“Ba ba... Cố... Cố Lạc Trần vì tiện nhân kia.. em gái quát lớn con, ô ô...” La Vân nức nở trả lời câu hỏi hắn.
“Hắn vì sao quát lớn con?” La Kiến Quốc tuy rằng yêu thương con gái, nhưng cũng không phải hắn hồ đồ, con gái hắn tính cách thế nào hắn biết, từ nhỏ bị nuông chiều, khó tránh khỏi có chút kiêu căng.
“Em gái anh ấy đem... Cháo đổ lên người con... Anh ấy chẳng những không giúp con... Còn nói con cố ý.. Ô ô..” Càng nghĩ càng ủy khuất, gào khóc lên.
“Ba ba làm khó Cố Lạc Trần... Được không... Làm anh ấy cầu xin con trở về.” Vẻ mặt La Vân đầy phẫn nộ.
La Kiến Quốc nghe được tiếng khóc con gái, rất là đau lòng, châm chước dùng từ khuyên nhủ La Vân: “Con gái ngoan. Ba ba vẫn luôn không nói cho con biết. Lúc trước con gả cho Cố Lạc Trần, là do ba ba bày mưu thiết kế, mấy năm trước xí nghiệp La thị của chúng ta sớm đã xuống dốc, lưu lại chính là một cái vỏ rỗng.
Sau khi con gả cho Cố Lạc Trần mới vượt qua cửa ải khó khăn, hiện tại trong tay ba ba chỉ có năm phần trăm cổ phần La thị mà thôi, vẫn là nhờ được hai nhạc liên hôn mới để số cổ phần ấy cho ba ba dưỡng lão.”
Ánh mắt La Vân ảm đạm, ba ba cũng không giúp được ả sao. Ả phải làm sao bây giờ.
La Kiến Quốc nhìn biểu hiện của con gái, an ủi khuyên giải: “Đêm nay con ngoan ngoãn trở về, nói lời xin lỗi,Cố Lạc Trần sẽ không làm khó dễ con.”
La Vân đứng lên, mặt đầy thất vọng nhìn ba ba: “Ba ba mặc kệ con sao, con sẽ không trở về, cũng không nói xin lỗi.” lau nước mắt liền chạy về phòng ghé vào trên giường, vùi đầu khóc lớn lên.
La Kiến Quốc khẽ thở dài. Con gái từ nhỏ đã được nuông chiều, lần này làm con gái tự mình nghĩ kỹ đi, bằng không ai cũng không giúp được con. Đã gả cho người khác, sao còn có thể tuỳ hứng giống như trước được.
Cố Sam đi đến tiệm cắt tóc sửa lại tóc mái. Sau đó đi trung tâm mua sắm bốn phía, áo. Quần. Váy. Nội y. Giày áo ngủ toàn bộ đều không buông tha, thuận tiện đem bộ quần áo thể thao trên người thay thế, mặc bộ váy mới. Trên người trang phục đều được đổi mới, tiểu mỹ nữ hoàn toàn ra đời.
Bắt một chiếc taxi, xách theo bao lớn bao nhỏ trở lại văn phòng Cố Lạc Trần, tiếp tân không ngăn cản cô, phỏng chừng Cố Lạc Trần đã nói qua.
“Anh trai, mở cửa.” Tay nhỏ cố hết sức cầm túi mua hàng, gõ gõ cửa.
Cố Lạc Trần nghe được thanh âm em gái, hai chân thon dài thẳng tắp đứng lên nhanh chóng đi mở cửa, nhìn cô gái trước mắt, mắt sáng ngời, còn chưa kịp thưởng thức đã bị đánh gãy.
”Anh trai, mau mau, giúp em cầm. Rất nặng nga.. “Cố Sam oán giận, miệng nhỏ hồng nhuận lầu bầu.
Cố Lạc Trần nhanh chóng tiếp nhận túi mua hàng trên tay cô, xoay người trở lại phòng đặt trên sô pha.
”Anh trai giúp xoa xoa, tay đau.” Đôi mắt Cố Sam ngập nước nhìn Cố Lạc Trần, vẻ mặt ủy khuất vươn tay nhỏ ra, đưa trước mặt hắn.
Cố Lạc Trần kéo cô, hai người cùng ngồi xuống sô pha, nhẹ nhàng giúp Cố Sam xoa nắn những vết đỏ trên bàn tay trắng nõn, “Sao không gọi anh đi cầm giúp em? Một cô gái nhỏ cầm nhiều đồ như vậy, em muốn mình là siêu nhân sao?” thanh âm hắn mang theo sự đau lòng nhè nhẹ.
“Không phải anh rất bận sao, em là một người phụ nữ tốt. Sẽ không quấy rầy công việc của anh.” Thanh âm mềm mềm mại mại mang theo chút kiêu ngạo.
Cố Lạc Trần nhẹ giọng bật cười: “Nha. Còn người phụ nữ. Em khi nào mà biến thành phụ nữ? Chỉ có thể nói là con gái.” Em gái ngốc nghếch, phụ nữ cùng con gái chính là kém xa.
“Em mới mặc kệ, em nói cái gì thì chính là cái đó, anh trai thật là chán ghét, hừ...” Cô gái chu cái miệng nhỏ, tỏ vẻ cô không vui chút nào.
“Được được.. em gái nói gì đều đúng hết.” Hắn đầy mặt sủng nịch. Em gái đáng yêu như vậy, vẫn giống khi còn nhỏ thường hay làm nũng.
Cảm giác tay có chút nặng, Cố Sam đứng lên, khóa ngồi trên người hắn, cô không biết, bởi vì cô ăn mặc váy quả mông, thời điểm nhấc chân, qυầи ɭóŧ ren màu phấn hồng bại lộ trước mắt hắn, ánh mắt hắn tối sầm lại.
Cố Sam vươn đôi tay ôm cổ hắn, nhẹ nhàng lay lay cái mông, “Anh trai. Hôm nay Sam Sam mua rất nhiều đồ, còn giúp anh mua áo ngủ. Đêm nay anh mặc cho Sam Sam xem được không?” Hai mắt sáng ngời, vẻ mặt chờ mong nhìn Cố Lạc Trần.
Cố Lạc Trần kêu lên một tiếng. Đáng chết, côn ŧᏂịŧ lại không thể khống chế cứng lên. Thanh âm khàn khàn: “Được được. Em gái mua anh trai đều thích, nếu anh mang khó coi thì sao đây.”
Cố Sam lay động cái mông, không thuận theo nói: “Ánh mắt Sam Sam tốt nhất, sẽ không khó coi đâu.” côn ŧᏂịŧ lớn cách quần áo đỉnh đến tiểu huyệt cô, một cổ nhiệt lưu trào ra.
Cô cư nhiên ướt, anh anh...
Cố Lạc Trần nhìn khuôn mặt nhỏ cô gái đỏ bừng, cái miệng nhỏ khẽ nhếch. Híp mắt. Hắn ẩn nhẫn vừa định kêu cô từ trên đùi hắn đi xuống...
=====