Không Hiểu Sao Tất Cả Nam Chính Bị Tôi Công Lược Đều Hắc Hóa

Chương 5: Là kẻ độc ác

[Xin ký chủ duy trì tính cách của nguyên chủ, nếu OOC (*) thì sẽ gây ra hậu quả không thể khắc phục được.]

(*) OOC: Out Of Character, có nghĩa là làm những chuyện không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của người nào đó.

Thẩm Miên nhướng mày, khẽ tặc lưỡi rồi nói: "Tôi nói này, các cậu nên kiếm một diễn viên mới đúng, tôi chỉ là một streamer nhỏ chuyên về mảng game thôi, không làm được việc này đâu."

Bảo anh đóng vai một kẻ hèn nhát bị người ta bắt nạt ư? Không thể nào, cả đời này anh cũng sẽ không làm thế.

Hệ thống im lặng một lát, nói: [Thưa ký chủ, sau khi bước vào thế giới truyện, nếu ký chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định, hoặc bỏ cuộc giữa chừng thì đều coi như nhiệm vụ thất bại.]

"Thất bại, rồi sao nữa?"

[Ngài sẽ không thể bước vào thế giới tiếp theo, nói cách khác, ký chủ sẽ dựa theo quỹ đạo cuộc đời của nguyên chủ, chết.]

"..."

Thẩm Miên tái mặt, nói: "Đáng lý ra phải nói rõ chuyện này ngay từ đầu chứ."

[Nhưng ký chủ có hỏi đâu.]

Hệ thống lại nói: [Ký chủ có chắc chắn muốn bỏ cuộc không, mời ngài chọn một trong hai cái nút sau đây.]

A. Có

B. Không

Là đồ độc ác.

Thẩm Miên cười nói: "Đùa chút thôi, đừng làm thật. Vừa hay ước mơ lớn nhất từ bé đến giờ của tôi là được làm diễn viên đấy."

Ấn nút, mở chế độ livestream.

Nếu đã gánh rủi ro cao như thế mà không kiếm đủ vốn thì đúng là có lỗi với bản thân.

Nhưng mà nhìn thấy số người xem là "0", không hiểu sao anh thấy mệt mỏi quá.

Bình thường có phòng livestream mới mở thì nền tảng sẽ đẩy phòng đó lên chỗ đề cử của người mới, vậy nên có một số người vào phòng livestream nhưng chẳng bao lâu sau đã rời đi.

Sao lại không giữ được người xem? Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt này... Khuôn mặt này... Mặt...

Cuối cùng Thẩm Miên cũng nhớ ra, bây giờ mình là Thẩm Thanh.

Thẩm Miên vào toilet, thiếu niên trong gương tầm mười sáu, mười bảy tuổi, da rất trắng, khác với làm da trắng nõn không tì vết của Thẩm Miên, da của Thẩm Thanh là kiểu trắng bệch, nhợt nhạt như bị bệnh.

Tóc hơi dài, lộn xộn, đeo một chiếc kính gọng đen che khuất đôi mắt hoa đào.

Dù có vài điểm khác nhau nhưng Thẩm Miên vẫn nhận ra đây là khuôn mặt vốn có của mình.

Chỉ là khí chất cách nhau một trời một vực.

Anh tháo kính ra, vuốt tóc lên, liếc qua phòng livestream, vừa lúc có một bình luận hiện lên: [Woa, tôi gục ngã trước nhan sắc của streamer này rồi.]

Hệ thống phát ra tiếng "ting", nhắc nhở: [Thiết lập nhân vật.]

"Ờ, biết rồi, phiền quá."

Thẩm Miên nhìn vào gương, trong lòng hơi lấn cấn, nếu không thể dùng mặt hút fans thì chỉ có thể đi công lược nam chính thôi.

"Này AI... 007 gì đấy, bây giờ nam chính đang ở đâu?"

[Không biết.]

"Thông tin đâu?"

[Không có.]

"Ít nhất cũng phải có tên chứ hả."

[Không biết.]

Thẩm Miên cười ha ha, nói: "Lẽ nào cậu định để tôi tự tìm?"

[Con cưng của trời có được vận khí của thế giới, vậy nên đa số đều có điểm chung của nam chính, ngài có thể dựa vào những điểm đó để tìm kiếm.]

Điểm chung của nam chính... Đầu tiên chắc chắn là phải đẹp, giỏi giang, có bàn tay vàng, có hào quang của nhân vật chính, có khi còn có gái đẹp vây quanh, hậu cung phong phú.

"Cốc, cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.

Thẩm Miên đang miên man suy nghĩ nên vô thức mở cửa ra, đập vào mắt anh là một khuôn mặt tuấn tú.

Người đàn ông mặc một bộ tây trang thẳng thớm, cao gần 1m9, thân hình cao to, khí chất lạnh lùng, uy thế bức người.

Thẩm Miên chớp mắt. Nam chính?

Nam chính!

Chắc chắn không sai.

Thân hình cao lớn rắn rỏi, khuôn mặt đẹp trai, khí chất mạnh mẽ, dù trông hơi đứng tuổi nhưng đàn ông ở tuổi này có vẻ quyến rũ của sự trưởng thành, hơn nữa nhìn kỹ thì đúng là loại đàn ông giỏi giang thành đạt, người thắng của cuộc đời là đây chứ đâu!

Thẩm Miên thầm kêu hệ thống: [Đây là ai... 007, tôi nên xưng hô thế nào với quý ngài này đây?]

Hệ thống nói: [Bố.]

"À."