Cướp Lấy Chàng Trúc Mã Này

Chương 13: Chuẩn bị trước yến hội

Ngày hôm sau Nguyên Sắt Sắt mới vừa dùng xong cơm sáng, Dư phu nhân liền nhắc nhở nàng thời gian, gọi người tới dẫn nàng đi chọn vải vóc.

“Mụ mụ không bằng cứ về trước bồi phu nhân, tiểu thư chúng ta lập tức sẽ tới.”

Hương Vân đứng ở bên ngoài, thấy vậy lại lấy mấy khối bạc vụn đưa cho mụ mụ đưa tin, luôn miệng nói lời nhu hòa dễ nghe khiến người yêu thích.

Đêm qua Nguyên Sắt Sắt bị gió thổi trúng, cảm thấy có chút lạnh.

Bất quá thân thể nàng hiện tại so với khi còn nhỏ khoẻ mạnh hơn rất nhiều, bên cạnh lại có người nhiều kinh nghiệm chăm sóc, có trợ thủ đắc lực như Hương Vân ở bên cạnh, tận lực chăm sóc Nguyên Sắt Sắt thỏa đáng

Lần này nàng chỉ hơi hơi có chút bệnh nhỏ phong hàn, so với lúc trước, đã tốt hơn rất nhiều. Dù như thế, Hương Vân vẫn luôn tự trách, hối hận chính mình vì sao không mang theo áo choàng phòng lạnh khi đi ra ngoài.

Nguyên Sắt Sắt tự giác ăn thuốc viên, đã cảm giác khá hơn nhiều.

“Hương Vân, chúng ta đi thôi.”

“Vâng, tiểu thư.”

Chủ tớ hai người một trước một sau ra khỏi cửa viện.

※※※※※※

“A di, Sắt Sắt lại tới rồi!”

Dư phu nhân nhìn Nguyên Sắt Sắt bị bệnh nhưng vẫn hoạt bát, đối đãi với nơi này như chính nhà của mình.

Nguyên Sắt Sắt mới vừa bước vào cửa phòng, Dư phu nhân đứng ở cửa liền nhiệt tình mà lớn tiếng cùng nàng chào hỏi.

“Sắt Sắt, mau tới đây.”

“Lại đây ngồi xuống.”

Dư phu nhân dẫn Nguyên Sắt Sắt ngồi vào bên cạnh nàng.

Bà tử nha hoàn hầu hạ nhanh chóng dọn xong vị trí ghế dựa.

“Hai ngày nữa Trường Dương Trưởng công chúa tổ chức hội ngắm hoa, a di mang con ra ngoài tham gia, sau đó Sắt Sắt cũng sẽ cùng tiểu tỷ muội kết giao, kinh thành lưu hành rất nhiều mẫu quần áo, mỗi tháng thay một mẫu, gần đây lại lưu hành kiểu tay áo hồ, nhưng cũng bởi vậy quần áo trước đó vài ngày đã ko đủ rồi.”

“Ta nghĩ Sắt Sắt con tới lựa mấy tấm vải đẹp, làm cho con mấy bộ quần áo mới, cũng không đến mức mất mặt khi ở cùng chúng tiểu tỷ muội lúc đi ra ngoài chơi.”

Nguyên Sắt Sắt cảm động mà nhào vào trong lòng ngực Dư phu nhân, giọng nghẹn ngào nói: “A di đối với con thật sự tốt quá.”

“Đứa nhỏ ngốc.”

Dư phu nhân lưu trữ cho chính mình những bộ quần áo trẻ trung, nhưng nhan sắc lại không dùng được, bà nghĩ nếu mặc đi ra ngoài sẽ bị người ta nói dưa chuột già quét sơn xanh. Hơn nữa bà lại cực thích cái cô nương Nguyên Sắt Sắt này, lớn lên đẹp không nói, ăn nói ngọt lại biết săn sóc, so với tiểu tử thúi kia quả thực khá hơn nhiều. Nếu Sắt Sắt có thể trở thành con dâu bà lại càng tốt.