Hai người cất bước ra thang máy, Cố Sam đứng ở hành lang cả buổi cũng không tìm được chìa khóa, chu cái miệng nhỏ đáng thương nhìn Tư Thiếu Thần, “Anh Thiếu Thần... có lẽ... em quên mang chìa khóa rồi... ha...” Tay nhỏ ngượng ngùng gãi gãi đầu nhỏ.
Tư Thiếu Thần khẽ cười một tiếng, một tay lấy chìa kháo từ túi quần, cất giọng nói: “Tiểu yêu tinh, vào nhà anh trước đi, đợi lát nữa gọi người đến mở cửa.” nói rồi xoay người cắm chìa khóa mở cửa.
Anh cao giọng trêu ghẹo, “Người đẹp, căn nhà có chút đơn sơ, xin đừng ghét bỏ.”
Cố Sam giả vờ trầm mặc bước vào trong nhà, nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm. Hoàn cảnh tạm được, bà đây rất vui vẻ, haha...” cuối cùng chính mình cũng không nhịn được mà cười khẽ một tiếng.
“Tiểu yêu tinh, không phải bà, là hoàng hậu, haha...” Tư Thiếu Thần đưa đầu ngón tay véo nhẹ mũi cô, khóe miệng nhếch cao, đem túi hàng đặt lên bàn.
“Chờ anh một chút, Sam Sam có thể xem tv trước, điều khiển TV anh để trên bàn đó.” nói xong xoay người vào phòng bếp, sau một hồi có tiếng nước chảy...
Cố Sam tùy ý nằm trên sofa cứ như đang ở nhà mình, chọn một chương trình gameshow trên TV rồi mở lên, tiết mục này cũng thật kỳ lạ quá, nhìn nhìn một chút liền ha ha lên.
“Tiểu yêu tinh, đây, thấy anh làm mâm trái cây này thế nào, ăn chút trái cây đi.” Tư Thiếu Thần còn sợ cô gái nhỏ này ở nhà hắn sẽ không được tự nhiên, nhưng có vẻ hắn lo thừa rồi, ai biết cô gái nhỏ này hoàn toàn xem đây giống như nhà mình.
Nhịn không được cười vui vẻ, cô gái hoạt bát như thế ai nhìn cũng sẽ thích.
“Oa... thật đẹp... bổn hoàng hậu có thưởng.” Cố Sam vươn bàn tay nhỏ cầm lấy mâm trái cây, dùng tăm ghim vào một miếng dưa hấu, cười hì hì đưa đến bên miệng nam nhân.
“Tạ hoàng hậu.” đôi môi mỏng mở ra, cắn lên miếng dưa hấu, đôi mắt đen lộ ra ý cười thỏa mãn nhìn Cố Sam.
“Tiểu tử, một miếng dưa hấu đã làm ngươi vui như vậy, bổn hậu hào phóng, ngươi ngồi ăn cùng ta đi.” nói xong cô cười tủm tỉm lấy tăm xỉa răng, xoa trái cây trên mâm hoa quả rồi cầm lên ăn.
Nhìn anh không chút để ý dùng quá nhiều tăm, vui sướиɠ ăn trái cây, Tư Thiếu Thần ánh mắt tối sầm lại, chịu đựng cơn nóng như thiêu đốt trong lòng.
Thanh âm khàn khàn nói: “Sam Sam tối nay ở lại đây ăn cơm sao? Cơm nước xong thì gọi người đến mở khoá.”
“Được nha, bên ngoài trời cũng tối rồi, không ăn trái cây nữa, đợi lát nữa không nổi ăn cơm tối mất, chờ anh Thiệu Thần trổ tài.” nói xong nháy mắt nghịch ngợm với nam nhân.
“Được được... bây giờ anh liền đi nấu cho em, ngoan ngoãn chờ ở đây đi.” anh đưa bàn tay to xoa đầu Cố Sam, anh đã sớm muốn làm như vậy, giọt nước mắt từ đôi mắt đen nhánh mềm mại như tơ khiến lòng người xót xa.
“Đi thôi, em giúp anh rửa rau.” Cố Sam đứng lên, đưa đôi tay nắm lấy bàn tay to đang nghịch trên đầu mình, lôi kéo hắn đến phòng bếp.
Khóe miệng Tư Thiếu Thần cong lên thành một vòng cung, theo bước chân cô đi vào phòng bếp.
Hai người hihi haha đùa giỡn trong phòng bếp, sau một tiếng cuối cùng cũng nấu xong bữa tối.
Chiếc váy trắng trên người cô bởi vì hai người đùa giỡn với nhau lúc rửa rau mà bị nước bắn ướt, lúc này đang dán chặt vào người cô, xuyên qua lớp váy mỏng có thể nhìn thấy cả nội y hồng nhạt bên trong.
Cô nhìn xuống váy trên thân thể mình, lại nhìn Tư Thiếu Thần, khuôn mặt đỏ bừng.
Đừng hiểu lầm, cô trải qua biết bao nhiêu nam nhân sao có thể đỏ mặt, tất cả là do hệ thống thay đổi kỹ năng. (mặt như hoa đào).
=====
Lời tác giả: Lúc đầu tôi nghĩ Cố Sam thích nam phụ, nhưng thật đáng tiếc....