Hạ thân côn ŧᏂịŧ trướng đau, Cố Sam lại rầm rì thoải mái đã ngủ. Nửa đêm Cố Sam mắc tiểu tỉnh lại, phát hiện sắc mặt cha đỏ lên, vẻ mặt ẩn nhẫn, hơi thở thô nặng, thường thường còn ân một tiếng...
Cha chẳng lẽ là bị mộng xuân? Nghĩ nghĩ tay Cố Sam sờ soạng đi xuống tìm kiếm, quả nhiên, cách quần áo có thể sờ được côn ŧᏂịŧ trướng to, Cố Sam bò xuống phía dưới trong chăn, chậm rãi đem qυầи ɭóŧ cha kéo xuống, bắt lấy côn ŧᏂịŧ loát loát trên dưới, một bàn tay không đủ, Cố Sam liền dùng hai tay cầm lấy.
Lưỡi đinh hương liếʍ một cái nơi mã mắt đang ra dâʍ ɖị©ɧ, có chút tanh, đầu lưỡi duỗi ra liếʍ láp vài cái nơi mã mắt, sau đó một phen ngậm lấy qυყ đầυ, động tác trên tay vẫn không ngừng lại, thỉnh thoảng còn sờ hai viên bi dưới côn ŧᏂịŧ.
Côn ŧᏂịŧ Tống Hành Chi càng ngày càng cứng, biết hắn rất nhanh sẽ bắn, động tác trên tay Cố Sam có phần nhanh hơn, miệng càng dùng sức hút vào.
Tống Hành Chi kêu lên một tiếng, côn ŧᏂịŧ liền run lên bắn ra một đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙, giằng co một thời gian sau mới bắn xong, có chút tanh, nhưng cô vẫn có thể tiếp thu.
Cố Sam đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nuốt vào, bởi vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều, theo côn ŧᏂịŧ chảy xuống, Cố Sam cẩn thận đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên côn ŧᏂịŧ liếʍ sạch sẽ, sau đó rời giường đi nhà xí.
Tống Hành Chi đã sớm tỉnh, Cố Sam liếʍ côn ŧᏂịŧ hắn rất sảng khoái, liền vẫn luôn giả bộ ngủ.
Liên tục hai buổi tối Cố Sam đều đến nửa đêm ăn thịt bổng, thẳng đến khi ăn tịch dịch của Tống Hành Chi mới đi ngủ, đêm nay cũng như vậy, Cố Sam vừa mới bắt đầu liếʍ láp.
“Con ngoan, con bị làm sao vậy..” A.. con ngoan miệng hút rất tốt, hắn suy nghĩ muốn chiếm hữu cô.
“Gậy của cha sau khi hút chảy ra sữa vị mặn, con rất thích nha..” cha người rốt cuộc không giả bộ ngủ sao, hừ hừ…
“Về sau con ngoan mỗi ngày đều hút sữa giúp cha, cha cho con ăn hết được không.” A… thật mất hồn, đáng chết quá thoải mái, con ngoan đời này đừng mơ tưởng đến việc chạy thoát.
“Ân, được, cha nhanh lên chảy ra sữa, con muốn ăn..” lúc này Cố Sam đã sớm hồng triều đầy người, đôi mắt đã sớm phủ đầy tìиɧ ɖu͙©, ân.. bị cha phát hiện, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nga.
Tiếp tục liếʍ láp mã mắt, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nước chậc chậc chậc…
“Gậy cha ăn rất ngon, nóng nóng, thô thô, ân…” Tống Hành Chi ấn đầu Cố Sam, côn ŧᏂịŧ dùng sức cắm vào yết hầu, sau đó run run lên bắn ra đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“Con ngoan, đem côn ŧᏂịŧ cha bắn ra sữa rồi thì ăn đi, một giọt cũng không được rớt, đây là côn ŧᏂịŧ, côn ŧᏂịŧ lớn của cha, không phải gậy gộc, ân con ngoan phải nhớ.”
Cố Sam cẩn thận đem côn ŧᏂịŧ liếʍ sạch sẽ, sau đó bỏ lại vào trong qυầи ɭóŧ, mang theo đôi mắt ngấn nước nhìn cha.
“Con ngoan, nằm xuống nào, cha cũng muốn ăn sữa của con.” Lúc sau, Tống Hành Chi đem Cố Sam nằm xuống, rồi cởϊ áσ Cố Sam, chỉ để lại yếm màu hồng phấn, thân hình cúi xuống cách yếm bắt đầu xoa nắn hai vυ' đang lớn, tuy Cố Sam chỉ mới 11 tuổi, nhưng mà thân thể lại phát dục nhanh, một bàn tay to có thể lắp đầy đến một phần ba.
“A… cha xoa nơi này của Sam Sam, thật thoải mái nga..” Cố Sam nhắm mắt, gương mặt ửng hồng.
Tống Hàng Chi hướng đôi môi anh đào đỏ tươi mềm mại của Cố Sam hôn tới, đầu lưỡi không ngừng hướng trong khoang miệng dò đường, cái lưỡi đinh hương của Cố Sam thử liếʍ đầu lưỡi hắn, Tống Hành Chi thô nặng mà thở phì phò, một phen hàm chứa cái lưỡi đinh hương hấp dẫn của Cố Sam, triền miên, tận tình hấp thụ nước bọt ngọt lành của cô, thẳng đến khi Cố Sam cảm giác đầu trống rỗng, thật mau ngất xỉu mới buông tha cô.