Không Xuống Được Giường

Chương 11: Gặp mặt

Sau khi nghe lời mời của anh, Vu Đường sửng sốt một chút rồi nghĩ đến những gì mà các giáo viên đã nói trong văn phòng ngày hôm nay. Cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, không ngờ lại gặp anh sớm như vậy, cô có chút sợ hãi.

Hai người vẫn luôn tán gẫu trên mạng, mạng như thể cách một lớp da, những gì hai người nói trên mạng đều chỉ là nói trên mạng, không thực tế. Vì vậy, cô không nghĩ rằng có gì sai, nhưng nếu thực sự muốn gặp mặt, thì cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quặc, hơn nữa cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để gặp anh sớm như vậy.

Vẻ mặt do dự của Vu Đường đã bị anh nhìn thấy, Tiền Thịnh nghi ngờ mà cau mày hỏi cô: “Đường Đường không muốn gặp tôi sao? Hay có băn khoăn gì, cô sợ tôi là người xấu? Hay cô sợ tôi?”

Vu Đường ngược lại không cảm thấy anh là người xấu, và chắc hẳn cũng không phải người xấu, dù sao thì lời ăn tiếng nói cử chỉ hành động của một người đều có thể nhìn thấy được qua các cuộc trò chuyện, cảm thấy anh không giống là người xấu , hơn nữa mẹ cô luôn mãi khen ngợi anh, nói anh tuổi trẻ thành đạt tuổi nhỏ mà đã thành lập công ty, khá là tốt, người nhà giới thiệu cho đều nói anh đáng tin cậy.

“... Không phải nghĩ anh là người xấu, chỉ là chưa chuẩn bị sẵn sàng, hai chúng ta nhanh như vậy mà sắp gặp nhau sao?”

Vu Đường có chút ngượng ngùng mà đáp.

Bên kia Tiền Thịnh kiên nhẫn dỗ dành cô và nói: “Đường Đường, hai chúng ta bây giờ trong tình trạng này, và cô chắc chắn cũng hướng đến mục tiêu kết hôn với tôi mà tiến tới, vì thế hai chúng ta sớm gặp nhau không tốt sao? Để xem xét có hợp với nhau không, nếu thích hợp thì quen nhau dài lâu, nếu không thích hợp thì biết mà dừng kịp thời, hửm?”

Vu Đường cảm thấy nhũng lời nói này của anh khá có lý, nếu không hợp thì cứ gặp rồi chia tay, nếu phù hợp thì có thể đi tiếp.

Và thế là cô đồng ý, “Vậy thì để tôi đi gặp anh, nhưng không cần anh mua vé máy bay cho tôi, tôi có tiền.”

Tiền Thịnh bên kia thấy không vui, “Đường Đường, nếu hai chúng ta phù hợp, tôi sẽ làm chồng của cô, hơn nữa khoản tiền này đàn ông chi ra thì có gì sai? Hai chúng ta là đang quen nhau, tôi chi tiền cho cô, là chuyện hợp tình hợp lý.”

Vu Đường cảm thấy anh khá khéo ăn nói, mỗi lần đều cảm thấy lời anh ta nói rất có lý, hơn nữa thấy anh có vẻ không vui lắm, nên là liền gửi số chứng minh, số điện thoại và tên cho anh ta. Một lúc sau, thì anh liền mua xong vé máy bay gửi cho cô.

Cô đã nhận được tin nhắn.

Ngay khi Vu Đường nghĩ đến ngày 1 tháng 5 sẽ đi tới chỗ anh, nhịp tim của cô vẫn đập rất nhanh, hai người sắp gặp nhau rồi.

Cô có chút mong đợi nó.

...

Một ngày trước ngày 1 tháng 5 Vu Đường thu dọn một số quần áo, một số đồ lót để thay giặt, một số sản phẩm chăm sóc da và mỹ phẩm, sau khi thu dọn xong thì gom tất cả bỏ vào trong một vali. Chuyến bay vào trưa mai.

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, nhưng thực ra cô rất phấn khích, cả đêm trên giường trăn trở, lật qua lật lại làm sao cũng không ngủ được.

Cô nghĩ tới ngày mai sẽ có thể gặp anh, tim cô đập rất nhanh khiến cô thực sự không thể ngủ được về sau, vì vậy cô đứng dậy lấy đồ đạc và ra sân bay trước.

Hôm nay, cô mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, quần jean crop và một đôi giày nhỏ màu trắng, chỉ trang điểm nhẹ nhàng, buộc tóc đuôi ngựa và như thế này đi ra sân bay.

Tiền Thịnh hôm nay không đi làm nên sáng sớm đã dậy thu dọn đồ đạc, gửi tin nhắn cho Vu Đường từ sáng sớm hỏi cô đã dậy chưa.

Vu Đường đã trò chuyện với anh trên đường đến sân bay, nói rằng cô sắp tới, và cô chia sẽ suốt cả chặng đường đi.

Một bên là nam và một bên là bắc nên quãng đường di chuyển trên máy bay sẽ mất năm tiếng đồng hồ, một khoảng thời gian khá dài.

Tiền Thịnh đến từ phía bắc, Vu Đường đến từ phía nam, đây là lần đầu tiên cô đến thành phố bên này, sau khi xuống máy bay, cô nói với Tiền Thịnh rằng cô đã tới.

Tin nhắn WeChat vừa gửi đi là trả lời ngay, giây sau cuộc gọi của anh đã đến, nghe thấy cuộc gọi của anh, Vu Đường cách anh càng ngày càng gần, nên tim đập liên hồi không dứt, chần chừ một lúc mới bắt máy lên nghe.

Tiền Thịnh nói với cô: “Đường Đường, em ra cổng C, anh đang ở cổng C.”

Vu Đường hơi căng thẳng, nhẹ giọng nói ok, sau đó đi ra ngoài tìm vị trí cổng C.

Cô tiếp tục bước ra ngoài, khi ra đến ngoài tim cô đập như muốn nhảy ra, cô nhìn thấy một người đàn ông đang đợi ở cửa, mặc một bộ quần áo giản dị bình thường.

Cô căng thẳng mà nuốt nước bọt, nhìn người đàn ông trông khá cao! Trước đó cô không hỏi về chiều cao của anh, nhưng trước mắt bây giờ trông thực sự khá cao!

Đừng nói là trên 1,8m nhé, cảm thấy cao hơn cô rất nhiều, cô là con gái miền Nam điển hình nên hơi lùn, chiều cao 1m60.

Cô nhìn sang, người đàn ông đi về phía cô, khi anh ta đi tới trước mặt cô, anh nắm tay cô và xách vali của cô, gọi cô một tiếng: “Đường Đường.”

Vu Đường chưa kịp phản ứng, tay đã bị anh nắm, nhìn bàn tay bị anh nắm mà ngẩng đầu nhìn anh, lúc này mới xác định chính là anh.

Bàn tay của người đàn ông đặc biệt to và lòng bàn tay đặc biệt dày, nắm lấy tay cô, bàn tay của người con gái mềm mại, trắng nõn, mềm mại như không có xương vậy.

Khi Tiền Thịnh nắm tay cô, cảm thấy trái tim mình như tan chảy.

Vu Đường ngẩng đầu nhìn anh, nói sao đây, anh ngoài đời đẹp trai hơn trong ảnh, khẳng định là đẹp trai hơn trong ảnh rất nhiều, lại càng trưởng thành và có phẩm vị. Anh trông đẹp hơn nhiều so với người trong video call.

Đây choàn toàn là đúng tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô, vừa cao ráo, đẹp trai và dáng người lại chuẩn, anh nhất định có chiều cao trên 1,8m, Tiền Thịnh nắm tay cô rời đi, nắm tay cô đi đến bên cạnh xe của anh, sau khi cất vali đi, mở cửa ghế phụ của xe để cô lên xe.

Tính cách của Vu Đường thuộc dạng diệu dàng điềm đạm, nên không giỏi ăn nói hay giao tiếp.

“Em đói chưa?” Tiền Thịnh lên xe khởi động vô lăng, sau khi bẻ lái bằng một tay liền đưa cho cô chai nước khoáng bên cạnh: “Đến giờ ăn tối rồi, anh đưa em đi ăn đồ ăn trong nhà hàng nổi tiếng ở đây, hửm?”

Vu Đường gật đầu, có chút đỏ mặt: “Vâng, cám ơn anh.”

Tiền Thịnh bật cười khi nghe điều này, đưa tay sờ tóc cô: “Có ai nói cám ơn với bạn trai bao giờ?”

Vu Đường rất ngại bị trêu, không khỏi đỏ mặt hơn khi nghe anh nói vậy.

Tiền Thịnh đưa cô đến một nhà hàng nổi tiếng trong thành phố này, đã đặt chỗ trước rồi yêu cầu một phòng riêng để hai người vào.

Vu Đường lúc đầu khá trầm tính, nên khá ngại hỏi anh để bắt chuyện, nhưng anh là người huyên thuyên, sau khi hai người trò chuyện một lúc lâu, cô đã hiều nhiều hơn về Tiền Thịnh.

Tiền Thịnh thực sự cao, với 1,88m.

Ấn tượng đầu tiên của Vu Đường khi gặp anh thực sự rất tốt, hai người họ trò chuyện rất vui vẻ, cô rất hài lòng về anh và trở về sau khi ăn xong.

Vu Đường cứ tưởng anh sắp xếp khách sạn cho cô ở, không ngờ anh lại đưa cô về nhà mình.

Giờ đã đến cổng khu vực nơi anh sinh sống, Tiền Thịnh lấy vali cô ra, đưa cô lên lầu, khi bước vào nhà anh, tuy nhiên còn chuẩn bị cho cô một đôi dép lê màu hồng rất dễ thương, chúng đều mới tinh, chắc chưa mang qua.

...