Truyền thừa của Long Thần chắc là ở hướng ám hà u tối này, không khí quanh mình ngày càng ẩm ướt, còn mang theo mùi mốc khó ngửi.
Nơi này chắc chắn vạn năm năm không ai bước vào.
Nếu giờ phút này Thanh Sương ở đây, chắc chắn sẽ bị Khâu Minh Tử trước mắt này dọa nhảy dựng!
Thế gian ngoại trừ Yêu Long Hạ Bạch, Long tộc sớm đã diệt vong, đây là chuyện Nhân Thần Yêu tam giới đều biết.
Nhưng sau khi bước vào Long Vực, Khâu Minh Tử giờ phút này lại là bộ dáng nửa rồng nửa người bộ, trên má bị vảy rồng màu xanh đậm che kín, trên đầu là sừng rồng chưa hoàn thiện, nhưng cũng là sừng rồng hàng thật giá thật.
Móng rồng dữ tợn thay thế cho cánh tay hắn, ngón tay thon dài trở nên to dài hữu lưch, móng tay bén nhọn ở trong hang động u tối lóe lên hàn quang, nhìn qua thật đáng sợ.
"Ha hả..." Hắn nhếch miệng, con ngươi tối tăm đều là vẻ khinh miệt: "Hạ Bạch à Hạ Bạch... Cho dù Long Vực hồi sinh trong tay ngươi, ngươi vẫn không có được kho báu thực sự..."
Cuối con sông, một cái hố lớn bị phong ấn.
Một khung xương to lớn, lối vào lãnh địa Long Tộc hiện ra trước mắt, thật nguy nga, cũng thật hoang vắng.
"Long Thần à Long Thần, mấy vạn năm, thời điểm ngươi đặt kỳ vọng cho Hạ Bạch, có từng nghĩ tới... Ngươi còn có một chi huyết mạch khác..."
Hắn cười nhạo: "Hiện giờ Hạ Bạch cũng chỉ là kẻ hỗn trướng vì nữ sắc mà có thể bán đứng Long Vực... Truyền thừa của ngài, sợ là sắp rơi vào tay kẻ " tạp chủng " năm xưa"
Khâu Minh Tử, nửa Rồng nửa Thần.
Là kẻ huyết mạch không thuần, mấy chục vạn năm trước bị Long Thần bỏ qua.
Hắn nhớ không rõ chính mình sau khi bị Long Thần vứt bỏ rốt cuộc gặp bao nhiêu nguy hiểm.
Hắn tuổi nhỏ mơ hồ chỉ nhớ rõ, chính mình là bị vứt bỏ, vì không có lý do được tồn tại.
Nhưng là ai mà không muốn sống?
Hắn Khâu Minh Tử chỉ là bởi vì có một nửa huyết mạch Thần tộc, chỉ vì lý do buồn cười " huyết mạch không thuần liền bị tước đoạt vĩnh viễn quyền lợi kế thừa Long Thần?
Rốt cuộc là dựa vào cái gì!
Long Thần không cho hắn sống, hắn một hai phải sống sót.
Hắn vực dậy từ cõi chết, Thiên Tôn Khâu Minh Tử ở Thần giới chẳng những đạt được quyền lợi chí cao vô thượng, hắn còn dùng thủ đoạn hết những thủ đoạn ti tiện hại chết Long Thần.
Mà người được Long Thần khâm định huyết mạch Hạ Bạch, lại vô nhân tính mà sát phạt vô số, chậm chạp không nhận Long Thần truyền thừa, cuối cùng bị chúng thần phong ấn tại Nhân giới.
Thế gian này chỉ cho phép tồn tại một vị Long Thần.
Trên người Hạ Bạch chảy xuôi Long Thần huyết mạch, mà hắn Khâu Minh Tử, từ giờ phút này sẽ có được nguyên thần độc nhất của Long Thần.
Khâu Minh Tử từng bước tới gần nguyên thần rực rỡ lấp lánh ở chính giữa khung xương khổng lồ.
Đã không còn ý thức, nguyên thần giúp hắn dung hợp toàn bộ năng lượng huyết mạch của Long Thần.
Sau đó.
Hắn nhất định chém gϊếŧ Hạ Bạch, có được hoàn chỉnh truyền thừa của Long Thần.