Tần Diệc Phong nắm một bên ngực của Đàm Du Nhiễm, bàn tay còn lại trêu chọc đầṳ ѵú bên kia, kɧoáı ©ảʍ nhân đôi khiến cô khẽ rêи ɾỉ.
Tần Diệc Phong di chuyển thắt lưng, anh để cây côn ŧᏂịŧ cương cứng cọ xát với tiểu huyệt, cảm giác ấy khiến Đàm Du Nhiễm cảm thấy thẹn thùng, nước nhanh chóng chảy ra làm ướt cả cây côn ŧᏂịŧ của người đàn ông.
Tần Diệc Phong bế Đàm Du Nhiễm ngồi trên đùi anh, anh cúi đầu hôn cô, bàn tay to lớn vuốt ve mông cô.
Đàm Du Nhiễm ngoan ngoãn ôm cổ Tần Diệc Phong, mặc anh trêu chọc.
Trời ơi, cô đang làʍ t̠ìиɦ với hoàng tử đó.
Đến bây giờ Đàm Du Nhiễm vẫn không thể tin được.
Khi biết Tần Diệc Phong là hoàng tử, ấn tượng của Đàm Du Nhiễm về anh nhiều nhất là khi anh là con mèo ragdoll, rất khó liên tưởng anh đến vị hoàng tử kia.
Nhưng bây giờ cô đang được hoàng tử ôm trong ngực...
Cô làm ô uế hoàng tử mất rồi.
Đàm Du Nhiễm buồn bã nghĩ.
“Phu nhân, em phải tập trung khi đang làʍ t̠ìиɦ, nếu không anh sẽ nghĩ rằng kỹ năng của mình không tốt.” Tần Diệc Phong đặt Đàm Du Nhiễm xuống giường, anh cúi đầu vươn liễm tiểu huyệt.
“Đừng, nơi đó bẩn lắm.” Đây không phải là lần đầu tiên Đàm Du Nhiễm được liếʍ tiểu huyệt, nhưng cô vẫn cảm thấy ngại ngùng.
“Không bẩn.” Đầu lưỡi của Tần Diệc Phong không ngừng trêu đùa âʍ ѵậŧ, ngón tay từ từ tiến vào thăm dò.
"Hừ." Sướиɠ quá.
Đàm Du Nhiễm không nhịn được liền dạng chân to hơn.
“Huyệt nhỏ của phu nhân thật ấm.” Đầu lưỡi của Tần Diệc Phong liếʍ láp hai cánh hoa non mềm, anh đợi cho đến khi Đàm Du Nhiễm tiếp nhận được bắt đầu di chuyển ngón tay.
Trong hai lần ân ái của cô, ngoại trừ việc bị đè, thời gian còn lại cô luôn được phục vụ, cô cảm thấy mình phải làm gì đó.
Cô ngồi dậy, nhẹ nhàng cầm cây côn ŧᏂịŧ đang cương cứng của người đàn ông.
Ngón tay của Tần Diệc Phong trong cơ thể cô bỗng cứng đờ.
“Nhiễm Nhiễm, em có biết mình đang làm gì không?” Tần Diệc Phong tức giận nói.
Anh không có thể kiểm soát được du͙© vọиɠ của mình nữa.
"Anh làm cho em sướиɠ, em cũng muốn giúp anh thoải mái." Đàm Du Nhiễm nhỏ giọng nói.
Đây là lần đầu tiên cô chạm vào dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, cảm xúc thật khác lạ.
“Nhiễm Nhiễm, anh không nhịn được.” Tần Diệc Phong rút tay ra khỏi hoa huyệt, anh ôm cô gái đang nằm giữa giường.
“Chúng ta vào chủ đề chính trước, chuyện tình thú để lần sau.” Tần Diệc Phong cúi đầu thở dốc, anh đưa ôm gáy Đàm Du Nhiễm.
Ngay khi Đàm Du Nhiễm định nói không có lần sau, hoa huyệt của cô đột nhiên bị xuyên thủng.
Mặc dù cô không đau vì đã được bôi trơn đầy đủ nhưng cảm giác bị lấp đầy đến tận cùng khiến Đàm Du Nhiễm không nhịn được rêи ɾỉ.
“Em có khó chịu không?” Tần Diệc Phong cố kìm nén du͙© vọиɠ của mình, trên trán anh lấm tấm mồ hôi.
“Em không sao, anh có thể di chuyển.” Đàm Du Nhiễm cố gắng thả lỏng bản thân.
Thấy Đàm Du Nhiễm không cảm thấy khó chịu, Tần Diệc Phong yên tâm chuyển động.
“A, thật thoải mái.” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Thanh âm trên giường của Phỉ Phỉ thật quyến rũ.
Đàm Du Nhiễm không nhịn được nghĩ thầm.
Cô nhắm mắt, cảm nhận từng đợt kɧoáı ©ảʍ phía dưới đang ùn ùn kéo đến.
Cạch.
Tần Diệc Phong bấm tắt đèn, anh chỉ để lại ngọn đèn mờ ảo ở đầu giường.
Con mèo này rất am hiểu tình thú.
Đàm Du Nhiễm mơ hồ nghĩ.
Tần Diệc Phong nâng mông Đàm Du Nhiễm để nơi hai người giao hợp chặt chẽ hơn.
Sau đó anh tăng lực đạo.
“A... chậm thôi... ưʍ.” Kɧoáı ©ảʍ tăng nhanh khiến Đàm Du Nhiễm không nhịn được kêu thành tiếng.
Hạ thân bị va chạm kịch liệt tạo nên những tiếng bạch bạch bạch.
Thậm chí Đàm Du Nhiễm còn cảm thấy có nước chảy dọc từ mông xuống lưng.
"Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm." Tần Diệc Phong dùng giọng khàn khàn kêu tên cô.
“Ưm em đây...” Đàm Du Nhiễm nắm lấy ngón tay Tần Diệc Phong, thở gấp.
“Nhiễm Nhiễm, anh yêu em.” Bàn tay của Tần Diệc Phong vuốt ve ngực cô.
Lúc thừa nhận yêu cô mà còn làm hành động khiêu da^ʍ như vậy, Đàm Du Nhiễm chưa gặp ai giống con mèo này.
“Nhiễm Nhiễm... anh sắp bắn.” Tần Diệc Phong nói đứt quãng, trong đó còn xen lẫn tiếng hừ nhẹ.
“Bắn vào bên trong cũng không sao.” Vì không bắn gai sẽ không có thai nên xuất tinh bên trong cũng không sao, chỉ là khó rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong mà thôi.
Không có con mèo nào muốn bắn gai, dù chúng đều muốn Đàm Du Nhiễm mang thai đứa con của mình nhưng chúng càng sợ Đàm Du Nhiễm bị đau hơn.
Tần Diệc Phong không muốn lần đầu tiên của mình kết thúc trong 20 phút, nhưng kɧoáı ©ảʍ quá lớn, anh không kiềm chế được, cuối cùng chỉ có thể gầm nhẹ rồi xuất tinh.
Sau đó, Tần Diệc Phong lật người Đàm Du Nhiễm lại, anh tiến vào từ phía sau, côn ŧᏂịŧ dần dần cương cứng khi tiến vào trong hoa huyệt.
Anh cắn nhẹ lên gáy Đàm Du Nhiễm, bắt đầu hiệp hai.