“Ngưỡng mộ đã lâu rồi. Nếu có cơ hội mong rằng chúng ta có thể hợp tác cùng nhau.”
“Thật trùng hợp, bên kia chính là đạo diễn Cận kìa, mau qua đó chào hỏi một cái đi.”
“Tổng giám đốc Lâm, đây là tài liệu về dự án mới của chúng ta, xin hỏi ngài có thời gian không? Hạng mục này thật sự rất có tiềm năng…”
……
Lương Tiêu ôm lấy điện thoại, nghiêng người, đuổi theo người còn đang cầm tài liệu hạng mục đuổi theo đạo diễn kia.
Trong ngành công nghiệp giải trí này, tiệc tối luôn có Tinh Quan Ảnh Nghiệp mở màn.
Không có nhiều công ty giải trí hàng đầu trong giới giải trí, Tinh Quan Ảnh Nghiệp có nền tảng vững vàng và tài sản rộng lớn, sở hữu dàn diễn viên tên tuổi được đánh giá cao đã sản xuất một số bộ phim truyền hình nổi tiếng với lợi nhuận khổng lồ, tổ chức một bữa yến hội cũng đông đảo các ngôi sao và người nổi tiếng đến tham dự.
Người đến người đi, vừa rồi lúc đi đường, cánh tay bị đυ.ng một chút, nhân vật trên giao diện trò chơi bị một phát đạn của kẻ địch bắn vỡ đầu, lại thua một ván.
Lương Tiêu thoát khỏi trò chơi, đang muốn dịch người sang bên cạnh thì trước mắt bỗng nhiên nhiều thêm một bàn tay, tịch thu điện thoại của cậu.
Lương Tiêu ngẩng đầu: “Anh Đoạn.”
Đoạn Minh cắn răng buồn bực, thấp giọng dạy dỗ cậu: “Cậu chỉ biết đứng như vậy sao?”
“Em vẫn đang tìm mà.” Lương Tiêu cũng buồn bực, nhìn quanh một vòng: “Người ở đây nhiều quá, không tìm được chỗ nào có thể ngồi cả…”
“Đã bảo cậu chào hỏi biên kịch rồi đạo diễn lớn và mấy đầu tư để làm quen mà!”
Đoạn Minh chán nản: “Lòng yêu nghề của cậu đâu rồi? Hay là không muốn kiếm tiền nữa? Nếu đã không muốn kiếm tiền nữa thì rời khỏi ——”
Lương Tiêu nhanh tay lẹ mắt cầm lấy hai miếng bánh quy tắc bỏ vào miệng anh ta: “Kiếm tiền.”
Đoạn Minh là người đại diện do công ty sắp xếp cho cậu.
Hai người là một tổ đội với nhau từ khi ra mắt, kiên trì nằm ở tuyến mười bảy suốt 5 năm, diễn không ít cảnh nhưng hầu hết tài nguyên không đến lượt. Đến tận bây giờ vẫn chưa có thuận lợi đột phá lên tuyến mười sáu.
Lương Tiêu kéo anh ta vào trong góc, lấy lại điện thoại rồi click mở màn hình đưa qua cho anh ta xem.
Đoạn Minh suýt nữa thì bóp chết cậu: “Cái gì thế này?”
“Đồ vệ sinh cá nhân, chỉ là món đồ nhỏ của khách sạn 5 sao thôi.” Lương Tiêu giới thiệu với anh ta: “Em vừa mới hoàn tất hai vụ mua bán, còn có ba đơn nữa đang chờ giao hàng.”
Đoạn Minh: “…”
Đúng lúc lại có người hỏi mua, Lương Tiêu nhanh chóng lấy lại điện thoại, hết lời khen ngợi sản phẩm, bảo đảm chất lượng và hàng hiếm, số lượng có hạn nhưng không được trả hàng cũng không free ship.
Tinh Quan Ảnh Nghiệp tiền nhiều như lá, phục vụ khách tới tham gia tiệc tối ở khách sạn 5 sao, các phương diện đãi ngộ đều rất xuất sắc.
Đồ dùng vệ sinh cá nhân một lần được tặng thì vừa lúc đem đi bán để kiếm tiền mua vé máy bay.
Đoạn Minh hít sâu một hơi, liên tục nhắc nhở bản thân ba lần rằng gϊếŧ người thì phải đền mạng mới bình tĩnh lại được: “Cậu chỉ có một chút tiền đồ như thế này sao?”
Lương Tiêu chớp mắt vô tội.
“Cơ hội hiếm có đấy!” Đoạn Minh hạ giọng: “Bây giờ đang có nhiều người như vậy, có thể chủ động một chút được không? Đi gặp đạo diễn, giới thiệu về bản thân đi ——”
“Được mà.” Lương Tiêu vươn tay: “Xin chào đạo diễn, tôi tên là Lương Tiêu, đã ra mắt được 5 năm rồi, có kinh nghiệm diễn xuất khá phong phú. Tôi đã từng diễn quá những vai như biên kịch, quân sự, ánh sáng, lưng và ngựa cho các đoàn phim lớn. Các vai diễn tiêu biểu là nam phụ thứ mười sáu trong《 Hai mươi bảy vị pháp sư 》, nam phụ thứ bốn trong 《 Tam Nhân Hành 》 , ngoại trừ hai ngày trước vừa được lên top 1 hot search thì kỷ lục hot search cao nhất là thứ 49……”
“……” Phổi của Đoạn Minh phát đau: “Được rồi, câm miệng đi.”
Lương Tiêu cầm một miếng bánh quy bỏ vào miệng, trộm lấy điện thoại trở về, cũng tiện tay nhấn giao hàng cho những đơn còn dư lại.
Nguyên nhân khiến cậu xuất hiện ở chỗ này, thật ra chính là do trời xui đất khiến.
Tuy rằng cũng là người có xuất thân chính quy, bản thân công ty cũng không tính là nhỏ. Nhưng rốt cuộc Lương Tiêu một không bối cảnh hai không hậu trường, lúc mới ra mắt còn có thể vì ngoại hình đẹp còn từng có một khoảng thời gian nhận đãi ngộ của thịt tươi, sau đó vì không đuổi kịp tài nguyên nên đãi ngộ cũng thuận lý thành chương mà biến mất.
Trong suốt 5 năm từ khi ra mắt đến bây giờ, cậu đã diễn không ít, cũng không ngày nào không chạy khắp phim trường nhưng đến bây giờ cũng chỉ là dựa vào vài vai diễn nam số ba, số bốn trong mấy bộ web drama khá có tiếng tăm mà miễn cưỡng từ tuyến mười tám ngoi lên tuyến mười bảy.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều là những người có tiếng nói trong vòng này, ngoài các đạo diễn, nhà biên kịch và nhà sản xuất nổi tiếng, thứ hạng thấp nhất cũng là diễn viên đang nổi tiếng đã đóng ít nhất hai hoặc ba phim lớn. Trước đó thì những người này có lẽ thậm chí còn chưa nghe bộ phim nào mà cậu đóng.
……
Mãi cho đến ba ngày trước.
Vào lúc đêm khuya, cậu bước ra từ biệt thự của tổng giám đốc Tinh Quan Ảnh Nghiệp.
Quần áo không chỉnh tề, chân đi không vững, mặc một chiếc áo khoác lớn hơn hai cỡ rồi bị một tên paparazzi ngồi canh ở đó chộp được một đống ảnh suốt đường.
Trong một đêm nổi đình nổi đám khắp mạng.
Ban tổ chức có thể đã gửi thư mời dựa trên hot search, cũng có thể là cảm thấy quả thật cậu trai này lớn lên rất đẹp trai, diện mạo hay dáng người đều tinh xảo xuất sắc, nói không chừng thật sự có quan hệ gì đấy với tổng giám đốc của họ, thế nên cũng tặng cho cậu một phần.
“Sớm biết vậy thì đã không tới đây rồi.”
Khoảng cách quả thật quá lớn, Đoạn Minh cũng rất rõ ràng, anh ta liếc mắt nhìn bốn phía một cái, không nhịn được thở dài một hơi nặng nề: “Mời cậu tới đây, cũng không biết an tâm kiểu gì.”
Lương Tiêu ra mắt từ lúc còn rất trẻ nên bây giờ cũng chưa tỉnh là muốn, thời điểm hiện tại có thể xem là vừa vặn. Ngoại hình cho dù đặt giữa những diễn viên xuất thân Omega thì vẫn là một người tinh xảo rực rỡ.
Làn da trắng sáng, thân hình thiên về kiểu đơn bạc mảnh khảnh, mái tóc ngắn thoải mái tươi trẻ, lông mi cong dày, mặt mày tinh xảo, rất có cảm giác thiếu niên.
Nhưng công ty vẫn không chịu cấp tài nguyên, điều kiện ngoại hình xuất sắc như vậy, bây giờ đặt bữa tiệc tối nhiều người nổi tiếng như thế này cũng không có khả năng không hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Nhưng đến bây giờ cũng không có ai tới tìm cậu, ngược lại có không ít cố ý hay vô tình lảng tránh, hiển nhiên nguyên nhân chỉ có thể là bởi vì hot search quá mức mờ ám vào mấy hôm trước.
Loại chuyện này ở trong giới có thể nói là không thiếu, nhưng gióng trống khua chiêng như vậy thì quả thật cũng không mấy cái. Đặc biệt kiểu người không cần phân loại như Lương Tiêu, vừa nhìn đã biết chính là một Omega có ngoại hình tinh xảo, cùng với tổng giám đốc Alpha tài giỏi tinh anh được vô số thiếu niên thiếu nữ sùng bái ở cùng nhau, quản không được người khác tưởng tượng lung tung.
Mấy ngày này luôn có mấy lời âm dương quái khí bên cạnh bọn họ, những người tham dự tiệc tối này đều ít nhiều biết tự trọng, không đến mức ra mặt gây khó dễ với bọn họ nhưng cũng khó tránh khỏi như có như không tỏ thái độ.
Đoạn Minh nghẹn một bụng lửa, sau khi nhìn những ánh mắt khinh thường sâu xa kia thì tức giận kéo Lương Tiêu ra ngoài.
“Người ngay thẳng thì không sợ đàm tiếu, không có việc gì đâu.”
Lương Tiêu lại nghĩ rất thoáng, click mở một ván trò chơi mới, ngược lại tâm tình tốt đẹp nói chuyện với anh ta: “Em và tổng giám đốc Hoắc là hoàn toàn trong sạch, hiện tại chuyện bát quái xoay vòng rất nhanh, đợi đến khi em vào đoàn phim, diễn trong núi ba tháng thì chắc chắn không có ai nhớ nữa đâu.”
“Không đi nữa.” Đoạn Minh thở dài: “Công ty vừa thông báo với tôi, nhân vật của chúng ta đã đổi cho người khác rồi.”
Điện thoại rất nóng, Lương Tiêu ngây người, lại bị một phát đạn của kẻ địch bắn vỡ đầu: “Hot search hôm trước nghiêm trọng như vậy à?”
Mấy ngày nay đã vội vàng giải quyết tốt hậu quả, Đoạn Minh thở dài, nói với đương sự không ý thức được tình hình: “Thực ra là do tôi vẫn luôn không đành lòng kể cho cậu.”
“Cục diện phát triển đến bây giờ, chuyện nghiêm trọng nhất không phải cậu lên hot search.”
Đoạn Minh: “Còn có rất nhiều fans công khai khen ngợi tổng giám đốc Hoắc ở dưới trên hot search, vô số người bày tỏ sự ngưỡng mộ với thanh niên diện mạo tuấn tú, tinh anh tài giỏi, tổng giám đốc Tinh Quan Ảnh Nghiệp Hoắc Lan.”
Lương Tiêu tò mò: “Vậy thì sao?”
Đoạn Minh mặt vô biểu tình: “Mà chúng ta lại không phải người của Tinh Quan Ảnh Nghiệp.”
Lương Tiêu: “……”
Đoạn Minh: “Tinh Quan là đối thủ một mất một của công ty chúng ta.”
Lương Tiêu: “……”
Đoạn Minh: “Mới đây còn hố của công ty năm ngàn vạn.”
-
Nói như thế thì cũng quá đáng rồi, Lương Tiêu chưa đến mức ngay cả công ty của mình như thế nào cũng không biết.
Nhưng từ khi cậu ra mắt đến bây giờ tổng cộng mới chỉ mới gặp được lãnh đạo cấp cao của công ty ba lần, cũng chưa lấy được mấy cái như tài nguyên lớn lao gì nên chi tiết cụ thể ra sao cũng không rõ lắm.
Những chuyện ví dụ như cậu và Đoạn Minh ở trong giải trí Long Đào đã đối chọi gay gắt với Tinh Quan nhiều năm, từ cướp người đến đoạt diễn đến tranh ngôi vị hay tài nguyên, gần đây còn bị cướp mất vị trí đại ngôn năm ngàn vạn nữa.
Những việc này đương nhiên không thể nói ra bên ngoài, mấy năm nay cậu không nổi cũng không chìm. Người đại diện là Đoạn Minh giống như luôn làm việc một mình, cũng có khi chạy về công ty để tranh tài nguyên nhưng vài lần thì thôi.
“Tổng giám đốc Triệu của chúng ta chỉ cần nhìn thấy Hoắc Lan thì sẽ tức giận.” Đoạn Minh thở dài: “Một tuần trước vừa ở trong tiệc từ thiện buổi tối thách thức tổng giám đốc Hoắc, nói là nếu còn để Tinh Quan chiếm được một chút tiện nghi nữa thì sẽ viết ngược tên của Long Đào Điện Ảnh.”
……
Kết quả mới qua bốn ngày thì trên hot search rộ tin diễn viên dưới trướng công ty Ảnh Điện Đào Long đã bị đối phương dùng quy tắc ngầm.
Bình tĩnh xem xét một lúc thì Lương Tiêu thấy chuyện mình bị đóng băng cũng không oan.
“Thôi, đổi chuyện nghĩ đi.”
Lương Tiêu click mở một loạt thông báo, lọc từ trên xuống dưới để sàng chọn so sánh giá cả: “In thêm vài bản sơ yếu lý lịch nữa, nhìn xem bây giờ có đoàn phim nào bắt đầu quay cổ trang, hiện đại, siêu thực gì không, viết thêm vào là em có thể diễn các loại vai Omega, vai võ, vai ngựa,…”
Đoạn Minh nhìn cậu mà phát sầu: “Cậu thật muốn....”
“Cuộc sống quá khó khăn, kiếm tiền là quan trọng nhất.” Lương Tiêu nắm bắt thời gian, lưu lại một vài thông báo rồi lại lấy máy chiếc bánh quy nhỏ thơm ngon bỏ vào miệng: “Anh Đoạn, ăn nhiều một chút đi.”
“Sao còn có thể ăn uống được chứ?” Đoạn Minh thở dài: “Hoạt động tài chính đều bị công ty cắt, còn phải chạy đi kiếm tài nguyên nữa, tiền trong tay chúng ta lại không có nhiều. Ít nhất tôi và trợ lý còn có tiền lương nhưng cậu còn phải dùng tiền nữa, phía tài khoản tiếp thị bên kia cũng bắt đầu đòi chúng ta trả một khoản phí ẩn……”
“Em biết mà.” Lương Tiêu chụp lấy bả vai của anh ta, nói lời thấm thía: “Vậy nên giờ anh ăn nhiều một chút đi, anh sẽ phát hiện chúng ta lại tiết kiệm được một khoản tiền cơm chiều nữa rồi.”
Yêu cầu lần thứ 372 của người đại diện bị tiểu thịt tươi tinh ranh dụ dỗ làm phá sản.
Lương Tiêu đưa cho anh ta một miếng bánh quy rồi lấy điện thoại ra đặt xe về.
Tiệc tối đã gần đến kết thúc, đây là thời điểm xây dựng quan hệ hữu nghị náo nhiệt nhất. Không ít người đều tranh thủ thời gian này để tìm kiếm liên lạc, những người không quá nổi danh đều dồn hết sức lực soát cảm giác tồn tại ở trước mặt mấy vị chế tác nổi tiếng, những người địa vị tương đương thì khách sáo đáp lời, một đám người lợi dụng cơ hội hiếm có này để khai thác nhân mạch.
Bây giờ mà không rời đi, đợi đến khi một đám người cùng tản ra thì có thể sẽ bị kẹt xe đến nửa giờ.
Người đến người đi lũ lượt bên cạnh, Lương Tiêu cúi đầu nghịch điện thoại, sau đó kéo Đoạn Minh đến một chỗ kín đáo rồi đứng lại.
Người tới yến hội này trung bình nằm ở tuyến 2,5, không có ai ngốc nghếch ở trước mặt mọi người trực tiếp gây khó dễ với cậu nhưng sau lưng dù nhiều dù ít vẫn sẽ có tiếng xì xào nghị luận.
Đặc biệt chủ của bữa tiệc này lại là Tinh Quan.
Cậu vừa mới lên hot search, xoay người một cái lại xuất hiện ở đây, khó tránh khỏi sẽ có người nghĩ nhiều.
Quan hệ giữa cậu và tổng giám đốc Hoắc là hoàn toàn trong sạch, nhiều nhất cũng chỉ tính là cậu làm thêm kiếm tiền ngoài giờ làm việc. Nhưng dù sao thì đến bây giờ hot search vẫn chưa hạ nhiệt nên cậu cũng không việc gì phải vội vàng đi tìm khó xử.
Ngẫu nhiên còn nghe thấy những giọng nói cố tình đè thấp “Bao dưỡng”, “Quả nhiên là Omega”, “Hoá ra tổng giám đốc Hoắc lại thích loại hình này” linh tinh khe khẽ nói nhỏ, Lương Tiêu quyết định không cho người mấy ngày nay đã có dấu hiệu thần kinh suy nhược như người đại diện của mình tiếp tục chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lôi kéo Đoạn Minh kịp thời ra cửa.
Vất vả lôi kéo được đến hành lang, Đoạn Minh hoàn toàn không nén được lửa giận, vung tay quát: “Liên quan gì đến bọn họ chứ, cứ nói nhảm mãi không dứt! Sớm biết như vậy thì đã không tới đây…”
“Không sao đâu mà.”
Hai ngày này Lương Tiêu đã quen bị người khác nhìn ngó chỉ tró như vậy rồi, cậu vỗ vỗ cánh tay của anh ta: “Người ngay thẳng không sợ lời đàm tiếu.”
Khi cậu còn đang nói chuyện thì đột nhiên điện thoại rung hai tiếng.
Có lẽ là tài xế gửi định vị tới đây vì Lương Tiêu không quen đường. Cậu bật màn hình rồi kéo Đoạn Minh cùng xem: “Anh còn không hiểu à? Em và tổng giám đốc Hoắc hoàn toàn trong sáng…”
Tin nhắn xuất hiện, cực kỳ ngắn gọn.
【 Hoắc Lan: 8103. 】
【 Hoắc Lan: Tắm rửa sạch sẽ rồi tới phòng tôi. 】