Edit: Ốc sên lười biếng
- ------------------------------------------------------------
Cho dù mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng không ngờ e-kíp chương trình thật sự "chó má" đến thế.
Tuy tên chương trình là " Nhật ký phấn đấu từ không đến có", nhưng nhạy cả người suy tính nhiều nhất, mang đồ nhiều nhất là Mai Như Ngọc cũng vẫn cảm thấy e-kíp chương trình ít nhất cũng chuẩn bị sẵn phòng ở hoặc một số công cụ rồi cơ.
Nhưng khi nhìn mảnh đất trống hoác trước mặt, mọi người liền hiểu bọn họ quá non rồi.
Bọn họ đã quá coi thường trình độ phát điên của e-kíp chương trình này.
Đạo diễn xương sườn còn cười như được mùa trước câu chửi của Mai Như Ngọc. Thậm chí ông còn đúng lý hợp tình đáp: "Chương trình của chúng ta không phải tên là nhật ký phấn đấu từ không đến có hay sao? Từ không có đến có thì mới chính xác là bình thường đấy. Nếu ngay từ đầu chúng tôi chuẩn bị tốt hết tất cả cho mọi người rồi, thì còn gì là nhật ký phấn đấu từ không đến có nữa. Mà trở thành chương trình cuộc sống nhàn hạ của mỹ nam rồi."
"Thế thì trở thành chương trình khác mất rồi!"
Đám người Mai Như Ngọc bị mấy lời côn đồ này chặn họng không cách nào phản bác. Người ta tự động nhận mình "chó má" rồi, còn nói sao được nữa?
Cho nên Mai Như Ngọc chỉ có thể tức giận mà liếc xéo đạo diễn: "Vậy bây giờ bọn cháu phải làm gì? Bắt đầu xây nhà hay gì? Mé! Chú đừng bảo là đến nguyên vật liệu để xây nhà cũng bắt bọn cháu tự thân vận động đấy nhé?"
"Đầu tiên chặt cây xẻ gỗ, rồi tìm mỏ quặng tinh luyện thành đinh hả?" Mai Như Ngọc nói xong cũng tự cảm thấy hơi ảo ma: "Cháu thấy ngay lúc này nên xây dựng một hệ thống nhiệm vụ, ví dụ như hoàn thành nhiệm vụ là sẽ có một đống gỗ để xây nhà chẳng hạn."
Tần Lãng thò qua đầu ở bên cạnh bổ sung một câu: "Nếu như xây dựng hệ thống như thế, thì cháu muốn có một hệ thống nhiệm vụ trồng trọt! Cháu muốn cái kiểu mà gieo hạt giống xong 10 phút sau sẽ thu hoạch, còn có thể thăng cấp trồng trọt, trồng được cả linh chi ngàn năm!"
Khóe miệng Mai Như Ngọc co giật, cạn lời nhìn Tần Lãng, đầu óc như này còn muốn đấu với ông đây?!
【 Ha ha ha ha! Cái chương trình này sao lại thành ra như này vậy? Sao tự nhiên trở thành game giả lập sinh tồn thế? Ha ha ha! Nếu là tui thì tui muốn có một hệ thống thẻ ATM, rút thẻ nào cũng có thể gửi đồ ăn support. 】
Mọi người bắt đầu bình luận lệch khỏi quỹ đạo, mọi người đều thảo luận xem mình muốn hệ thống gian lận như thế nào.
Đạo diễn xương sườn phát hiện các vị khách mời đều nhìn mình với ánh mắt nguy hiểm, vội vàng ho khan giải cứu chính mình.
"Chặt cây xẻ gỗ thì chắc chắn không có. Chúng tôi chắc chắn sẽ cung cấp những công cụ và vật liệu cơ bản nhất mà mọi người cần trong khi tham gia chương trình. Nhưng chúng tôi không chấp nhận giao dịch tiền tệ, cũng không dùng mặt kiếm cơm ăn.Nếu muốn có công cụ, yêu cầu mọi người tự thân vận động."
"Về phần bây giờ, việc các cậu phải làm không phải là xây nhà mà là chuẩn bị bữa trưa hôm nay. Ăn no mới có sức làm việc!"
"Bây giờ là cuối tháng 6, ngọn núi nơi chúng ta đang đứng đây vẫn còn rất nhiều sản vật phong phú. Các cậu có thể vào núi để hái lượm hoặc săn bắn, những gì các cậu thu hoạch được là "tài sản" của bạn ở đây. Các cậu có thể vào dùng "tài sản" của mình, đổi với chương trình để lấy đạo cụ, các "tài sản" khác nhau có giá trị trao đổi khác nhau."
"Miễn là các cậu có thể cung cấp "tài sản" có giá trị tương đương với công cụ mà các cậu muốn, thì cho dù các cậu muốn máy bay trực thăng riêng, e-kíp chương trình cũng đổi cho các cậu! Ha ha ha! Nhưng nói là nói vậy chứ trong trường hợp đấy, các cậu phải đào được mỏ vàng mới được."
"Khụ khụ! Tóm lại, cuộc sống ở đây không khó như mọi người nghĩ. Dù sao đây cũng là một chương trình giải trí, nên vẫn có những nhân viên chăm sóc và giảm bớt khó khăn. Đội ngũ y tế của e-kíp chúng tôi được công nhận là mạnh nhất trong ngành. Ngay cả khi các cậu bị thương, cũng không cần lo lắng!"
"Được rồi! Được rồi! Không nói nhảm nữa! Mọi người làm quen với nhau trước đi, rồi bàn bạc cách giải quyết bữa trưa hôm nay như thế nào."
"Mục tiêu chính của buổi chiều chính là xây một căn nhà để ngủ. Tốt nhất là nên hoàn thành trong vòng một buổi chiều, nếu không hoàn thành xong trong buổi chiều nay, mọi người cũng đừng lo lắng." Đạo diễn xương sườn lắc lư cơ thể, nở nụ cười gian xảo: "Thời gian phát sóng trực tiếp của chương trình là 2 ngày, chương trình kéo dài 3 tháng cơ mà."
"Cho nên mọi người có thể xây dựng "chốn bồng lai tiên cảnh" của riêng mình từ từ từng chút một."
"Chúng tôi cũng không cứng nhắc bắt các cậu nay phải xây xong nhà, mai phải làm ruộng. Chỉ cần các cậu làm được nhà, tạm thời định cư là có thể làm bất cứ điều gì các cậu muốn."
"Khai hoang đồng ruộng, trồng rau, trồng hoa, làm xích đu hay là làm lưới đánh cá, thậm chí các cậu muốn xây lâu đài bằng bùn đất hay một công viên trò chơi của riêng mình! Chỉ cần các cậu nói ra ý tưởng của mình, đội ngũ chương trình sẽ cung cấp cho các cậu bản vẽ và công cụ cần thiết."
"Cuối cùng, tôi muốn làm rõ một chuyện. Đây cũng coi như là lợi ích độc quyền dành cho khách mời của 《 Nhật Ký phấn đấu từ không tới có của mỹ nam 》.
Đạo diễn Viên Phúc bỗng nhiên cao hứng, ông vươn ra ngón tay chỉ vào đỉnh núi nói: "Toàn bộ ngọn núi này đã được e-kíp chương trình bao trọn 50 năm!"
"Nói cách khác trong vòng 50 năm ngọn núi này là của chúng ta, vì vậy các cậu không cần lo lắng sau khi chương trình kết thúc, tâm huyết của các cậu bị bỏ hoang hoặc bị phá dỡ. Ít nhất trong vòng 50 năm này, nơi này sẽ vẫn giữ nguyên như cũ. Chúng tôi đảm bảo nơi này sẽ không thay đổi bất cứ điều gì."
"Trong vòng 50 năm này, bất kể các cậu muốn đến lúc nào, chỉ cần một tấm vé máy bay các cậu có thể trở lại ngôi nhà do tận tay mình gây dựng nên, tận hưởng cảm giác bình yên."
Lời của đạo diễn Viên Phúc đạo khiến Mai Như Ngọc, Tư Không Tịch và những người khác đều kinh ngạc không nói nên lời.
Họ không ngờ rằng ê-kíp chương trình và đạo diễn lại có thể ra quyết định lớn như vậy.
Khán giả theo dõi chương trình cũng choáng váng, bình luận cảm thán không ngừng.
【 Mé! Đạo diễn xương sườn hào phóng vãi!! 】
【 Bội phục! Bội phục! Vì một chương trình mua luôn cả ngọn núi. E-kíp chương trình của đạo diễn xương sườn không hổ là e-kíp đỉnh của đỉnh nha! 】
【 Con ma đói nghèo khổ như tui chỉ biết rêи ɾỉ than khóc. Ông trời ơi, con cũng muốn có một chốn bồng lai tiên cảnh dành riêng cho chính mình!! Mặc dù bây giờ nó chỉ là một mảnh đất trống không, nhưng tui đã có thể tưởng tượng nó sẽ như thế nào khi nó trở thành một chốn bồng lai tiên cảnh xinh đẹp! 】
【 Vô cùng hâm mộ +1. Đột nhiên tôi rất phấn khích muốn biết nơi này sẽ thay đổi như thế nào. Hơn nữa chỉ cần nghĩ đến đây là nơi mà nam thần nhà mình tự tay xây dựng, tôi vô cùng muốn đến nơi này ở. Aaaaaaaa! 】
【 Ha ha ha...... Hiểu theo nghĩa bóng là xây dựng tổ ấm tình yêu được không. Ha ha ha! 】
【 Chị gái có phải là Thiên Hoa Bản khum? Xây dựng tổ ấm tình yêu high quá đi! 】
【 Oh no! Mị không phải Thiên Hoa Bản, mị là là Tần Lĩnh Hồng Mai. Cảm ơn nhưng mà nhà tui riêu hơn nha! 】
【 Được rồi! Đừng cãi cọ nữa! Trọng điểm bây giờ là trưa nay 7 vị mỹ nam của chúng ta ăn gì nhé! Chuyện xây nhà tý nữa hãy bàn đến, bây giờ bọn họ cái gì cũng không có, phải làm sao đây? 】
Lúc này, Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch quả nhiên đang thảo luận cách giải quyết vấn đề bữa trưa.
Mặc kệ đạo diễn xương sườn vẽ nên tương lai như nào nhưng cũng phải đợi bọn họ khai hoang cái mảnh đất này đã, chứ bây giờ nơi này cái gì cũng đều không có.
Mọi người nhanh chóng tự giới thiệu ngắn gọn về bản thân
Tuy rằng cách sắp xếp chương trình của xương sườn đạo diễn là rất "chó má", nhưng không thể không nói giá trị thẩm mỹ của ông khá là tốt.
Những người tham gia tiết mục lần này, cho dù là Tư Không Tịch và Mai Như Ngọc tự ông mời đến, hay là người chủ động dâng mỡ đến miệng mèo như Tần Lãng, Âu Dương Tấn và Mã Kiêu đều là những mỹ nam có phong cách riêng. Tư Không Tịch cao quý thanh lãnh, Mai Như Ngọc phong lưu tuấn tú, tuy rằng diện mạo của bọn họ đều đẹp đến cực hạn,nhưng lại là hai phong cách hoàn toàn khác nhau.
Tần Lãng thân hình cao lớn, bởi vì mang trong mình 1/4 dòng máu Anh, nét mặt rất góc cạnh, tính tình ngang tàng như một con ngựa hoang chưa thuần hóa.
Âu Dương Tấn khí chất ôn hòa, khoác đồ cổ trang lên cực kỳ giống công tử nhà quyền quý. Khí chất của Mã Kiêu lại ngược lại, con người rắn rỏi, thể trạng của hắn được xem là tốt nhất trong bảy người. Với thể trạng như vậy diễn vai cảnh sát hay bộ đội đặc chủng đúng là khiến mọi người phải kêu gào.
Năm người này đứng cạnh nhau thôi đã khiến cho bình luận nổ tung rồi. Đúng là bữa tiệc nhan sắc thịnh soạn mà.
Ngoài trừ 5 người đã có địa vị nhất định trong giới giải trí này, hai em trai được nhà đầu tư nhét vào ngoại hình cũng rất khá.
Lãnh Túc - nghe tên cũng biết hắn xây dựng hình tượng cao lãnh rồi, mà ngoại hình của hắn cũng khá lạnh lùng. Trước khi tham gia chương trình này, hắn cũng từng đóng một vai phụ lạnh lùng nghiêm nghị, cũng coi như có chút tiếng tăm.
Tuy tính cách hơi lạnh lùng, nhưng vẫn lễ phép chào hỏi 5 vị tiền bối rồi mới giới thiệu bản thân mình, sau đó nói thêm một chút về sở trường của mình.
"Hồi nhỏ em thích chơi súng cao su. Nếu có súng cao su, chắc là em có thể săn được gà rừng hoặc thỏ con."
Mai Như Ngọc liền cười rộ lên: "Vậy trước tiên chúng ta phải chăm chỉ làm cho cậu một cái súng cao su rồi."
Lãnh Túc nở nụ cười cảm ơn với Mai Như Ngọc.
Tần Lãng thấy thế cũng muốn thể hiện, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra mình thành thạo kỹ năng săn bắn nào. Đây là đang làm khó con nhà giàu như hắn phải không?
Vì thế Tần Lãng chỉ có thể bất đắc dĩ ngậm miệng im lặng.
Tư Không Tịch liếc nhìn Lãnh Túc, sau đó nhìn về phía Mai Như Ngọc giống như lơ đãng nói: "Tôi từng luyện bắn cung, độ chính xác cũng ổn."
Mai Như Ngọc: "......"
"Ồ! Vậy thì lát nữa đổi cho anh một cây cung."
Tư Không Tịch vừa lòng gật đầu.
Lúc này đến lượt người mới Nghiêm Bạch Ngọc tự giới thiệu.
Nghiêm Bạch Ngọc là một cậu trai khá ưa nhìn, mắt hoa đào, sống mũi cao, môi mỏng da trắng
"Em là Nghiêm Bạch Ngọc, mọi người chỉ cần gọi em là Tiểu Ngọc thôi ạ. Em rất vui khi được tham gia chương trình này, nhưng vui hơn nữa chính là được cùng thần tượng của em tham gia cùng một chương trình!"
Nghiêm Bạch Ngọc chớp đôi mắt hoa đào nhìn về phía Mai Như Ngọc, "Anh Như Ngọc là thần tượng của em ạ! Em bước chân vào giới giải trí là vì anh Như Ngọc. Nói ra sợ anh Như Ngọc chê cười, trước đây trong trường mọi người đều gọi em là Tiểu Như Ngọc. Ha ha. Nhưng em không thể so sánh với anh Như Ngọc được. Có điều anh Như Ngọc, tên của anh có chữ "Ngọc", tên của em cũng có chữ "Ngọc", nhìn kỹ thì em cũng có một chút điểm giống anh, em thực sự cảm thấy em với anh có duyên phận với nhau."
"Cho nên 3 tháng này, nhờ anh Như Ngọc chăm sóc em nhiều hơn ạ."
Nghiêm Bạch Ngọc nói xong liền vươn tay về phía Mai Như Ngọc, vẻ mặt em trai hồn nhiên ngây thơ vô tội.
Mai Như Ngọc nhìn cái tay đang vươn ra của Nghiêm Bạch Ngọc, bỗng nhiên cười rộ lên.
Ngay lúc không khí có chút ngưng trệ một cách kỳ lạ, Mai Như Ngọc khẽ vươn tay bắt tay với Nghiêm Bạch Ngọc.
Ở phần bình luận, fan của Nghiêm Bạch Ngọc điên cuồng spam 【 Mong anh trai chiếu cố nhiều hơn! 】【 Bạch Ngọc cùng Như Ngọc đều vừa trắng vừa xinh á! 】. Mai Như Ngọc cười tủm tỉm, ngẩng đầu nhìn trời, sau đó nói:
"Em trai."
"Đây là phát sóng trực tiếp không phải ghi hình rồi biên tập lại mới phát sóng."
Nghiêm Bạch Ngọc sửng sốt một chút, nhanh chóng cười đáp: "Vâng ạ. Em hiểu rồi! Em sẽ thể hiện thật tốt ạ!"
Mai Như Ngọc gật gật đầu.
"Vậy thì cố lên nhé."
Dựa theo tính cách của đạo diễn xương sườn, vả ngày nay sẽ phát trực tiếp nên cameraman lúc nào cũng đi theo sau bọn họ. Muốn dặm lại phấn thì hoàn toàn không có cơ hội đâu.
Phẫu thuật thẩm mỹ còn lừa người giả ngốc.
Buổi chiều sẽ dạy cậu làm người!
Câu chuyện nho nhỏ của tác giả:
Mai Như Ngọc: Bật chế độ giám định người đẹp chạy bằng cơm, đã phẫu thuật thẩm mỹ lại còn dám nói khuôn mặt lớn lên giống ông đây!! Méo đáng xách dép cho ông đây!
- ----------------------------------------------------------------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Cảm ơn mọi người cmt sửa lỗi nhiệt tình cho tui nha. Nhờ vậy mà bản dịch của tôi hoàn chỉnh hơn á. Yêu yêu. Tôi lười quá không biết bao giờ mới hoàn thành bộ này. Đang suy nghĩ đẩy nhanh tốc độ edit lên, ví dụ ngày ra 2 chương chẳng hạn:3