Xuyên Nhanh: Kẻ Chen Chân

TG2 - Chương 1: Giới thiệu thế giới 2🍀🍀🍀

Lần này Kiều Nguyễn vào vai một quả phụ trẻ, chồng mất sớm thủ tiết. Đối tượng công lược cũng chính là tỷ phu, huynh trưởng của chồng mình, cũng là một quốc công tài giỏi xuất chúng.

Cô nương quý tộc đã gã đi, cũng xem như là một hôn ước gắng kết gia tộc, số đã định các nàng phải thủ tiết thờ chồng, vĩnh viễn không được tái giá. Mẹ chồng vì thương nàng còn trẻ đã mất chồng, nửa đêm gõ cửa hiến kế, khuyên nàng dựa vào tỷ phu lấy được một mụn con mà kề cạnh gần gũi về sau.

Cũng dễ hiểu đứa con trai nhỏ đã mất, đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, mà đứa con trai lớn vì nương tử ốm yếu bệnh tật, qua mấy năm chẳng có một mụn con, làm bà cũng lo lắng đến bạc tóc. Kế sách như vậy cũng xem là toàn vẹn đôi đường.

Kiều Nguyễn cũng nương theo ý này của mẹ chồng, tỏ vẻ đau xót mà cam chịu nghe lời. Nửa đêm thùa dịp, tủ phu đã ngủ mà bò lên giường của tỷ phu. Diễn cảnh thiếu phụ đáng thương quật cường mong cầu một đứa con.

Thoạt đầu tỷ phu vì thương tiếc lại vừa căm ghét mà ưng thuận, nhưng nào ngờ, thiếu phụ đột nhiên lại trốn tránh không muốn cùng mình day dưa, nam nhân thực tuỷ biết vị sao có thể bỏ qua dễ dàng. Nhiều lần cưỡng ép dè nàng dưới thân, còn lấy cơ đưa nàng khỏi phủ, giam cầm trong lòng bàn tay của mình, tiện bề cho việc tạo người, đứa con này nàng nhất định phải nhận, còn phải nhận hắn là trượng phu của mình.

—————

Tập này có đủ thuỵ phuy tréo ngoe, bạn nào tinh thần vững vàng có thể cân nhắc nhảy hố, chứ mị cũng phải suy nghĩ cả tháng mới quyết định làm tiếp.

———-

Chương 1:

Gió thu xào xạc, thổi bay những chiếc lá vừa rơi trên mặt đất đêm qua, cuốn theo tro bụi âp vào trước mặt.

Sắc trời u ám, mây đen dày đặc, nước mưa chậm chạp không chịu rơi xuống, tạo một khoảng không trung sạch sẽ sáng ngời.

Sáng sớm, một đoàn người mặc trang phục màu trắng cùng với tiếng nhạc tang chậm rãi đi trên đường lớn kinh thành, thời tiết dường như phản chiếu hình ảnh thảm thương

Đằng trước là một cỗ xe ngựa bị nhuộm thành màu trắng cực kỳ thanh khiết. Xe ngựa cót két, lảo đảo, lắc lư, chạy trên đường, phía sau là một nhóm người mặc áo khoác màu trắng, trong tay bọn họ cầm kèn xô na thổi “Hô Hô” không ngừng đây chính là đội đưa ma.

Ở chính giữa là cỗ quan tài cồng kềnh làm bằng gỗ tốt cổ xưa, dây thừng gắt gao trói chặt.

Bốn thanh niên trai tráng được phân ở bốn góc, mạnh mẽ nâng lên, một đường im lặng nghiêm túc đi đế Tần quốc công phủ.

Sáng sớm ngày thường ở đây lúc nào cũng ầm ĩ một vùng, đưa thức ăn, quét tước, đi tới đi lui, vô cùng nhộn nhịp.

Mấy nhà ở gần bọn hạ nhân đều hết sức rành mạch mà khơi lên xì xào bàn tán, nhưng cũng chỉ toàn là chuyện không đâu, suốt ngày nói chuyên thiên hạ, chủ nhân lại cho phép bọn họ nói to khi thưa chuyện, những điều này trong đám hạ nhân thấp kém nhất phục dịch ở huân quý thế gia cũng không khác gì đám dài mồm ở trên phố.

Cảnh quan trên đường hôm nay yên lặng một vùng, không có hộ nào tùy tiện gây động tĩnh, khiến Tần quốc công phủ không thoải mái.

Tần quốc công có anh em ruột là Tần nhị công tử, Tần Tụng vừa mới 24 tuổi, thời điểm làm thứ sử ở Vân Châu, trong người mang bệnh nặng mà không chữa, tuổi còn trẻ đã qua đời, lão phu nhân Tần quốc công hai mắt rưng rưng, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

Góa phụ của chàng là nhị tiểu thư Thượng thư phủ, Kiều nguyễn. Hôm nay nàng đi theo hộ tống, đưa linh cữu của phu quân trở về Tần quốc công phủ. Để cho thân thể chàng lần cuối cùng đoàn tựu với người nhà ở tạ thế, sau đó liền phải hạ táng đưa vào phần mộ, cuối cùng, trăm năm sau lại cùng huy trưởng, an táng ở cố hương địa tổ.

Lần này cũng là theo yêu cầu của Tần quốc công lão phu, bà thương tiếc con trai phải một mình trở về Thanh Châu an táng, đồng thời cũng muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Kiều Lão thượng thư, không thể để cho con gái yêu quý của lão phải đường xa mệt nhọc

Người mất thì cũng đã mất rồi, mà đứa con trai lớn Tần quốc công của bà vẫn đang một mình chống đỡ ở trong triều, không thể gây thù chuốc oán

Lão phu nhân mặc tố y màu trắng, sáng sớm Tần quốc công lão phu nhân đã dẫn theo con con trai lớn và con dâu trưởng, cùng một đám kẻ hầu người hạ, cực kì đau buồn, chờ ở cổng lớn đón linh cữu của con trai nhỏ trở về.