Hai người ngồi trên ghế đơn giản rửa sạch hạ thân, công việc của Cố Lạc Trần ở công ty đều đã làm xong, trực tiếp lái xe về nhà.
Hai người ôm nhau, bước chân chậm rãi đi tới cửa, vừa định mở cửa, từ bên trong liền mở ra.
“Ba ba, người đã về rồi.” Cố Sam giơ lên một nụ cười tươi xán lạn. Buông cánh tay nhỏ đang ôm Cố Lạc Trần, liền chạy như bay bổ nhào vào trong lòng ngực Cố Chính Hoa.
“Ha ha... Bé ngoan. Nhớ ba ba? Đi vào nhà nào.” bàn tay to ôm eo cô, hướng trong đại sảnh mà đi. Cố Chính Hoa một thân thoạt nhìn như là nam nhân 37 tuổi, kỳ thật thêm hai tuổi nữa liền 50 tuổi. Thân cao 1m87. Lưng hùm vai gấu, ngày thường dĩ nhiên sẽ tập thể hình. Lúc này ăn mặc một kiện màu trắng áo sơ mi, ẩn ẩn có thể nhìn đến cơ bụng gợi cảm.
Trở lại phòng khách ngồi xuống trên sô pha, Cố Sam vẫn luôn ôm cánh tay Cố Chính Hoa: “Bé ngoan hôm nay cùng anh trai đi đâu chơi?” Ngày đầu tiên con gái trở về hắn bởi vì đi công tác mà không thể đi tiếp đón, không thể ngờ được khi lớn lên lại thay đổi nhiều như vậy, khi còn nhỏ là ngọc tuyết đáng yêu, sau khi lớn lên lại càng xinh đẹp hơn, cũng không biết ai may mắn sẽ cưới được con gái Cố Chính Hoa của hắn.
“Ngô... Đi công ty chơi, sau đó anh trai mang con đi ăn cơm.” Cố Sam liếc mắt Cố Lạc Trần một cái mắc cỡ đỏ mặt. Đầu nhỏ dựa gần cánh tay Cố Chính Hoa.
“Em gái. Đừng nháo. Ba ba có lẽ vừa mới trở về, khẳng định mệt mỏi.” Cố Lạc Trần ngồi bên cạnh nhìn cô, ánh mắt chiếm hữu bảo tay cô đang ôm cánh tay của ba ba bỏ ra.
Cố Sam nhìn vẻ mặt của hắn, không hiểu sao, sờ sờ cái mũi, yên lặng buông tay nhỏ. Cố Lạc Trần vẻ mặt sung sướиɠ ôm eo cô.
“Vậy ba đi nghỉ ngơi trước, buổi tối sẽ mang bé ngoan đi ăn hải sản ở bữa tiệc lớn.” Cố Chính Hoa vẻ mặt nịch sủng nhìn cô. Nhìn Cố Lạc Trần ôm eo con gái cũng không nghĩ nhiều, nghĩ rằng anh em hai người đã lâu không thấy mặt, nhất thời quấn quýt.
“Dạ, ba ba mau đi.” Cố Sam thanh thúy nói, còn đem hai tay che lỗ tai vẫy vẫy tay nhỏ, bộ dáng đáng yêu như thế, làm hai nam nhân một già một trẻ cười sung sướиɠ, đồng loạt buồn cười ra tiếng.
Đợi Cố Chính Hoa đi lên phòng, Cố Sam cũng ngồi không yên: “Anh trai, em về phòng tắm rửa một chút.” không đợi hắn trả lời, tránh thoát cánh tay hắn, nhanh chóng chạy lên lầu.
Cố Lạc Trần nhướng mày, em gái cho rằng mình sẽ trốn thoát được sao?
Cố Sam trở lại phòng khoá kỹ cửa, sau đó đi thẳng đến phòng tắm, mở vòi hoa sen, đem bồn tắm rót đầy nước, dơ ngón tay chạm xuống dòng nước, nhiệt độ vừa phải, cô nhanh chóng cởi xong quần áo, mang lên mũ tắm.
Thoải mái dễ chịu nằm vào: “Cố Thần, nữ nhân La Vân kia giao cho ngươi, nghĩ cách câu dẫn cô ta, tốt nhất là có thể chụp được ảnh giường chiếu của hai người.”
“Được, chủ nhân.” không dễ dàng a. Chủ nhân rốt cuộc để hắn thả ra chơi chơi. Cố Thần vẻ mặt thỏa mãn.
“Chủ nhân, hiện tại tôi liền xuất phát.” Cố Thần gấp không chờ nổi nói.
“Ân, đi đi.” hệ thống xuất trận cô yên tâm, ngày thường cô đang làm gì Cố Thần cũng nhìn đến. Vừa mới bắt đầu còn cảm thấy có chút thẹn. Dần dà liền chết lặng, dù sao hắn hiện tại cũng không phải người.
“Tôi yêu tắm rửa. Nói thật nhiều nói thật nhiều. Tôi yêu tắm rửa như con rùa đen. La la la la…” Cố Sam quên lời hát hát nhưng vẫn ca hát, thoạt nhìn tâm tình có vẻ không tệ.
*Lời editor: Thật ra đoạn bài hát này tôi dịch có lẽ không đúng lắm, mong mọi người thông cảm nha!
Lúc này Cố Lạc Trần đã mở khoá thành công, mở cửa đi vào, cởϊ qυầи áo, cả người trần trụi nằm trên giường, phần lưng dựa gần đầu giường. Nửa nằm, một chân co lên, một chân duỗi thẳng. Toàn bộ đường cong tuyệt đẹp đều được phô ra. Đôi mắt nhìn về phía phòng tắm, ánh mắt mang theo mị hoặc nhè nhẹ. Đây là tư thế hắn tự mình cho rằng làm với em gái là tốt nhất.
Cố Sam mở cửa phòng tắm ra, nhìn đến bộ dáng này của hắn, biểu tình lúc này không phải kinh diễm, mà cả người cô đều máu sôi sùng sục, cả người trần như nhộng cứng đờ đứng ở cửa. Không một chút tiếng động la hét. Ai mau đem tên yêu nghiệt này cuốn đi, muộn tao hoá a a a… Hít sâu một hơi, cô bình tĩnh: “Em nhớ rõ là đã khoá kỹ cửa.”
“Tất cả phòng anh đều có chìa khoá dự phòng.” Cố Lạc Trần nhún nhún vai, xem ra mỹ nam kế không có hiệu quả, bước đi đến chặn ngang bế Cố Sam lên, ném nhẹ tới trên giường.
Cố Sam hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái: “Anh trai, anh có biết người khác hồi trước sẽ không gọi anh là cầm thú không, muộn tao nam.” nam nhân tình trùng lên não cô không nghĩ hầu hạ hắn.
“Trước kia không có, hiện tại có.” Cố Lạc Trần nhướng mày, môi gợi lên một nụ cười xấu xa, trực tiếp bò đến giữa hai chân cô, cánh hoa phấn nộn mấp máy, âʍ ɦộ còn bọt nước chưa lau khô, tản ra một cổ mùi hương sữa tắm, anh dán mũi để sát trước cửa huyệt, hít một hơi thật sâu: “Huyệt em gái thật thơm.”
=====