*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ốc sên lười biếng
- ------------------------------------------------------------
Tuy phút cuối Mai Như Ngọc suýt chút nữa lộ tẩy nhưng cuối cùng cậu vẫn bảo vệ được "bí mật" của mình.
Cho dù bị phó đạo diễn và anh chàng quay phim kia hiểu lầm, Mai Như Ngọc vẫn quyết định tha thứ cho hai cái tên người phàm kiến thức hạn hẹp này. Cứ coi như phó đạo diễn hoang tưởng vậy. Kể cả bọn họ có đi ba hoa chuyện này đi chăng nữa, cũng chẳng có ai tin đâu.
Cậu là ai cơ chứ? Cậu chính là đệ nhất mỹ nam tân ảnh đế Mai Như Ngọc đó! Người như cậu, sao có thể điên cuồng si mê Tư Không Tịch!
Hơn nữa cậu vốn dĩ không si mê Tư Không Tịch. Chẳng qua là người ta chạm đến giới hạn thẩm mỹ của cậu mà thôi, nên cậu mới phải trị liệu bằng cách ấy. Cậu mới là người bị hại đây này.
Nếu là người khác thì cả đời Mai Như Ngọc tuyệt đối không bao giờ gặp lại. Nhưng Tư Không Tịch ngoài có chút âm hiểm ngoan độc ra thì dáng người cũng được, tính cách lại tốt. Thậm chí có mấy lần còn cố ý vô tình giúp cậu. Hơn nữa hắn ta còn là họ hàng của thầy dạy dương cầm cậu thích nhất nữa...... Mé! Dù sao thì cũng là người nhìn khá thuận mắt lại có duyên gặp gỡ. Có muốn cả đời không gặp nhau cũng không được.
Mai Như Ngọc ngồi trong xe nghĩ một hồi thậm chí còn cảm thấy có chút đáng tiếc. Nếu người kia xấu một chút, dẻo miệng một chút, có thể chủ động ngồi nghe cậu đánh đàn, nói không chừng cậu còn có thể trở thành bạn bè tốt với Tư Không ảnh đế.
Đáng tiếc hiện tại đều phải dừng bước vì gương mặt kia của Tư Không Tịch.
Cậu vẫn không thể nhìn hắn quá lâu, nhìn hắn ta lâu thì tim cậu không những đập nhanh mũi còn nóng lên.
Lần trước đối diễn với hắn ta trong phòng huấn luyện, nếu không phải cậu có tiêu chuẩn cao với hai từ "chuyên nghiệp", thì lúc bị ép ngẩng đầu nhìn Tư Không Tịch đã chảy máu mũi mất rồi.
Hành trình đến sân bay diễn ra rất yên bình. Cho dù quay phim vẫn quay trực diện cậu để phát sóng trực tiếp, Mai Như Ngọc từ đầu tới đuôi cũng vô cùng thoải mái. Từ trước đến nay, trong từ điển của Mai Như Ngọc không có bốn từ "sổ tay thần tượng", thậm chí đến cả "sổ tay ngôi sao" cậu cũng không có. Vì vậy những người coi phát sóng trực tiếp liền thấy được Mai nam thần trên hành trình đến sân bay không khác gì những người bình thường đi làm vào sáng sớm.
Đầu tiên là lên xe liền hỏi khi nào thì tới sân bay, biết được thời gian không đủ ghé qua quán ăn sáng tại chỗ, liền đeo khẩu trang, dừng ở một quán ven đường mua một tô cháo thịt nạc kho trứng và bánh kếp cuộn tôm chiên xù phiên bản sang chảnh.
(* Cháo thịt nạc kho trứng(* Bánh cuộn hay gọi là bánh Jianbing guozi, là một món ăn đường phố phổ biến của Trung Quốc, được ca ngợi là "một trong những bữa sáng đường phố được yêu thích nhất Trung Quốc", có nguồn gốc từ Thiên Tân. Bánh này có nhiều vị tùy vào sở thích bạn muốn cuốn gì.Quay về xe liền mở chương trình mukbang trực tiếp ngắn gọn, ăn xong đeo bịt mắt lên, nằm trong xe ngủ luôn.
Đúng vậy, chính là ăn no xong lăn ra ngủ.
Mai Như Ngọc lăn ra ngủ trong khi các khách mời khác đang nghiêm túc thực hiện buổi phát sóng trực tiếp và tích cực giao lưu với người hâm mộ và khán giả trên đường đi.
Phó đạo diễn và quay phim ngồi cùng xe cảm thấy Mai Như Ngọc này quả thực là tự tìm đường chết. Phó đạo diễn cố gắng nháy mắt ra hiệu cho trợ lý Ninh Hào bên cạnh, nhưng vẻ mặt Ninh Hào thành thật lương thiện, không chút biến sắc khiến phó đạo diễn rất phiền muộn.
Phó đạo diễn liền mở ra di động xem phát sóng trực tiếp.
Lúc này, ông rất cần những lời phàn nàn của fan để chứng minh cho sự chính nghĩa của mình.
Nhưng đến lúc vào phòng phát sóng trực tiếp của Mai Như Ngọc, phó đạo diễn không thấy được sự bất mãn của fan, ngược lại còn đang vô cùng vui vẻ?
【 Há há há! Tuyệt vời! Mị còn cho rằng sinh hoạt hàng ngày của đại minh tinh khác thường lắm cơ. Hóa ra bữa sáng cũng ăn bánh húp cháo, sau đó tranh thủ trên đường đi làm gà gật! 】
【 Ha ha ha! Như Ý lăn ra ngủ rồi! Ngủ thì ngủ cơ mà ây da ~ chiếc xương quai xanh này, yết hầu này, lỗ tai nho nhỏ này có ngắm đến lúc tan làm cũng không chán. Buồn của ló là mị đến xừ công ty mất rồi, chứ không mị cũng tranh thủ chợp mắt trên đường à.】
【 Quả thực là ở chung một thế giới nha! Còn không phải giống như cách mị lao vào công việc hay sao?! Điểm khác nhau là nam thần ăn bánh kếp cuộn tôm chiên xù phiên bản siêu cấp sang chảnh, mị chỉ có thể ăn cháo trứng và bánh cuộn phiên bản bình dân mà thôi. *Nụ cười bần cùng*. 】
【 Quả nhiên Như Ý nhà tui là phái thanh lưu. Mấy mỹ nam nhà khác đều giới thiệu phong cảnh ven đường, có anh trai còn bắt đầu biểu diễn tài lẻ rồi kìa. 】
【 Tôi là fan Đại Tư Không đi ngang qua thôi. Lúc đầu tôi cho rằng Đại Tư Không nhà chúng tôi ngồi coi phim trong lúc phát sóng trực tiếp đã ố dề lắm rồi. Thế mà Như Ý nhà các bà ngủ luôn trên sóng trực tiếp. Chịu thua luôn! 】
Nhưng mặc kệ phó đạo diễn và khán giả "mắng nhiếc" như nào, trong 7 phòng phát sóng trực tiếp, người coi trực tiếp phòng của Mai Như Ngọc vẫn cao nhất. Tiếp theo là Tư Không Tịch.
Cho dù hai người kia một người thì đang ngủ, một người thì coi phim trên cơ bản không có tương tác gì với fan hết. Nhưng mọi người cứ như bị bỏ bùa mê vẫn thích coi bọn họ.
Đạo diễn xương sườn đã đến chốn "bồng lai tiên cảnh" đã lâu và cũng đang coi phát sóng trực tiếp nở nụ cười, tỏ vẽ mọi thứ đều nằm trong tính toán của ông.
Nói trắng ra fan nhan khống chỗ nào cũng hiện diện, không uổng công ông tự mình bỏ ra số tiền lớn như vậy mời Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch tham gia chương trình.
Chỉ bằng việc hai người bọn họ là ngôi sao nổi tiếng nhất hiện giờ, tham gia chương trình nào là chương trình đó hot. Thì cái chương trình này của ông không nổi tiếng mới lạ.
Đạo diễn xương sườn nghĩ rồi lại liếc nhìn qua phòng phát sóng trực tiếp của Nghiêm Bạch Ngọc - cậu chàng này đang giao lưu với fan vô cùng hài hòa và Tần Lãng cũng lăn ra ngủ sau khi nghe nói Mai Như Ngọc ngủ trên sóng trực tiếp, liền mỉm cười âm hiểm.
Chỉ hai người này cũng đã đảm bảo được rating rồi.
Không nói đến cái tên Tần Lãng vô cùng chấp nhất với Mai Như Ngọc này, dù lần nào so đo với người ta cũng đều thất bại; cái người tên Nghiêm Bạch Ngọc kia nếu trong chương trình làm ra vài chuyện gì đó thì chương trình của ông cũng trở thành tâm điểm chú ý cả thôi.
Người như ông đâu phải là người tùy tiện chọn người tham gia chương trình chứ?! Kim chủ sau lưng Nghiêm Bạch Ngọc muốn dẫm lên vai ông và Mai Như Ngọc để nổi tiếng. Hừ! Cũng còn phải coi thằng nhóc Mai Như Ngọc kia có để mấy người dẫm lên không đã.
Đừng để đến lúc dẫm người ta không được lại đạp trúng vũng bùn, ngã chổng vó. Không biết đâu mới là thú vị nhất đâu.
Mai Như Ngọc ngủ nửa tiếng cuối cùng cũng đến sân bay Tinh Thành.
Không ngoài dự đoán của Mai Như Ngọc, sau khi bước lên máy bay cậu liền thấy được Tư Không Tịch đang ngồi an tĩnh đọc sách trên ghế bên trái, còn ở hàng ghế bên phải là cái đầu đỏ hoe Tần Lãng đang không ngừng nhòm ngang liếc dọc.
Tần Lãng liếc mắt một cái liền nhìn thấy Mai Như Ngọc. Ngay lúc Tư Không Tịch khép quyển sách lại, quay đầu lại mỉm cười với Mai Như Ngọc, Tần Lãng đã kiêu ngạo mà nở nụ cười: "Á à! Nghe nói tên tiểu tử nhà cậu trên đường đến đây đang phát sóng trực tiếp còn lăn ra ngủ."
Mai Như Ngọc nheo mắt, Tư Không Tịch có chút ngạc nhiên phát hiện khí thế của Tiểu Mai đột nhiên trở nên có chút "ngốc nghếch".
Phòng phát sóng trực tiếp của Mai Như Ngọc và Tần Lãng lúc này đều xuất hiện bóng dáng của cả hai, bình luận lại một lần nữa phủ kín màn hình.
【 Đến rồi! Đến rồi! Lãng Lãng với Như Ý vừa gặp mặt lại bắt đầu sắp cãi nhau rồi! Mị chờ cảnh này lâu lắm rồi. Ha ha ha! Như Ý nheo mắt rồi, Lãng Lãng sắp ăn đòn nghiêm trọng rồi! 】
"Sao nào, cậu bất mãn cái gì? Có bất mãn cũng chỉ có thể uất nghẹn trong lòng. Dù sao tôi có lăn ra ngủ lúc phát sóng trực tiếp, người xem vẫn nhiều hơn cậu đó."
Tần Lãng thấy Mai Như Ngọc khoanh tay đáp lại mình, Tần Lãng không những không cảm thấy tổn thương ngược lại còn giống như được bơm chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô người, ý chí chiến đấu sôi lên sùng sục.
"Này! Đừng có đem đám fan nhan khống bèo bọt kia cậu ra so với fan trung thành của tôi. Một fan của tôi cũng dư sức đánh bay mười fan của cậu! Tính đi tính lại, tôi vẫn nhiều fan hơn cậu!"
"Còn nữa, tôi nói cho cậu biết, cậu ngủ được thì tôi cũng ngủ được. Lúc nãy tôi cũng ngủ được hẳn 20 phút nhá! Lúc tỉnh dậy còn được fan tặng một cơn mưa *tên lửa* đấy. Ha ha ha. Cậu chắc không có đâu nhỉ?!"
(*tên lửa* - chương trước có giải thích rồi nhé. Emoji quà tặng có thể quy đổi bằng tiền của các app live stream)
Mai Như Ngọc giật giật khóe miệng, nhìn một lượt hai chiếc ghế trống bên cạnh Tư Không Tịch và Tần Lãng trong cabin, cậu kiên định bước về phía bên trái.
【 Xuất hiện rồi! Xuất hiện rồi! Lãng đú trend! Mẹ kiếp cậu ngủ đi tôi cũng ngủ! Lại còn một fan Lãng đá bay 10 fan Như Ý nữa chứ. Ha ha ha! Xin lỗi nhưng mà fan Như Ý lấy làm tiếc cho Lãng Lang nha. Bọn tui đều biết lần nào nhìn thấy Như Ý, Lãng Lãng đều muốn vãn hồi tôn nghiêm của mình, những một lần thành công cũng không có. Mọi người nhanh chóng thích ứng đi thôi. Ha ha ha! 】
【 Với fan Như Ý như tôi mà nói, đây là hình ảnh yêu thích của tôi. Ha ha ha! Nhìn nhiều quá quen luôn rồi. Giương cao ngọn cờ Tần Lĩnh Hồng Mai lên nào! Ha ha ha! 】
【 Ô kìa! Lãng Lãng bị Như Ý ghét bỏ rồi. Như Ý quyết đoán lựa chọn Tư Không ảnh đế! Ai da~ mị còn tưởng Như Ý sẽ chủ động tránh xa Tư Không ảnh đế ấy chứ?! 】
【 Nhà Thiên Hoa Bản Chi Luyến không phục! Đỉnh cao nhan sắc phải ngồi với đỉnh cao nhan sắc, ảnh đế phải ngồi với ảnh đế! Có vấn đề gì không? 】
Tư Không Tịch nhìn Mai Như Ngọc tự giác đi về phía mình, nụ cười trên mặt càng thêm vui vẻ. Hắn vốn định vươn tay giúp Mai Như Ngọc để hành lý, sau đó trong lòng định gọi cho Mai Như Ngọc một ly trà xanh và một ít đồ ăn vặt để cậu ngồi bên cạnh hắn từ từ ăn.
Nhưng Tư Không ảnh đế tay vừa mới lễ phép vươn tay được một nửa, thì Tần Lãng đã nhanh như tên lửa, nắm chặt lấy cánh tay của Mai Như Ngọc, kéo cậu về phía mình.
"Cậu vừa trợn mắt với tôi đó hả? Hả?! Cabin chỉ có ba chúng ta, cậu cãi nhau với tôi để ngồi cùng Tư Không ảnh đế, định cô lập tôi phải không?!"
"Tôi nói cho cậu biết nhớ, tuy tôi không phải ảnh đế, nhưng năm nay tôi cũng được giải nam phụ xuất sắc nhất đấy! Làm tròn thì tôi cũng là Thị đế đấy, sau đó rất nhanh thành ảnh đế. Cậu đừng hòng ngồi cùng với Tư Không Tịch rồi trào phúng địa vị của tôi!!"
"Mau đến đây ngồi với tôi. Có mang theo máy chơi game không? Hai lần trước cùng nhau đánh qua ải thứ 3 rồi, lần này ít nhất phải qua được ải thứ 5!"
Vì thế Tư Không Tịch trơ mắt nhìn Tiểu Mai đáng yêu đang đi về phía mình bị tên đầu đỏ hoe lỗ mãng kia túm đi mất. Mà người trước còn thề như đinh đóng cột rằng mình và Tần Lãng không thân thiết - Mai Như Ngọc dường như cũng thật sự muốn đi qua bên kia ngồi.
Nụ cười trên mặt Tư Không ảnh đế nhạt dần rồi đột nhiên trở nên lại trở nên sâu sắc. Chẳng qua lúc này lại pha thêm chút nguy hiểm.
Hắn không thu tay lại, ngược lại còn gắt gao túm lấy cánh tay còn lại của Mai Như Ngọc.
Mai Như Ngọc đột nhiên bị Tư Không Tịch và Tần Lãng kẹt giũa hai hàng ghế. Cậu quay đầu vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Tư Không Tịch, giống như con gà ngốc nghếch bị vận mệnh bóp chặt.
【 Vãi nồi! 】
【 Trời ạ! Ảnh đế động thủ rồi! 】
【 Mai Như Ngọc said: Con mẹ nó! Tình huống méo gì đây!】
【 Ha ha ha! Cười ẻ. Biểu tình của Như Ý đột nhiên trở nên nhỏ yếu bất lực đáng thương quá vậy. Ha ha ha! Ẻm không cận thận bước chân vô Tu la tràng giữa ảnh đế với Lãng Lãng rồi!】
【 Như Ý said: Tui biết tui được hoan nghênh, nhưng tui chưa từng nghĩ lại được hoan nghênh đến mức này. Hai người không cần như vậy, không cần so với tui a ~】
【 Mị muốn biết bây giờ Như Ý muốn chọn bên nào. Ha ha ha. 】
【Đặt cược một thùng que cay, chọn Đại Tư Không nhà tôi! 】
【 Không không không! Đặt cược một thùng xúc xích. Tất nhiên là Lãng Lãng nhà chúng tôi! 】
Mai Như Ngọc hết nhìn nhìn Tư Không Tịch đang túm cánh tay trái của cậu, lại nhòm nhòm Tần Lãng đang nắm cánh tay phải của cậu, có cảm giác nháy mắt xuất hiện ảo giác.
Mé! Làm như ba người bọn họ diễn tình tay ba vậy đó.
Nhưng thực sự thì một người là nguồn gốc của việc chảy máu mũi, một kẻ là thánh chê thích đú trend. Lên cơn méo gì thế?!
Lúc này Tư Không Tịch và Tần Lãng bốn mắt nhìn nhau tóe lửa.
Tần Lãng giống như một con Husky kiêu ngạo, hất đầu, trừng lớn mắt.
"Ảnh đế anh ngồi bên kia đi. Tôi với Mai Như Ngọc chơi game sẽ ồn đến anh đấy."
Tư Không Tịch lạnh nhạt mỉm cười trào phúng, cực kỳ giống nhìn một con chó chăn cừu Đức có chỉ số thông minh cao đang điềm tĩnh nhìn một con Husky ngu ngốc.
"Tôi không phiền. Với cả cái gì cũng có thứ tự trước sau."
Mai Như Ngọc dùng sức muốn rút lại hai cánh tay mình, sau đó phát hiện cả hai cánh tay đều không cách nào rút ra được. Giống như vận mệnh vậy.
Phi!
Coi cậu là con gà con không biết phản kháng à!!!!
Giây tiếp theo Mai Như Ngọc bắt đầu dùng sức chấn động khởi hai tay, ngao một giọng nói: "Đều buông tay cho bổn thiếu gia. Tôi ngồi một mình!!"
Bình luận cười muốn nội thương
- ------------------------------------------------------------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha~ Hôm qua bận quá không đăng chương mới được
Nhớ vote và để lại dấy răng nghen. Yêu yêu 😘