Tống Tử Thiên vội vàng ăn tối xong đánh răng rửa mặt thay quần áo, chăm sóc cho bản thân trở nên xinh đẹp, rồi mới đi gặp Tiêu Minh.
Tiêu Minh sống ở một căn hộ cao cấp trong trường, thang máy dẫn thẳng lên tầng, phong cách trang trí mang đậm vẻ tối giản lạnh lùng của vùng Bắc Âu.
Tiêu Minh nói với cô qua điện thoại, rằng anh thường đeo tai nghe khi chạy bộ, có thể sẽ không nghe được tiếng chuông cửa, mật khẩu nhà anh là XXXXX, cô có thể trực tiếp mở cửa đi vào.
Tống Tử Thiên mở cửa bước vào phòng khách, nhìn thấy thầy Tiêu Minh đang tập thể dục trên máy chạy bộ ngoài ban công, Tiêu Minh không quay đầu lại, có vẻ không nghe thấy cô mở cửa vào nhà, điều này đã cho cô cơ hội nhìn ngắm dáng người của thầy giáo một cách liều lĩnh.
Chiếc áo thể thao ôm sát vào l*иg ngực căng phồng, lớp vải trắng thấm đẫm mồ hôi.
Mồ hôi trên tóc chảy dài tới sau gáy, để lại vết nước trên cơ vai thay đổi khi tập thể dục.
Cơ tay nhịp nhàng rõ ràng, vừa nhìn đã biết phải tập luyện rất nhiều, làm cho người khác không nhịn được mà nghĩ nếu như hai cánh tay này ôm vào eo mình, nhất định rất khó chạy thoát.
Phía dưới anh mặc một chiếc quần đùi thể thao bó sát màu đen, cặp đùi rắn chắc, dưới ánh đèn càng lộ ra vẻ khoẻ khoắn.
Khi anh chạy, phần eo và bụng dưới quần áo lúc ẩn lúc hiện, còn thấy rõ đường cá mập trên eo gầy, không biết khi vung lên sẽ có sức mạnh như nào.
Hoá ra khi thầy giáo tập thể dục lại trông gợi cảm và mạnh mẽ như vậy sao? Không giống với vẻ lịch lãm, sang trọng trong những buổi giảng bài bình thường của thầy, dưới những bộ đồ nhẹ nhàng ấy lại là một thân hình gợi cảm đến vậy… Tống Tử Thiên không thể rời mắt khỏi chỗ khác.
Tiếng thở sâu và nặng nhọc của người đàn ông, như văng vẳng bên tai cô…
Ngứa ngáy trong lòng, Tống Tử Thiên cảm nhận được bên dưới kia lại ẩm ướt, hai chân không thoải mái kẹp chặt lại, cọ xát vào nhau, cố gắng làm giảm bớt cơn khó chịu phía bên dưới.
Không biết qua bao lâu, máy chạy bộ của Tiêu Minh cuối cùng cũng chậm lại, nhìn Tiêu Minh lấy khăn lau mồ hôi, Tống Tử Thiên mới thoát khỏi nỗi ám ảnh về thân hình gợi cảm của thầy giáo.
“Tống Tử Thiên? Tại sao đến mà không phát ra tiếng động?”
Tiêu Minh xoay người nhìn thấy Tống Tử Thiên đang đứng phía sau, anh vừa lau mồ hôi vừa tiến lại gần cô.
Tiêu Minh vừa mới tập thể dục xong cả người đều toả nhiệt, sắc mặt tuy hơi tái, nhưng dường như lại có một khí chất hấp dẫn khó giải thích.
“A…khụ, thầy Tiêu, thấy thầy đang chạy bộ, em không muốn làm phiền thầy.”
Tống Tử Thiên giống như đi ăn trộm, hoảng sợ trốn tránh ánh mắt của Tiêu Minh, vừa mở miệng thì phát hiện giọng nói của mình có chút khàn khàn, cô đỏ mặt nhanh chóng hắng giọng, cô thật dâʍ đãиɠ, vừa rồi đã nghĩ gì vậy?
Không thể có suy nghĩ dâʍ đãиɠ với thầy giáo, không thể báng bổ thầy giáo…
Nhưng mà…bàn tay to lớn của thầy Tiêu cầm lấy khăn mặt chậm rãi lau mồ hôi trên cổ, mồ hôi ở yết hầu bị thấm vào trong khăn…Cô rất muốn liếʍ nó…
Tống Tử Thiên đột nhiên giật mình, cô vội vàng lắc đầu, lùi về sau hai bước, ném những ý nghĩ xấu hổ đó ra khỏi đầu, hai chân cô vô thức siết chặt hơn nữa, cố gắng kìm nén những ý nghĩ xấu xa bên trong.
“Sách của em ở trên bàn.”
Tiêu Minh ánh mắt sắc bén, đương nhiên chú ý tới động tác không tự nhiên của Tống Tử Thiên, nhưng anh vẫn bình tĩnh, giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục tiến tới gần Tống Tử Thiên, chỉ tay vào cái bàn ở phòng khách.
“Vâng…Vâng ạ, thầy Tiêu, em còn một chuyện muốn hỏi thầy.”
“Ừm?”
“Câu hỏi mà lần trước em đã không trả lời được trong lớp học…Thầy có thể giảng lại giúp em được không?”
Tống Tử Thiên cẩn thận đưa ra câu hỏi, khó khăn lắm mới được ở cùng một chỗ với thầy Tiêu, cô không muốn rời đi như thế này.
“Được, chờ một chút, tôi đi tắm.”
Tiêu Minh hơi hất cằm, ý bảo Tống Tử Thiên qua bên kia ngồi.
Ui da, trong lòng Tống Tử Thiên đang chực trào niềm vui, thầy Tiêu thật tốt, trông thầy lạnh lùng và điềm đạm, nhưng thật ra lại rất dịu dàng! Thầy ấy đã giúp cô nhặt sách, rồi còn sẵn sàng giảng bài cho cô khi đang không ở trong giờ làm việc!
Nhìn những món đồ và cách sắp xếp xung quanh, không có đồ của phụ nữ, thầy Tiêu vẫn đang độc thân đúng không? Tuyệt quá.
Tống Tử Thiên trong lòng nhộn nhịp ngồi ở phía xa xa.
Mép ghế sô-pha cách phòng tắm không xa, cô có thể nghe được tiếng nước chảy ào ào từ phòng tắm, điều này nhắc nhở cô rằng, thầy Tiêu đang tắm rửa ở bên trong, rửa sạch chỗ mồ hôi nóng bỏng do chạy bộ ban nãy.
Dòng nước lướt trên cơ thể rắn chắc của người đàn ông, nghĩ đến cảnh đó, Tống Tử Thiên không thể ngồi yên, qυầи ɭóŧ sạch sẽ cô vừa thay trước khi đi ra ngoài đã ướt đẫm, khiến cô cảm thấy rất khó chịu…
Cô lặng lẽ đứng dậy , hai chân lặng lẽ di chuyển về phía phòng tắm trong vô thức.