Chương 7: Hoán đổi CP, hôn môi
Trans: Vivians2
***
An Khả đang nghỉ ngơi trong đình thì An Nhan đi tới bên cạnh hỏi: "Khả Khả, chị muốn đi bơi, em có đi cùng không?"
An Khả mở mắt ra một chút, lại nhắm lại, lẩm bẩm nói: "Không đi đâu... Em rất mệt, em phải đi ngủ đây..."
An Nhan nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này, vừa bắt đắc dĩ vừa đau lòng.
Cô quay sang Lâm Hoài nói nhỏ: "Anh không thể kiềm chế hơn được à? An Khả vẫn còn nhỏ mà..."
Lâm Hoài dùng một tay kéo An Nhan qua, cúi đầu nói: "Được rồi, em làm chị gái vậy có thể thay thế tiếp viện..."
An Nhan cúi đầu, hơi đỏ mặt.
Thấy vậy, Lâm Vị đi tới một cái ghế mây khác ngồi xuống, nói: "Được rồi, hai người đi bơi đi, em ở đây với An Khả."
Mọi người đều không có ý kiến
về điều này.
Lâm Hoài bước đến bên cạnh An Khả, hôn lên miệng cô một cái thật kêu, dặn dò cô nghe lời của Lâm Vị, rồi dặn dò Lâm Vị phải để ý An Khả, không để cô đi đến những nơi xa xôi, đặc biệt là ven biển.
An Khả vẫy vẫy tay, nghiêng đầu rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Lâm Hoài lắc đầu cười, ôm An Nhan đi về phía bãi biển.
Lâm Vị lấy kính râm ra đeo vào, cầm tờ báo trên bàn trà lên đọc.
Vào thời điểm An Khả tỉnh dậy, 40 phút đã trôi qua.
Dụi mắt, cô cảm thấy hơi khát nên đưa cốc nước bên cạnh lên miệng.
An Khả không thèm nhìn đã uống một ngụm, ngay lập tức cô mở to hai mắt.
Cà phê! Cà phê đắng quá!! Một ngụm cà phê trong miệng không nhổ ra được cũng không nuốt vào được, An Khả tức giận trừng mắt nhìn người khởi xướng.
Nhưng cô lại thấy Lâm Vị ném một viên kẹo vào miệng, dùng đầu lưỡi móc viên kẹo vào trêu chọc An Khả.
An Khả làm sao có thể chịu đựng được kiểu trêu chọc này, một chiêu "ác hổ vồ mồi" lao tới, cố gắng lợi dụng lúc Lâm Vị đưa kẹo ra để giật lấy.
Tiếc là tay nghề của cô không bằng những người khác, không những không giật được kẹo mà ngay cả cái miệng nhỏ nhắn của mình cũng bị đoạt mất.
Lâm Vị ngậm lấy môi An Khả, từ từ lấy hết cà phê trong miệng cô vào miệng anh, sau đó móc chiếc lưỡi nhỏ của An Khả để cùng nhau liếʍ lên miếng kẹo.
An Khả bị nụ hôn của Lâm Vị làm cho bối rối, đầu óc choáng váng, không chỉ ngoan ngoãn để anh mυ'ŧ lấy lưỡi mình, mà còn không biết vυ' và mông của chính mình đã rơi vào tay đối phương từ lúc nào.
Lâm Vị sờ soạng cô gái nhỏ đang ngồi trên đùi anh, hôn cô cho đến khi cô chảy nước mới chịu buông cô ra.
Miệng nhỏ của An Khả nhếch lại, còn chưa kịp thu lưỡi lại.
Lâm Vị lại không nhịn được lao đến hôn sâu, tiếp tục mυ'ŧ lấy đầu lưỡi.
Quá mềm quá non nớt!
Sau khi đầu óc An Khả trở nên sáng suốt lại, cô cảm thấy hôn Lâm Vị là sai lầm, vì vậy cô muốn thoát ra khỏi Lâm Vị, nhưng lại bị anh ôm chặt, ngăn cản không cho nhúc nhích.
"Anh rể... Lâm Vị... anh bỏ em xuống..."
Lâm Vị cười nói: "Em muốn tìm anh cả và chị gái em phải không?"
"Hả? làm sao anh biết?"
"Chuyện nhỏ, anh đưa em đến đó."
...
"Em có thể tự đi được, đừng ôm em..."
"Hồi nhỏ anh ôm em còn ít à? Ngoan nào! Anh dẫn em đi xem trò vui ..."
Bên bờ biển.
Dưới ô rộng chừng 10 mét vuông có hai cái ghế lớn, có hai người đang ngồi trên một cái ghế, chính là Lâm Hoài và An Nhan.
An Nhan đang ngồi trên người Lâm Hoài hôn môi, nụ hôn rất sâu, rất tận tình.
Hai vυ' lớn trắng nõn đã bị móc ra ngoài từ lâu đang được Lâm Hoài chơi đùa trong tay.
Thấy đã sắp hết thời gian, Lâm Hoài cởϊ qυầи bơi xuống, để cho An Nhan dùng miệng giải quyết nhanh chóng.
An Nhan ngoan ngoãn cúi xuống liếʍ từ dưới lên, có chút mặn...
Sau đó cô đút dươиɠ ѵậŧ của anh vào miệng.
Dươиɠ ѵậŧ của Lâm Hoài to hơn Lâm Vị một chút. Ngậm đầy 2/3, cô thật sự không thể ngậm thêm được nữa.
Lâm Vị rất ít khi yêu cầu cô làm việc này, vì vậy việc làm bằng miệng này, về cơ bản An Nhan đều thực hành trên người Lâm Hoài, nhưng cũng không nhiều lắm.
Lâm Hoài nhắm mắt đưa tay xoa xoa da thịt mềm mại, cảm giác được An Nhan dùng đầu lưỡi cuộn thân gậy trong miệng cô lên xuống hàng chục lần, sau đó cô dùng đầu lưỡi liếʍ láp mã nhãn.
Chờ đến khi dươиɠ ѵậŧ khẽ rung lên, cô mυ'ŧ mạnh một cái, tất cả đều bắn hết vào trong miệng An Nhan.
Lâm Hoài hài lòng nâng cằm An Nhan lên, nhìn An Nhan nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng.
Anh ôm lấy cô, giúp cô mặc bikini vào.
"Ca cao sắp tỉnh lại rồi, chúng ta trở về đi."
An Nhan đương nhiên không có phản đối.
Và tất cả những điều này đều rơi vào mắt của Lâm Vị và An Khả cách đó không xa.
Lâm Vị cũng đã thành công khiến An Khả chấp nhận mối quan hệ giữa bốn người bọn họ...
Tác giả có chuyện nói: Anh em nhà họ Lâm đều là biếи ŧɦái! Cuồng rình coi!! Lâm Vị đặc biệt có khả năng tẩy não người khác!!!
An Khả là cô gái nhỏ đáng yêu, ai cũng đều sủng cô ~~~
Siêu cấp thích hai chị em An Nhan, An Khả. Sẽ tranh thủ viết phiên ngoại kệ lại một chút truyện trước kia của hai chị em. Tìm cảm của họ tuyệt đối còn sâu đậm hơn so với chồng của mình!!!