Tác Giả : Ngọc Phương
Tử Ân là người tình được Mặc Cảnh Thâm yêu chiều ai ai cũng biếtNgọc An muốn gϊếŧ chết Tử Ân ai ai cũng biết
"Ngọc An , cả đời này cô phải trả giá cho việc gϊếŧ chết Tiểu Ân ."
Ngọc An sững sờ , hai bàn tay run rẩy như không tin vào chính mình , sao...sao có thể chứ ! Đôi mắt cô đỏ ngầu , căm phẫn nhìn vào người đàn ông đứng trước mặt . Tử Ân chết , vụ việc nay không hề liên quan tới cô , sao cô có thể là hung thủ gϊếŧ người ?
"Em không gϊếŧ chết Tử Ân , chính là cô ta , là do cô ta tự mình ngã xuống !"
" Chính mắt tôi nhìn thấy cô đẩy Tiểu Ân ra khỏi vạch đường làm xe tông cô ấy chết , Ngọc An , cô phải trả giá cho những gì cô làm với Tiểu Ân và với đứa con chưa chào đời của tôi ."
Mặc Cảnh Thâm nhìn Ngọc An với ánh mắt thù định . Một cô gái tốt bụng hiền lành ngày xưa sao có thể làm ra tội ác tày trời này chứ . Ngọc An sửng sốt , đôi môi mấp máy muốn phản kháng lại , nhưng trong cả thành Bắc Kinh này , ai sẽ tin cô chứ ? Mặc Cảnh Thâm trong tay nắm toàn bộ thành phố này , ai phải kháng anh ta chỉ còn con đường chết !
Bỗng cô nhìn vào ánh mắt người đàn ông ấy , đôi mắt giờ đây chỉ có sự thù hận , căm phẫn nhìn cô . Ngọc An theo bản năng muốn chạy trốn , cũng không muốn tiếp tục so đo với anh nữa . Cô đã quá mệt mỏi , mặc kệ dòng thời gian qua đi Ngọc An chỉ muốn thoát khỏi người đàn ông này . Có lẽ , đây là sai lầm lớn khi cô kết hôn với Mặc Cảnh Thâm , một người chồng tệ nạn mà cô yêu thầm bấy lâu nay
"Sao , Ngọc An , bây giờ cô định chạy trốn à . Muộn rồi !"
Mặc Cảnh Thâm hung ác nắm lấy bả vai cô , Ngọc An nhíu mày chịu đựng sự đau đớn . Anh không thương tiếc đẩy cô vào xe , giọng nói lạnh lẽo ra lệnh cho tài xế "Đi đến mộ của Tử Ân"
"Mặc Cảnh Thâm , anh điên rồi à? Em đã nói rồi , em không gϊếŧ chết Tử Ân . Em yêu anh , nhưng khi anh dẫn Tử Ân về em chưa từng đυ.ng tới cô ta . Đó là do cô ta tự mình ngã xuống , em cũng không mong muốn sự việc này sảy ra . Nếu anh còn chút lương tâm thì thả em xuống , nể tình vợ chồng 5 năm qua , em sẽ bồi thường !"
Ngọc An hoảng hốt , từ trước đến nay cô cho rằng , chỉ cần cưới được Mặc Cảnh Thâm thì đã toàn tâm thực hiện được ước mơ của cô . Nhưng thời gian đó chẳng mấy vui vẻ , ngày ngày anh dẫn tình nhân về sỉ nhục cô , nỗi khổ , nỗi đau của Ngọc An khó ai thấu hiểu . Rồi bỗng một ngày đẹp trời nắng ấm , cô thấy Tử Ân , bạn thân cô đang ân ái với chồng mình . Ngọc An suy sụp , tối về tới nhà bắt cảnh hai người họ đang làm chuyện người lớn . Nhưng cô chẳng hề động đến Tử Ân mà mặc kệ cô ta ung dung tự tại . Nhưng ai ngờ rằng , Tử Ân lại dùng thủ đoạn này để ép cô và Mặc Cảnh Thâm ly hôn , thậm chí nhẫn tâm gϊếŧ chết đứa con mang dòng máu mình chỉ vì muốn anh chú ý tới cô ta .
Nhưng giờ đây cô không còn hi vọng nữa . Sự hận thù trong mắt Mặc Cảnh Thâm , cô không chịu nổi !
Trái tim đau sót , đôi môi mờ nhạt không còn sức sống . Ngọc An không dám khóc , cô biết trong thế giới này vẫn còn nhiều người tin tưởng cô , nhưng chẳng ai dám đối đầu với Mặc Cảnh Thâm cả . Bỗng dưng , câu nói nào đó của anh hiện lên đầu cô :"Ngọc An , loại người như cô mà giám bắt chướng Tử Ân ? Cô khóc lên rồi chỉ khiến tôi cảm thấy buồn nôn" . Hồi thần trở lại , bỗng giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông bên cạnh vang ra
"Ngọc An , cô tưởng bây giờ giải thích có tác dụng sao"
Vô dụng , tất cả đều vô dụng . Một khi Mặc Cảnh Thâm đã nói là cô làm thì chính là cô làm ! Cho dù bây giờ có giải thích thì Mặc Cảnh Thâm cũng không tin lời cô nói huống chi người đã chết thì chết rồi , không thể minh chứng gì nữa . Ngọc An cười , mệt mỏi nhìn dòng đời qua đi
"Xuống xe"
Ngọc An vừa bước xuống , tiếng nói thì thầm bàn tán . Chắc hẳn Mặc Cảnh Thâm đã thuê người đến đây để sỉ nhục cô .
"Bộp" Tiếng đập vang lên khiến bao vị khách ngoái nhìn trở lại . Đập vào mắt cô là tờ giấy ly hôn , bên trong cô không có quyền lợi gì cả . Ngọc An nở một nụ cười khó khăn , đôi bàn tay run rẩy cầm tờ giấy ly hôn lên kí . Giờ trông cô thật nhục nhã , quỳ xuống chân Mặc Cảnh Thâm như một con chó trung thành .
"Ly hôn . Được thôi , tình yêu 10 năm em dành cho anh chỉ là một trò hề trong mắt thiên hạ !"
"Từ nay đường ai người đấy đi" "Tình yêu suốt thời gian qua , em sẽ cố gắng buông bỏ" . Ngọc An rơi nước mắt , nhưng trên môi vẫn nở nụ cười kiêu sa , trực tiếp kí vào hợp đồng .
Mặc Cảnh Thâm nhếch môi :"Cô cho rằng chỉ cần kí tên vào hợp đồng là có thể thoát được tội hay sao ?"
Mặt Ngọc An tái nhợt , mệt mỏi nói từng chữ : "Anh còn định làm gì nữa"
"Tôi muốn cả gia tộc nhà Ngọc phải chôn vùi cùng Tử Ân" Mặc Cảnh Thâm tuyên bố "Từ nay , gia tộc Ngọc SẼ CHÍNH THỨC BƯỚC VÀO ĐỊA NGỤC!"