Gông Xiềng Chiếm Hữu

Chương 6

Chết qua một lần cô mới biết, bản thân nên sống như thế nào. Không phải khát vọng gia đình có đủ cha mẹ, không phải kết hôn cùng người mình yêu. Những chuyện này đều là việc nhỏ, dệt hoa trên gấm.

Cô thật sự yêu thích âm nhạc, cực kỳ yêu thích việc sáng tác, nhưng chưa bao giờ thật sự dốc hết sức lực cho âm nhạc và sáng tác, luôn phân tâm, luôn lãng phí thời gian cùng tinh thần vào mấy chuyện tình nhỏ bé không đáng kể.

Sống lại một lần, cô sẽ không tiếp tục đặt nặng những chuyện không quan trọng này nữa.

Lên mạng mua máy ghi âm và thiết bị soạn nhạc, cô muốn viết ra những ca khúc đời trước của mình.

"Cậu muốn thi vào Học Viêm Âm Nhạc Trung Ương?" Nguyễn Tiểu Ngưng khϊếp sợ hỏi: "Vì sao lại đột nhiên như vậy?"

Nguyễn Tiểu Ngưng là bạn tốt sáu năm trung học của Vu Vũ Thanh, sau này cô ấy đi du học nước ngoài rồi định cư bên đó luôn, quan hệ của các cô sau đó cũng phai nhạt dần.

Nhưng bây giờ là lớp 11, Nguyễn Tiểu Ngưng và Vu Vũ Thanh là bạn tốt nhất.

Vu Vũ Thanh nói: "Kết thúc nghỉ đông thì phải đi tập huấn rồi, mình sẽ không về trường học nữa."

Hai người các cô tham gia tiệc sinh nhật của bạn học cùng lớp, nhưng lại ngồi trong góc nói chuyện, rất nhanh đã có người bảo hai cô đừng nói chuyện nữa mà tham gia chơi đùa với mọi người.

KTV quần ma loạn vũ, Vu Vũ Thanh không thích ồn ào nên kéo Nguyễn Tiểu Ngưng đi ra ngoài.

"Không quay lại nữa, mời cậu uống trà sữa!" Vu Vũ Thanh nhìn cô bạn cũ xa cách đã lâu, tâm tình cực tốt.

"Nguyễn Tiểu Ngưng!" Có người ở phía xa gọi: "Em họ!"

Vu Vũ Thanh tìm được nơi phát ra tiếng, sau đó nhìn thấy Lục Hải cùng Tông Chính Hàng.

"Anh!" Nguyễn Tiểu Ngưng cười vẫy tay.

Vu Vũ Thanh không biết Nguyễn Tiểu Ngưng lại là em họ của Lục Hải.

Tại sao lại gặp ở chỗ này?

Đời trước có chuyện này sao?

Vừa rồi không nên ra khỏi phòng mà.

"Tiểu Ngưng, ra ngoài chơi với bạn à?" Lục Hải cười cười với Vu Vũ Thanh.

Vu Vũ Thanh đáp lại một nụ cười. Không phải hoảng, đời trước là do cô chủ động trêu chọc Tông Chính Hàng, đời này cô sẽ không dán lên, không gây chuyện nữa.

Nếu không nhờ Tông Chính Hàng thì Lục Hải cũng sẽ không nhận ra em họ mình.

Bọn họ bị bạn học gọi ra ngoài chơi, đi ra ngoài hít thở không khí thì Tông Chính Hàng nhìn chằm chằm một chỗ, không chuyển mắt.

Lục Hải nhìn sang, thì thấy em họ đang đứng cùng một nữ sinh.

Tông Chính Hàng đương nhiên không nhìn Nguyễn Tiểu Ngưng, hắn đang nhìn bạn của Nguyễn Tiểu Ngưng.