Bỉ Ngạn Túy Linh

1:1 xuyên qua

Tối quá.. đây là đâu .

Đầu của Khâm Hành chợt chuyền đến một cơn đau cậu ta cố nhớ lại đã có chuyện gì sải ra , cậu nhớ vào sáng ngày 17 tháng 2 năm **22 cậu đang chuẩn bị đi làm thì có một luồn ánh sáng màu trắng quỷ dị loé lên trước mặt và chuôi tọt vào người của cậu.

Cậu chỉ nghĩ chất là do tối qua mình thức khá khuy để làm bản báo cáo nộp cho trưởng phồng không ngủ đủ giấc nên xuất thiện ảo giác mà thôi ,nên cậu cũng không nghĩ gì nhiều.

Mà trực tiếp vức bỏ cái thiện tượng sáng nay ra sao đầu và cứ đi làm như bình thường .

Nhưng những điều tiếp theo sắp sửa xải ra thì cậu không thể nào lý giải được nữa .

Khi cậu đang đi lên trông một cái hang mái của công ty A, cậu nhấn vào số 45 vì tần mà cậu làm việt trông công ty là tần này, nhấn sông thì cậu quây lưng, lưng dựa vào một bênh vách ,Của cửa hang mái để bấm điện thoại .

Thời giang đã trôi qua rất lâu mà vẫn chưa đến tần 45.

Cậu cảm thấy có gì đó không ổn mọi lằn từ tần một đi han mái đến tần cậu làm việc thì chỉ mắt tầm 5 đến 10 phút là cùng , như bây giờ cậu đi hơn 30 phút như vẫn không thấy tới nơi, hang mái vẫn cứ tiếp tục đi mà không có giấu thiệu dừng lại như cậu lại không cảm thấy lo lắng hai sợ hãy gì cả , cậu cảm thấy bắt ngờ vì điều này .

Bắt chợt trong đầu cậu vang lên một giọng nói không có một tia cảm sức gì cả .

[ Đinh hệ thống sẽ giúp kí chủ hoác khỏi tình cảnh thiện tại kí chủ có muốn hoác không (có) hoạt (không) .]

Trông tình cảnh thiện tại cậu không biết phải làm thế nào để có thể hoác khỏi cái hang mái chết tiệt này, bộ đàm liên lạc lại không thể kết nối đến mái chủ , núc bấm khẩn cấp thì không thể bấm được vì nó đã bị kẹt cứng. Cậu cố đập thật mạnh vào như nó như là một cục đá vậy , không có sê dịch một chút nào cả. Sau này cậu mới biết tắc cả những việc này đều do hệ thống làm ra nhầm đêm cậu đến thế giới khác để làm nhiệm vụ nhầm giúp nó hân cấp.

Ma sui quỷ khiến thế nào mà cậu lại không chút xui nghĩ mà cậu lại chọn (có) và rồi..cậu đã nằm ở đây!.

Khâm Hành : "..."

Khâm Hành âm thầm văn tục một câu , như cậu đã bắt đầu xuy nghĩ về cái giọng nói bí ẩn vang lên trong đầu của cậu kia, nó là cái gì vậy.giọng nói của hệ thống lại vang lên trong đầu của cậu.

[ Đinh hệ thống 321 sinh chào kí chủ sao này mong kí chủ chỉ giáo nhiều hơn ]

Cái giọng nói lạnh băng của cái tự sưng là hệ thống gì gì đó làm cậu cảm thấy khá thích thú , nó nói nó là hệ thống à , có phải cái mình đang nghĩ không ta. Cậu mắt 5 giây để loát xông thông tin cậu mới vừa nhận được.

Khâm Hành có đọc qua một vài bộ tiểu thuyết ,có cái tự sưng là hệ thống giống như vầy . Như cậu chỉ nghỉ tắt cả chỉ là giả thuyết và không có thật như cậu không ngờ có một ngày cậu lại rơi vào cái tình huống trong tiểu thuyết thế này. Cậu chần trừ một chút rồi mới mở miệng.

“ mày như thế nào lại là hệ thống ..và sao tao lại ở đây” .Cậu giả vờ ngờ vực hỏi, nhưng trông lòng cậu đã có đáp án ,nhưng cậu không ngờ tới cái đáp án của hệ thống làm cậu sém bị sang chấn tâm lý , Cái giọng nói lạnh lùng của hệ thống lại vang lên.

[ Đinh , báo cáo là do hệ thống đã chịu hồi kí chủ đến đây, và sẽ đưa kí chủ đến một thế giới khác để sống một cuộc sống mới ]

Nó...nó nói cậu đã bị chịu hồi đến cái chổ chỉ có một màu đen thui này..mày điên à, chổ này có con khỉ gì mà mày nói là thế giới khác "đm".cậu phun tào trong lòng một cách mảnh liệt. Hệ thống như nghe hiểu tiếng lòng của cậu .

[ Đinh báo cáo đây chỉ là không gian chờ do hệ thống tạo ra mà thôi ]

Cậu ngờ vực mà hỏi hệ thống.

“ Tại sao lại là tao, mà không phải người khác không phải tao đang sống rất tốt sao” giọng nói của cậu mang theo vài phần bắt mãng cùng tức giận mà dò hỏi hệ thống.

Hệ thống đã bắt đầu cảm thấy chột dạ vì nó chỉ là một hệ thống dạng phổ thông thôi , chứ nó đâu phải hệ thống cao cấp mà có thể điều tra kí chủ trước khi chọn chứ, nó chỉ có thể chọn đại một kí chủ mà thôi và nó đã chọn Khâm Hành làm kí chủ của nó.

Nó không thể điều tra những người khác nhưng những điều trọng yếu thì nó vẫn có thể làm , những điều nó có thể làm được như giúp kí chủ tu luyện , tra sét thông tin và còn một số chức năng khác .

Hệ thống chột dạ lên tiếng nhưng tiếng nói của nó vẫn lạnh như vậy và cũng không có mang theo vẻ thối cải hay ân năng gì cả. Nó cố tình phớt lờ đi câu hỏi của cậu mà nói.

[Đinh kí chủ đã xẵng sàng để đến thế giới mới chưa].

Khâm Hành : "..."

Cậu cố đè nén tức giận trong lòng rồi mới chả lời câu hỏi? Của hệ thống.

“ Đã xẵng sàng ”

Cậu nghĩ , dù sao cũng đến rồi tại sao không đi đến thế giới khác xem thử những thú vui vật lạ chứ , mà còn có một điều nữa khi ở trái đất cậu là một cô nhi không cha không mẹ không gì cả thì có gì đâu mà vướng bận đúng chứ?.

Hệ thống cũng biết về điều này nên cũng không hỏi gì nhiều mà trực tiếp nói .

[Đinh sát nhận kí chủ đã xẵng sàng chuẩn bị truyền tống sẽ bắt đầu truyền tống sao 3.....2......1 truyền tống thành công].

Khâm Hành cảm thấy đầu óc choáng váng lằng thứ hai cậu mở mắt thì đã thấy mình biến thành một đoá hoa. Xung cậu là cả một rừng hoa bỉ ngạn có đỏ có trắng , cậu cảm thấy thất mắt vì ở thế giới trước cửa cậu hoa bỉ ngạn chỉ có một màu là màu đỏ như ở đây lại có cả hoa màu trắng.

“ Sư huynh này sư huynh.. nghe muội giải thích đi mà muội ko có cố ý mà ”

Nam nhân đi phía trước nữ nhân đũi theo phía sao nữ nhân cứ liên tục nói với nam nhân phía trước - hải nghe muội giải thích.

Bắt chợt nam nhân dừng lại lên tiến

“ muội đã biết lỗi chưa? ”

Giọng nói trầm ấm của nam nhân chợt vang lên không mang theo bắt kì một tia cảm súc gì cả.

Nữ nhân phía sao vội vàng lên tiếng.

“ Vâng.. vâng.. muội biết lỗi rồi sư huynh ha lỗi !cho muội lần này muội hứa sẽ không vi phạm nửa .!”

Trông lời nói của Lam Hồng mang theo vài phần thối cải cô ta nhìn vị sư huynh anh tuấn trước mặt bằng cặp mắt lông lanh chắt chứa ỷ khuất của mình mà chớp chớp , đúng như dự đoán của cô ta , Bạch Sinh bắt đất dĩ mà hở dài.

Hôm nay không nhờ cậu ,thì vị sư muội này phải chịu 20 tiên côn rồi...!?