Chương 11: Phòng học
“Hình như ngực to hơn.” Anh có ý xấu, cố ý nói như vậy: “Là tôi xoa sao?”
Hạ Lân còn đang tức Chung Tình, tức giận cuối tuần cô không chủ động để ý tới mình.
Bàn tay anh tiến tới sau lưng Chung Tình, cởi áσ ɭóŧ ra. Bộ ngực tuyết trắng không có chỗ dựa, chỉ có thể ngoan ngoãn bị Hạ Lân nâng trong tay, tùy ý xoa bóp các loại hình dạng.
Chung Tình thở hổn hển, cả người xụi lơ dựa vào lòng anh.
Đỏ mặt còn lan tràn tới sau tai, Hạ Lân cúi đầu ngậm lấy vành tai cô, không ngừng liếʍ láp.
“Cậu đừng, đừng liếʍ lỗ tai tôi.” Chung Tình cảm thấy thẹn mà đẩy người phía sau, nhưng căn bản vô dụng.
Hạ Lân tham lam hôn vành tai, cổ của cô, môi dịu dàng dao động tới gương mặt, cuối cùng tìm đến đôi môi mềm mại, hung ác dán lên.
“Ừm…” Chung Tình bị anh hôn mạnh.
Đầu lưỡi linh hoạt cạy hàm răng cô ra, công thành đoạt đất trong miệng cô.
Nước bọt không ngừng tràn ra, nhưng bị Hạ Lân cuốn lấy. Chung Tình cảm thấy cả người đều nóng, vừa nóng vừa khát.
Hạ Lân hôn cô rất lâu, giống như muốn đoạt đi toàn bộ không khí trong miệng cô, mãi đến khi Chung Tình thực sự không chịu nổi, anh mới buông môi cô ra.
“Còn giận tôi sao?” Hạ Lân hỏi.
Chung Tình còn đang cố gắng thở, hoàn toàn không muốn nói chuyện.
“Tôi thích cậu khẩu giao cho tôi, rất thoải mái.” Hạ Lân cố định áσ ɭóŧ của cô, cài móc vào lần nữa.
Ngay sau đó anh ôm Chung Tình vào trong lòng, đầu đặt lên vai cô, dùng giọng điệu làm nũng nói.
“Bây giờ tôi cứng quá, rất muốn làm.”
Chung Tình lập tức cảm nhận được thứ cứng rắn phía sau mình.
Cô ổn định lại, dùng giọng điệu bình tĩnh mở miệng.
“Hạ Lân, tôi vay 10 vạn tệ được không?”
Tất cả giống như đều im lặng, cánh tay Hạ Lân ôm cô đều thả lỏng.
Chung Tình không dám quay đầu lại nhìn Hạ Lân, nhưng cô thực sự không còn cách nào. Cô không muốn mất đi nhà cũ kia, chỉ có Hạ Lân mới giúp được cô.
Lâu tới mức giống như qua một thế kỷ, cuối cùng Hạ Lân cũng mở miệng:
“Được, cho cậu 10 vạn, để tôi theo nhé?”
…
Chung Tình đã quên mình trở về như thế nào, cô cũng không thể tha thứ cho mình mặt dày vô liêm sỉ mở miệng đòi Hạ Lân 10 vạn tệ.
Chung Tình tắm xong, ở trên giường lăn qua lộn lại nhưng không ngủ được.
“Ting ting.” Wechat phát ra âm thanh nhắc nhở, Chung Tình mở di động, nhìn thấy tin nhắn Hạ Lân gửi tới.
“Tiền đã chuyển qua cho cậu.”