Không Xuống Được Giường

Chương 16.2: Sáng sớm đã bị anh mở Huyệt̠ ra để kiểm tra

Cô rất vui mừng.

Điều duy nhất cô không vui là kỹ năng chụp ảnh của Tiền Thịnh thực sự là quá tệ, Vu Đường đã nghĩ đến việc đến một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở đây thì phải check in và đăng một dòng trạng thái các thứ, cho nên đã chụp ảnh, nhưng cuối cùng, anh chụp cô 1,6 mét trở thành 1,4 mét, một góc chụp quá tệ.

Nhưng cũng chỉ là do chiều cao 1,8m của anh, ngay khi cô chỉ có 1,6m chụp sao thì trong mắt anh cũng chỉ 1,4m.

Khi cô thấy cô bị chụp xấu như vậy, cô suýt chút thì tức giận chết được, cô cảm thấy mình thật xấu xí.

Tiền Thịnh còn nghĩ rằng những bức ảnh của anh chụp rất đẹp, anh nghĩ nó dễ thương và ưa nhìn, anh đã xin một vài bức ảnh và định sử dụng nó làm hình nền, cô suýt bị anh chọc tức chết và không cho phép anh làm điều đó.

Nếu bức ảnh này được đăng trên dòng trạng thái của anh, mọi người chắc chắn sẽ hỏi anh sao mà quen với cô bạn gái xấu xí như vậy.

Vì vậy Vu Đường bật chế độ làm đẹp lên, cùng anh chụp ảnh có hiệu ứng làm đẹp, sau khi chỉnh sửa tinh tường cô phát hiện bản thân rất xinh, mới gửi cho anh.

Tiền Thịnh đúng là trai thẳng, xem bức ảnh này vẫn cảm thấy bức ảnh mình chụp không có vấn đề gì cả.

Vu Đường không khỏi dở khóc dở cười, cùng anh đi ra ngoài chơi một ngày, ở đây rất vui, buổi tối lại cùng anh đi ăn bữa tối, ăn xong liền trở về nhà của anh.

Ngày mai Vu Đường phải rời đi, dù sao ngày 1 tháng 5 có ba ngày nghỉ lễ, hôm tới mất một ngày, hôm nay lãng phí một ngày, ngày mai thì phải trở về.

Khá là không nỡ, tuy rằng hai người ở cùng nhau mới được hai ngày, nhưng giống như yêu xa vậy, nghĩ đến ngày mai rời đi, liền có chút không thoải mái.

Tiền Thịnh cũng cảm thấy như vậy, dù sao thì không dễ dàng gì mới có bạn gái, nhưng cô phải rời đi vào ngày mai, khi quay về, trong thang máy, anh không kìm được mà sờ mông cô, cô hôm nay mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân, mông hơi hếch lên, hôm nay khi anh đi ra ngoài và nhìn thấy cặp mông hếch của cô, ánh mắt anh cứ dán vào đó, không kìm được mà đưa tay sờ vào.

Cũng may trong thang máy chỉ có hai người nên vừa bị anh chạm vào mông, cô giật thót, “Anh làm gì vậy?”

Giọng nói của Tiền Thịnh đầy du͙© vọиɠ: “Anh sờ chút.”

Khi Vu Đường bị anh sờ mông có chút ngại ngừng mà đưa tay ra choàng qua eo anh, nhìn trực diện thì hai người trong thang máy không có vấn đề gì, nhưng ai có thể ngờ rằng Tiền Thịnh lại đang sờ mông cô.

Họ đều là nam nữ đã trưởng thành, vì vậy chuyện sờ soạng đơn giản này, đã làm cháy lửa tình, lên tới lầu về đến nhà, Tiền Thịnh đưa cô vào bên trong nhà, không kìm được mà đẩy cô áp vào cửa, vén váy cô lên trên.

Lúc sáng không để ý cô mặc qυầи ɭóŧ gì, nên nghĩ cô đang mặc một chiếc qυầи ɭóŧ bình thường, nhưng kết quả khi anh vén váy lên và thấy cô đang mặc một chiếc qυầи ɭóŧ dạng dây, lún vào bên trong khe âʍ ɦộ, âʍ ɦộ ngậm chặt lấy chiếc quần chữ đinh, mắt Tiền Thịnh sáng lên và nhìn vào cô, “Đường Đường, hôm nay em đi dạo với anh trong bộ đồ lót dâʍ ɖu͙© này sao? Đường Đường dâʍ đãиɠ thế sao?”

Vu Đường có chút ngượng ngùng trước những gì anh nói, muốn đẩy anh ra, “Em sợ nó sưng đỏ nên đã thay qυầи ɭóŧ chữ đinh. Anh thả em ra, em còn chưa tắm.”

Cô đã ra ngoài cả ngày rồi, bên dưới đó không thể nào không có mùi, hiện tại bị anh ngồi xổm xuống nhìn, hẳn là đã ngửi thấy mùi rồi, cô xấu hổ quá.

Tiền Thịnh tiếp tục nhìn chằm chằm vào qυầи ɭóŧ của cô, quần chữ đinh đối với đàn ông mà nói có sức hút thật lớn, vì vậy anh nhìn vào chiếc qυầи ɭóŧ này, không kìm được áp đầu của mình vào qυầи ɭóŧ của cô và liếʍ qυầи ɭóŧ.

“A—” Khoảnh khắc cả âʍ ɦộ và quần chữ đinh cùng bị liếʍ, Vu Đường hét lên và nắm lấy đầu anh.

...