Pháo Hữu Tự Mình Tu Dưỡng

Chương 9: Có nghĩ muốn đại dương vậ* của tôi không (H)

Trong ghế lô một nhóm người đã say ngã trái ngã phải, Dư Đằng sắc mặt ửng hồng, phỏng chừng cũng uống nhiều, hắn nhìn thấy Nghê Cảnh, liền đi hai bước đến bên người cô: “Đi nơi nào vậy? Như thế nào cũng không nhìn thấy cô?”

“Đi WC hút điếu thuốc.” Cô nói.

“Có phải cảm thấy rất nhàm chán không?” Dư Đằng hỏi.

Cô không có mặc qυầи ɭóŧ, hạ thể bị điều hòa thổi vào, liền cảm thấy lạnh lẽo, rất không thoải mái, cô kẹp chặt hai chân, ánh mắt không cẩn thận quét đến trên người Đái Thắng Đình, anh uống rượu, tay đặt ở túi bên phải, bĩ bĩ mà hướng cô cười.

“Không nhàm chán, bất quá tôi đêm nay còn có chút việc, nên giờ đi trước.” Cô cười nói

Loại tụ hội giống như thế này, thì không đến 2 3 giờ sáng sẽ không giải tán, mà giờ mới hơn 11 giờ.

“Tôi đưa cô trở về.” Dư Đằng nói xong liền muốn đi lấy chìa khóa xe.

“Không cần, tôi gọi xe là được.” Cô vừa mới ngồi xe Dư Đằng tới, nên xe cô giờ còn ở bãi đỗ xe của công ty.

Dư Đằng còn muốn nói cái gì nữa thì Nghê Cảnh lại nói: “Tôi không uống nhiều lắm, nên vẫn rất thanh tỉnh, không cần lo lắng”

Dư Đằng đành phải gật đầu, đưa cô đến cửa ghế lô.

Nghê Cảnh đứng ở cửa quán bar, cô có một loại cảm giác hưng phấn vô hình, xong lại cảm thấy bản thân sã sa đọa đến mực độ này, tâm liền hoảng hốt lo sợ không yên, nhất thời không thể lý giải. Cô châm điếu thuốc, đứng ở cầu thang chờ Đái Thắng Đình.

Đại khái qua 5 phút, Đái Thắng Đình ra tới, anh đi qua liền muốn ôm eo cô, Nghê Cảnh chân vừa nhấc, liền đem giày cao gót đạp lên trên chân anh.

Đái Thắng Đình không nghĩ tới cô còn có chiêu này, đau đến thẳng hút khí, tay chẳng phân biệt nặng nhẹ đi bắt cô.

“Trả lại cho tôi.” Cô lạnh lùng mà nhìn anh.

“Được a.” Đái Thắng Đình nhìn cô cười đến tà khí, nói xong liền muốn lấy qυầи ɭóŧ trong túi ra.

Người chung quanh tới tới lui lui, có một số người còn hướng bọn họ bên này xem, Nghê Cảnh cảm thấy đau đầu, ở địa phương này, xác thật không quá thích hợp...

Cô đè lại tay anh, thấp thấp mà mắng: “Vương bát đản.”

Khi hai người ngã vào trên giường của khách sạn, Nghê Cảnh vẫn không nghĩ ra như thế nào liền lại bị người đàn ông này quải lên giường.

Tay người đàn ông vuốt ve lưng cô, lôi kéo một cái, váy liền áo bị anh cởi ra, sau đó anh mυ'ŧ vào cổ cô, tay ở trước ngực cô lung tung mà xoa nắn.

“Nhẹ chút...” Cô híp mắt, than nhẹ.

Đái Thắng Đình rời đi cổ cô, hôn lên miệng cô.

“Đầu lưỡi vươn tới...” Thanh âm anh khàn khàn, nói xong liền đi câu lấy đầu lưỡi cô, đầu lưỡi mềm mại bị anh hàm tiến vào trong miệng, điên cuồng liếʍ láp.

Nghê Cảnh ngửa đầu cùng anh hôn môi, hai chân cọ xát eo anh.

“Thật mẹ nó tao.” Đái Thắng Đình cắn môi cô, cười nói.

Môi anh đi xuống, dừng ở trên rốn cô, anh khẽ liếʍ, Nghê Cảnh đẩy đầu của anh, muốn cho anh đi xuống.

“Muốn?” Anh ngẩng đầu, cố ý hỏi cô.

Nghê Cảnh không đáp, trực tiếp đem đầu của anh ấn ở tiểu huyệt, Đái Thắng Đình bị cô nhấn một cái, mặt cơ hồ chôn ở tiểu huyệt cô, đầu lưỡi duỗi ra chính là huyệt khẩu.

Âm mao bị cô cắt tỉa chỉnh tề, tiểu huyệt phấn nộn tản ra hương thơm, anh nuốt nước miếng, vươn đầu lưỡi đi liếʍ cô, đầu tiên là ở huyệt khẩu liếʍ một vòng, đầu lưỡi ướt lộc cộc đảo qua, làm dâʍ ŧᏂủy̠ của cô tràn lan, chảy thẳng đến hậu huyệt.

“Ân...” Nghê Cảnh nhắm mắt hưởng thụ.

Toàn bộ tiểu huyệt của cô bị anh hàm ở trong miệng, đầu lưỡi nhanh chóng cọ xát viên tiểu âm hạch kia, liếʍm mυ'ŧ đến phát ra âm thanh tấm tắc, dâʍ ɖị©ɧ cô càng chảy càng nhiều, toàn bộ bị anh nuốt vào.

Đái Thắng Đình khẽ cắn âm đế cô, đem ngón giữa cắm vào trong tiểu huyệt.

“Có nghĩ muốn đại dươиɠ ѵậŧ của anh không?” Anh thô lỗ mà cắm cô, ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi.

“Cắm vào đi...” Nghê Cảnh lắc mông, ngón giữa của anh căn bản thỏa mãn không được cô.

“Cầu anh đi.” Anh đè lại bả vai của cô, tay nhanh chóng ở tiểu huyệt thọc vào rút ra.

“Cầu anh... Cắm tôi đi...” Nghê Cảnh cảm giác hạ thể từng đợt co rút, đây là khúc nhạc dạo của cao trào, cô rất thoải mái, nhưng cô lại muốn càng thoải mái hơn, thực hư không, chỗ đó cần có côn ŧᏂịŧ càng thô càng lớn tới lấp đầy.

Đái Thắng Đình cởϊ qυầи, bắt lấy vυ' cô, hung hăng cắm xuống, nguyên cây hoàn toàn đi vào.