Pháo Hữu Tự Mình Tu Dưỡng

Chương 10: Tôi cứng (H)

Đái Thắng Đình cảm thấy người phụ nữ này chính là làm từ nước, hai cái tinh hoàn đều bị dâʍ ɖị©ɧ cô làm cho ướt nhẹp, âm mao của anh cũng ướt lộc cộc, tất cả đều là dịch thể của cô.

Người phụ nữ bắt lấy khăn trải giường, hai chân để ở trên eo anh, côn ŧᏂịŧ anh đi vào cô sẽ thả lỏng thân mình mặc anh thọc vào rút ra. Bộ dáng cô híp mắt vừa dâʍ đãиɠ vừa mị hoặc, vυ' cũng rất đẹp, tròn mà lớn, vừa thấy chính là hàng thật, hai viên núʍ ѵú đỏ bừng run rẩy đứng thẳng.

Toàn bộ phòng tản mát ra một cổ hương vị da^ʍ mĩ, ban đêm an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ, tiếng thở dốc của đàn ông, cùng tiếng thân thể va chạm bạch bạch.

“Không cần nhanh như vậy...” Cô kiều mị mà rêи ɾỉ, anh từng cái đều va chạm đến chỗ sâu nhất, cô chịu không nổi.

Đái Thắng Đình một tay bắt lấy vυ' cô, một tay đi lấy di động anh đặt ở trên giường, mở ra camera, lựa chọn vào chế độ quay.

“Không cần quay...” Nghê Cảnh vươn thân đi đoạt lấy di động.

Bàn tay to của Đái Thắng Đình đè lại bả vai cô.

Anh khàn khàn dỗ cô: “Ngoan, một hồi liền xóa.”

Nghê Cảnh bụm mặt, Đái Thắng Đình bá đạo mà đem tay cô kéo xuống, hạ thể anh nhanh chóng thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt khiến cho cô vô tâm để ý tới.

Côn ŧᏂịŧ vừa cứng vừa nóng cắm vào trong huyệt thịt, một chút lại một chút, nghiền qua điểm G, Nghê Cảnh sướиɠ đến nỗi kêu ra tiếng: “Ân... A..... Tới rồi....”

Cô bị anh đưa lêи đỉиɦ núi, thân mình không ngừng run rẩy, Đái Thắng Đình bị cô lên cao trào mà kẹp lấy, cũng nhịn không được bắn tinh.

Tay anh còn đang cầm di động, quay lại dáng vẻ của cô khi cao trào, cô giương miệng, thất thần mà nhìn anh, tiếng rêи ɾỉ vừa yêu kiều lại mị hoặc.

“Sướиɠ không?” Anh đem côn ŧᏂịŧ rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo côn ŧᏂịŧ trào ra, anh không thể không thừa nhận, ở trên người phụ nữ này, anh đạt được vô hạn kɧoáı ©ảʍ.

Cô có kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ, nhưng lại không tính là phong phú, cho nên không giống xử nữ ngượng ngùng, nhưng kinh nghiệm của cô cũng hữu hạn, thân mình còn chưa hoàn toàn bị khai phá, cho nên cũng không giống mấy tay chơi tình trường già đời làm người ta hết muốn ăn.

Càng quan trọng là, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô đủ nhiều, cũng rất biết kêu, mỗi lần cô kêu, anh liền hận không thể lập tức bắn ở trong cơ thể cô.

Nghê Cảnh nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, hơi hơi nhíu mày, cô trừng mắt anh, ngữ khí bất mãn: “Anh lại không mang bao.”

Đái Thắng Đình rút khăn giấy giúp cô đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra lau đi, nghe được cô nói như vậy, anh nhìn chằm chằm cô cười: “Lúc sướиɠ thì như thế nào không thấy em kêu anh mang bao.”

Anh đứng dậy, cả người trần trụi, côn ŧᏂịŧ mới vừa bắn tinh mềm như bông súc ở trong âm mao, anh ngồi ở đầu giường, châm điếu thuốc.

“Vừa lòng không?” Anh cắn thuốc, hàm hồ hỏi.

Nghê Cảnh chân còn không có khép lại, khẽ nhếch, cô vừa động, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại muốn chảy ra bên ngoài, cô rút tờ giấy lót ở phía dưới tiểu huyệt rồi mới đứng dậy đi WC, không để ý tới anh hỏi chuyện.

Đái Thắng Đình cũng không giận, đi theo cô vào WC.

Nghê Cảnh đứng ở dưới vòi hoa sen, nhắm hai mắt, nước ấm cọ rửa thân mình, cô không biết người đàn ông đang nhìn, cô hơi hơi khom lưng, đỡ tường, ngón tay duỗi đến phía dưới đi moi tiểu huyệt, muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh moi ra.

Đái Thắng Đình thấy một màn như vậy, côn ŧᏂịŧ lại giơ lên thật cao.

Anh không nghĩ nhiều, bước vào phòng tắm vòi sen, kéo tay cô ra, bóp eo, lại một lần tiến vào cô.

Trong nháy mắt bị anh cắm vào kia, Nghê Cảnh chân mềm nhũn, suýt nữa té ngã, Đái Thắng Đình đỡ lấy cô, ở bên tai cô cười khẽ: “Chân mềm?”

“Anh đi ra ngoài đi.” Cô muốn tránh khỏi anh.

“Anh cứng rồi.” Anh nói, côn ŧᏂịŧ còn phối hợp theo lời nói của anh, hung hăng mà chọc huyệt thịt kiều nộn.

“Anh cứng thì tôi phải cho anh làm sao?” Cô hừ lạnh.

“Em vẫn là ở trên giường đáng yêu hơn.” Anh nói ra vẻ nghiêm trang.

Nam nữ thể lực cách xa, Nghê Cảnh bị anh đè ở trên tường phòng tắm lại làm một lần.

Hai người tắm rửa xong, không giống như lần trước ngủ ngay lập tức, mà còn có chút tinh thần, nên dựa vào đầu giường, mỗi người một điếu thuốc hút.