“Giám đốc phiền phức quá, chưa cưới hỏi mà đã phiền đến vậy rồi. Không cưới xin gì nữa hết, em không thèm lấy giám đốc đâu! Giám đốc mau đi về đi!”
“...” Nghe như sét đánh ngang tai, Tề nam mặt mày ngờ nghệch đến lạ thường. Không… Không cưới hỏi nữa?
Hắn nhìn Tiểu Nhu, vội vàng lên tiếng: “Khoan… Em khoan đóng cửa đã. Không, không muốn cưới nữa? Tiểu Nhu, đùa… đùa như vậy chả vui tẹo nào đâu!”
Tiểu Nhu bình thản đáp lại:
“Không, em nói thật đó! Chuyện giám đốc già, em có thể bỏ qua. Nhưng chuyện giám đốc PHIỀN như vậy thì em không bỏ qua được!” Cô ngừng lại, nóng giận nói thêm: “Làm gì có ai thèm lấy một người vừa già vừa phiền phức như giám đốc đâu. Mà nếu có thì chắc chắn người đó không phải em!”
“Tiểu…”
Rầm!
“... Nhu.” Hắn chỉ kịp ú ớ vài tiếng. Đôi mắt bàng hoàng nhìn cánh cửa đóng sầm lại đầy lạnh lẽo kia. Chưa bao giờ hắn dám nghĩ, một người có tất cả mọi thứ từ tiền tài địa vị cho đến nhan sắc mỹ miều như hắn lại bị một con nhóc chỉ mới 23, 24 tuổi đá một cách không thương tiếc.
“Mẹ kiếp!” Anh buông lời chửi tục. Dù biết là vậy nhưng anh không buông bỏ nổi cô gái gái.
***
Tề Nam trở về nhà trong bộ dạng thất bại thảm hại, điều này lại khiến cho cả nhà hắn nháo nhào không yên. Bọn họ bao năm vốn quen với bộ mặt lạnh lùng như tảng băng trôi ngàn năm của đứa con quý tử này rồi, nay lại thấy con trai mình mặt mày buồn bã thất vọng ê chề như vậy… Thật khiến cho bọn họ cảm thấy tò mò.
“Tề Nam, hôm nay con bị làm sao vậy?” Mẹ Tề nhìn con, nhanh chóng lên tiếng hỏi.
“...”
Thấy con trai không thèm trả lời, ba Tề liền vội hỏi tiếp: “Hay là công ty nhà mình đột nhiên phá sản sao?”
“Ba, ba nói gì mà nghe vô lý hóa quá vậy?” Tề Khanh - em gái Tề Nam tức giận nói thêm: “Tập đoàn nhà mình sao có thể bị phá sản chỉ trong một ngày được? Bảo thua lỗ hợp đồng nhiều ngày rồi phá sản thì con còn tin. Này anh già, anh bị làm…”
“Mẹ nó, gọi anh đừng có bỏ thêm chữ “già” vào!”
Các bạn có ý kiến thì góp ý cho mình nha!