Tiểu Mỹ Nhân Ngoan Ngoãn Bị Thuần Phục

TG1 - Chương 9.1: Tỉnh giấc vì ᛕích Ŧhích khi bị ᒪiếʍ ᒪáρ huyệt động, ba chàng công đồng loạt tấn công, động thịt phía trước lẫn sau đều bị Ꮯôn Ŧhịt to lớn nện cho chảy nước

“Ưm ưm… hư a…”

Diệp Lan Tinh hơi nhíu mày khi đang trong giấc mộng, cậu ngủ không được ngon giấc, giấc mộng xuân lần này dường như kéo dài một cách lạ thường, hơn nữa còn vô cùng chân thực.

Cậu cảm giác rất rõ ràng là hình như có ai đó đang kéo qυầи ɭóŧ của cậu xuống, khoang miệng ấm nóng bao trọn lấy hoa động, hắn đang ra sức liếʍ láp chơi đùa âʍ ѵậŧ của cậu bằng đầu lưỡi mềm mại và ướŧ áŧ, nó đang phác họa đường nét của khe thịt, cảm giác bị chọc vào hết lần này đến lần khác cực kì tê dại, hơn nữa thỉnh thoảng hắn còn khẽ bú ʍúŧ âʍ ѵậŧ của cậu nữa.

Diệp Lan Tinh bắt đầu cảm thấy bứt rứt, cậu hơi di chuyển thân mình, tiểu huyệt đã bắt đầu ươn ướt.

Mà chiếc lưỡi đang liếʍ láp kia dường như càng quá đáng hơn một chút, nó không những liếʍ âʍ ѵậŧ của cậu mà còn từ từ hướng xuống dưới, thăm dò thẳng vào trong huyệt động hơi hé mở của cậu, và rồi bắt đầu mô phỏng tư thế giao hợp mà bắt đầu đâm chọc vào đó.

Dâʍ ŧᏂủy̠ trong huyệt động chảy ngày một nhiều hơn, còn khuôn miệng kia cũng có vẻ càng hưng phấn hơn nữa, tốc độ đâm rút của đầu lưỡi bắt đầu nhanh lên, linh hoạt chẳng khác nào một con rắn nhỏ, nó liên tục móc vào thịt mềm và dâʍ ŧᏂủy̠ ở trong huyệt động.

“Hư a a a!” Tiểu huyệt co rút mãnh liệt một hồi, Diệp Lan Tinh không kìm nén được liền lớn giọng rêи ɾỉ thành tiếng, trong nháy mắt bàn chân đang co quắp cứng ngắc liền thả lỏng, huyệt động của cậu lại bị bú ʍúŧ dữ dội một phát, những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra bị hút hết sạch.

Sau khi qua cơn cao trào thì sắc mặt của Diệp Lan Tinh hơi đo đỏ, bởi vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức này, cuối cùng cậu cũng từ từ thức giấc, không ngờ rằng khi mở mắt lại nhìn thấy đang có một người đàn ông đang cúi đầu giữa hai chân mình, người đó đang liếʍ láp tiểu huyệt của cậu một cách ngon lành, cậu hoảng hốt đến nỗi suýt chút ngất lịm.

“Chuyện, chuyện gì đang xảy ra thế này…” Diệp Lan Tinh sợ hãi mở miệng, đôi mắt của cậu ươn ướt, cậu vừa định lùi về sau thì người đàn ông đó lại mυ'ŧ mạnh vào âʍ ѵậŧ của cậu một phát, làm cho cơ thể cậu mềm oặt và ngã xuống.

Giang Ngộ An ngẩng đầu lên, hắn khẽ quệt đi vết dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt đang dính ở mép môi, đôi mắt đào hoa kia ánh lên nụ cười: “Chào buổi sáng nhé cục cưng, dịch vụ đánh thức của anh có khiến em hài lòng không? Trong lúc ngủ mà tiểu huyệt còn lẳиɠ ɭơ đến như này, đúng là thiếu ‘đánh’ mà.”

Ngón tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve đầy lưu luyến trên huyệt động, tiểu huyệt đã được hắn yêu thương xuất hiện một màu đỏ xinh xắn, cửa huyệt đang phụt ra từng đợt chất lỏng đầy dâʍ ɭσạи trong suốt, còn âʍ ѵậŧ thì bị hắn mυ'ŧ đến nỗi sưng vù cả lên, thịt trai nóng hầm hập đang tản mát một mùi hương đầy dâʍ đãиɠ.

“Ư anh hai, sao anh, sao anh có thể…” Diệp Lan Tinh cuống lên đến mức sắp khóc, mới sáng sớm tinh mơ bị người ta liếʍ láp huyệt động mà lêи đỉиɦ thì cũng thôi đi, đằng này còn phải nghe mấy lời nói dâʍ đãиɠ ướŧ áŧ đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế nữa, cậu xấu hổ đến mức muốn trốn đi ngay lập tức.

Nhưng Giang Ngộ An cứ muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu, ngón tay của hắn bấu vào âʍ ѵậŧ non nớt đáng thương kia, trêu chọc cậu với vẻ không mấy để tâm: “Sao có thể thế nào? Sao có thể liếʍ láp tiểu huyệt lẳиɠ ɭơ của em, sao có thể mυ'ŧ dâʍ ŧᏂủy̠ của em, hay là sao có thể bấu véo âʍ ѵậŧ nhỏ bé của em đây? Hửm? Cục cưng ngoan ngoãn của anh.”

“Hức hức đừng mà, đừng nói nữa…” Diệp Lan Tinh ngượng ngùng đến mức bụm mặt lại, cậu vén chăn lên và vùi đầu vào trong đó, tuy nhiên chưa tới một giây thì đã bị hắn kéo ra từ trong tấm chăn, hắn không nói không rằng liền bắt đầu cởϊ áσ của cậu, trong nháy mắt khuôn ngực trắng trẻo của cậu cũng đã phô bày ra bên ngoài.

Diệp Lan Tinh trần như nhộng bị hắn kéo ra khỏi chăn, cậu nhìn hai người đàn ông cao to đang đứng bên cạnh, thì yếu ớt kêu rên một tiếng rất nhỏ như chim hót: “Anh cả… anh ba, các anh định làm gì thế?”

Giang Bằng cầm đến hai cái gối và xếp chồng lên nhau, sau đó để cho Diệp Lan Tinh nằm lên đó, cơ thể của thiếu niên phơi bày một độ cong vừa đẹp, từ bờ vai và xương quai xanh mảnh mai, đường cong ở eo nuột nà, cho đến chiếc eo mịn màng thon thả và bờ mông mềm mại đang vểnh lên. Dáng vẻ nằm xuống thế này tạo ra một cảnh tượng gợi cảm hoàn toàn mặc cho người khác xâu xé.

“Ngoan lắm.” Giang Ngộ An chỉ nói một câu như thế, sau đó liền chống dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng đến mức cứ mãi chảy nước kia và thúc vào trong tiểu huyệt, tiểu huyệt đã được yêu thương nhiều lần đã có thể tiếp nhận một cách dễ dàng phần thân của côn ŧᏂịŧ, động thịt mềm mại và ướŧ áŧ chủ động quấn quýt lấy côn ŧᏂịŧ, nó hút lấy ham muốn nóng như lửa kia vào trong và cắn nuốt.

“Ha a… đầy quá…” Chiếc cổ trắng mịn của Diệp Lan Tinh ngửa lên, miệng cậu phát ra từng tiếng rêи ɾỉ đầy nũng nịu, bụng dưới phẳng lì cũng bị chống lên thành hình.