu, không những không cảm kích sếp không so đo với mình mà còn dám đưa ra yêu cầu vô lý như vậy. Gương mặt Lâm Mạc đỏ lên, bên trong cơ thể như có gì đó đang ngo ngoe rục rịch.
Uống say rồi Ngô Mị không còn sợ hãi gì cả. Lâm Mạc đứng trước mặt cô tựa như một miếng thịt kho tàu thơm ngon chờ Ngô Mị đến chà đạp.
“Tự tắm đi!” Lâm Mạc có hơi ghét cô không biết thức thời, bực bội hơn là chính anh còn có ý định giậu đổ bìm leo. Anh ta xả đầy nước trong bồn, xem xét nhiệt độ nước rồi ném con sâu rượu này vào đó.
Thật ra Ngô Mị vẫn còn một chút ý thức. Cô tắm rửa thật sạch sẽ, tắm xong sẽ có một miếng thịt heo để ăn. Nhưng sau khi tắm xong, Lâm Mạc đã biến mất từ lâu.
Ngô Mị tức giận đến nghiến răng, cô nhất định phải ăn được anh, tiện tay lấy đại một chiếc áo thun mặc vào rồi đi gõ cửa căn phòng sát vách.
Lúc đó Lâm Mạc vừa tắm gội xong, đứa em trai của anh bị dáng vẻ say rượu này của cô làm cương cứng lên một chút. Lâm Mạc nghĩ, bây giờ anh ta không cần phải nghi ngờ xu hướng tính dục của mình nữa rồi.