*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm tinh mơ, bầu trời trong xanh quang đãng, đây sẽ là một ngày tuyệt vời đối với Kagami khi được đánh răng cùng với Kuroko nếu hắn không gặp hai tên kì đà cản mũi. Kagami hầm hừ nhìn hai người trước mặt :
-Sao hai cậu lại ở đây !!
-Oh, Thật là một sự trùng hợp tuyệt vời ! Xin chào Kagami, Tetsu - chan.
Takao vui vẻ cười với Kuroko.
Kuroko lơ ngơ gật đầu chào lại. Cậu vẫn chưa tỉnh táo hẳn sau giấc ngủ. Mái tóc xanh lam vốn mềm mại, dịu ngoan như chủ nhân của nó nay chỉa ra mỗi hướng một nơi. Ba người còn lại nhìn thấy cảnh tượng này gào thét trong lòng : Đáng yêu quá đi !!
Kagami vội che Kuroko ở phía sau mình, nghi ngờ nhìn Takao và Midorima. Trong lòng hắn thầm nghĩ : Thật sự chỉ là trùng hợp ? Hắn vẫn còn nhớ rõ mấy tên thuộc thế hệ Kỳ tích có ý đồ với Kuroko đấy !
-Sao cậu cứ như bà mẹ giữ con vậy ! Để tôi ngắm Tetsu - chan xem nào.
Takao muốn nhìn Kuroko nhưng Kagami cứ chắn trước mặt cậu ấy. Hai người trừng mắt nhìn nhau, từng tia lửa loé lên trong không khí. Ờ... còn Midorima thì.... đứng ngắm Kuroko đánh răng. Cuối cùng sự việc kết thúc bằng việc Riko đến gọi Kuroko và Kagami đi ăn sáng.
Nhưng ngày hôm nay đã định sẵn là một ngày đen đủi với Kagami khi Riko quyết định sẽ tập chung với trường Shuutoku và hắn không được luyện tập cùng. Kagami phải thực hiện bài luyện tập riêng của mình. Mặc dù không muốn nhưng Kagami biết rằng hắn phải tìm ra ưu thế của riêng mình để có thể đấu với Thế hệ Kỳ tích. Hắn không muốn nhìn Kuroko phải khóc thêm một lần nào nữa. Và vì vậy, hắn phải là người mạnh nhất !
Mang theo quyết tâm mãnh liệt của mình cùng với sự giúp đỡ của Riko, Kagami đã dần tìm ra cách chiến đấu của riêng mình. Nhưng.... Kagami cầm bóng trên tay, đau đầu nghĩ, rốt cuộc là thiếu xót chỗ nào đây !
-Oh, xem thằng ngốc nào đang suy tư đây ?
Không khịa không phải kẻ thù của nhau.
Kagami quay lại, gân xanh trên trán nổi lên :
-Mi..do..ri..ma !
-Cậu mạnh miệng lắm cơ mà, thế mà lại chịu thua Aomine.
Midorima cười mỉa.
-Lần sau tôi chắc chắn sẽ thắng !
Kagami hừ lạnh.
-Hể..đừng bảo với tôi là cậu có thể thắng khi không chiến ! Nếu cậu cứ giữ một cái đầu ngu ngốc như thế thì sẽ không thể giữ được Kuroko đâu, Kagami !
Takao ngồi trong bụi phấn khích nhìn tình hình trước mặt. " Giá mà có bỏng ngô nữa là tuyệt vời ! "Anh tiếc nuối nghĩ. Bất chợt, radar mắt diều hâu của Takao hoạt động mạnh mẽ. Một bóng dáng nhỏ bé từ xa bước tới gần. Là Tetsu - chan ! Mắt Takao sáng bừng, đây chả phải cơ hội của mình sao ! Nghĩ là làm, anh lẻn ra khỏi bụi cỏ, chạy tới chỗ Kuroko.
-Kazunari ?
Kuroko bất ngờ nhìn Takao.
-Tetsu - chan, cậu đến đây làm gì vậy ?
-Tớ đến gọi Kagami về.
-Cậu ta đang nói chuyện với Shin - chan rồi. Nếu làm phiền thì không được hay lắm, nếu không thì tớ với cậu đi dạo một lúc rồi quay lại cũng được.
Đi dạo ?? Kuroko suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Takao mừng rỡ. Anh dẫn cậu đi ngắm cảnh biển vào đêm khuya. Nhìn Kuroko đi bên cạnh mình, từng cơn gió thổi nhẹ làm mái tóc mềm mại của cậu mất trật tự, Takao nhẹ nhàng chỉnh lại tóc cho cậu. Thật yên bình ! Anh ước gì thời gian đọng lại ở khoảnh khắc này mãi mãi.
-Kazunari, cảm ơn cậu vì đã giới thiệu cho tớ cuốn " Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn ". Đó quả là một tác phẩm văn học tuyệt vời !
Như nhớ tới chi tiết thú vị nào đó trong truyện, Kuroko cười nhẹ.
-Đó là vinh hạnh của tớ.
Nụ cười của Kuroko làm Takao hạnh phúc, anh thấy những gì mình bỏ ra là hoàn toàn xứng đáng. Chỉ cần Kuroko được vui vẻ, anh có thể làm tất cả.
-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-
-Cảm ơn vì tất cả !
Vậy là Seirin đã kết thúc chuyến đi tập huấn của mình. Các thành viên qua lần huấn luyện này đều có những bước tiến lớn. Riêng Kuroko đã tìm ra được lối chơi mới dành riêng cho mình. Lối chơi giành cho Kagami và các thành viên trong Seirin. Cậu tin rằng nếu mình có thể phát triển tốt kĩ thuật này, họ sẽ vượt qua được Thế hệ Kỳ tích !
" Không biết Akari - niisan có khoẻ không ?" Kuroko nghĩ thầm. Đã lâu lắm rồi cậu với anh không xa nhau lâu như vậy. Nhớ lúc bảo mình phải đi tập huấn Akari - niisan còn đòi đi theo bằng được. Cứ nghĩ đến biểu cảm bị bỏ rơi của anh là Kuroko lại buồn cười. Chút nữa là có thể gặp lại anh rồi. Nhưng cuối cùng dự định của Kuroko không thực hiện được khi trên đường về nhà Riko quyết định bẻ lái đến xem trận quyết đấu Tứ kết giữa Cao trung Kaijou và Học viện Touou.
-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-
-Shin - chan, gọi tôi ra đây có việc gì ?
Dù hỏi nhưng Takao có thể đoán được mục đích Midorima gọi riêng mình ra đây.
-Người mà cậu nhắc tới.... là Kuroko đúng không ?
Đúng là vì chuyện đó mà. Takao nhìn thẳng vào mắt Midorima, thừa nhận :
-Đúng vậy.
-Tại sao... lại là cậu ấy ?
Midorima bình tĩnh hỏi, nhưng bàn tay nắm chặt lại đã tiết lộ tâm tình của hắn ta.
-Điều đó cậu hẳn nên rõ hơn ai hết.
Nghe vậy càng làm Midorima tức điên hơn, hắn lao tới, giật lấy cổ áo Takao :
-Sao cậu dám !
-Sao tôi lại không dám ? Cậu nên nhớ rằng Kuroko không phải là của cậu !
Takao đẩy mạnh Midorima ra, rời đi.
Midorima sững sờ nhìn bóng lưng đầy quyết tuyệt của Takao đi xa dần...🐳 Hình bé Đen mới ngủ dậy nèee ~ ~ Cute thế này ai chả đổ 🥺 🥺