Lần đầu tiên đến phòng tập, Xuân Vũ cẩn thận nhìn các thiết bị tập luyện trên sàn, cảm thấy mình thật không có kiến thức. Vì vậy, cô đã dừng trước một cái máy chạy bộ, nghiên cứu chức năng trên nút bấm và leo lên chạy thử.
Không lâu sau, một người đàn ông có thân hình to lớn đi tới “Xin chào, cô là lần đầu đến đây sao?”
Xuân Vũ bình thường rất ít vận động, chạy vài phút trên trán đã đầy mồ hôi, vừa chạy vừa vội gật đầu “Đúng vậy”
Vị huấn luyện viên thấy cô hô hấp khó khăn, chỉnh nút giảm tốc độ nói “Cô phải khời động trước, vừa nãy chọn tốc độ nhanh quá.”
“A, vậy sao?” Xuân Vũ vừa nghe, không biết phải làm sao, nghiêm túc nhìn về phía huấn luyện viên.
Hắn cười cười, chỉ cho Xuân Vũ một vài chức năng chạy bộ cơ bản, sau đó nói tiếp “Cô có thể thử máy tập elip chuyên dùng cho nữ giới.”
“Máy tập elip là gì?” Xuân Vũ bối rối
Thật ra trong trường đại học cũng có mấy câu lạc bộ tập thể hình. Xuân Vũ cực kỳ hâʍ ɦộ mấy người eo nhỏ mông vểnh trong đó, nhưng trong tiềm thức lại cho rằng để được như vậy phải tốn rất nhiều tiền. Vì vậy cô chỉ tập trung vào việc học.
Giờ đến một thành phố lớn như Thâm Quyến, cô mới phát hiện trong công ty mình cũng có rất nhiều người đi tập thể hình, hóa ra cũng không đắt đỏ như mình tưởng.
Trong lòng cô cũng rất thích, nhưng lại vì xấu hổ nên chưa đi bao giờ.
Hiện giờ bị Trương Lệ cứng rắn lôi kéo đến đây, lại nghe huấn luyện viên tỉ mỉ giảng giải, lòng Xuân Vũ nổi lên hứng thú.
Huấn luyện viên nhìn thấy sự hứng thú trên khuôn mặt cô, liền dẫn cô đi đến trước máy tập elip, hướng dẫn cô một vài thao tác, để Xuân Vũ thử một chút.
Hắn nhìn toàn thân Xuân Vũ nói “Dáng người của cô cũng khá ổn, cô có muốn thử tập mông và chân không?”
“Tập mông và chân? Có thể tăng vòng mông sao?”
Huấn luyện viên không nhịn được cười, giới thiệu cho Xuân Vũ một vài thiết bị tập khác, Xuân Vũ gật đầu lia lịa.
“Hai người đang làm gì vậy?”
Khi Xuân Vũ chuẩn bị được huấn luyện viên hướng dẫn vài động tác tập mông, một âm thanh quen thuộc truyền đến, toàn thân cô run lên.
Thân hình cao lớn của Lý Thước đứng ở đằng xa, đôi mắt đen sâu thăm thẳm, khiến người khác bị hút hồn khi nhìn vào.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc dị thường.
Chiếc áo ba lỗ và quần đùi thể thao bao lấy cơ thể cường tráng của hắn, mỗi bước đi đều mang khí thế mạnh mẽ.
Xuân Vũ sợ hãi, lùi lại trong vô thức.
Huấn luyện viên Chu đang hướng dẫn Xuân Vũ thấy Lý Thước lại gần, ngạc nhiên hỏi “Hai người biết nhau sao?”
Lý Thước gật đầu, đôi mắt chim ưng quét giữa Xuân Vũ và huấn luyện viên Chu, im lặng không nói gì.
Không biết vì sao, Xuân Vũ theo bản năng cách xa huấn luyện viên Chu một chút.
Khóe môi của Lý Thước khẽ nhếch lên thành một vòng cung, lúc này mới đi đến, khôi phục vẻ mặt thờ ơ như thường ngày: “Cô ấy là bạn cùng nhà của Trương Lệ.”
“Ồ? Hóa ra là được Trương Lệ mang đến?”
Huấn luyện viên Chu nghe vậy lập tức nói: “Trương Lệ chính là hội viên của phòng tập chúng tôi, cô Quý có muốn làm thẻ luôn không?”
Thực ra từ lúc bắt đầu, hắn đã luôn hướng cho Xuân Vũ làm thẻ và chọn hắn làm huấn luyện riêng.
Xuân Vũ biết giá để thuê một huấn luyện viên riêng như thế nào, cô từ chối.
Đăng ký thẻ hội viên, Xuân Vũ cũng có chút muốn.
Chỉ là phòng tập này cách chỗ cô ở quá xa, hơn nữa quan trọng nhất là Lý Thước ở đây, cô chắc chắn sẽ không thể đồng ý được.
Vốn dĩ HLV Chu thấy vị khách này cũng không có hi vọng, muốn rời đi.
Nhưng vừa nghe đến là bạn cùng phòng của Trương Lệ, hắn lập tức có hứng thú.
“Nếu là bạn cùng phòng của Trương Lệ, có thể đến đây cùng cô ấy nha!”
“Hơn nữa không phải còn có Lý Thước nữa sao? Hai người bọn họ đều hẹn cuối tuần, cô có thể theo họ đến đây.”
Lý Thước nhướng mày nghe Chu Thâm nói, ánh mắt lóe lên “Aiii lão Chu, lại dùng tôi hấp dẫn khách hàng sao?”
“Cái này dù sao cũng tiện thể mà!” Chu Thâm cười, tiếp tục dụ dỗ Xuân Vũ.
Thật ra Xuân Vũ cũng chút động tâm, nhưng nhìn thấy Lý Thước ở đối diện, chỉ có thể nói “Để tôi xem xét đã.”
“Công việc của tôi khá bận, sợ là không có thời gian đi tập.” Xuân Vũ nói xong liền cầm túi chạy ra bên ngoài.
Chu Thâm nhìn bóng dáng Xuân Vũ, cười nhẹ “Không ngờ bây giờ vẫn còn tồn tại cô gái như vậy, giống như một tiểu bạch thỏ.”
Lý Thước nheo mắt,lạnh giọng “Bỏ đi, cô ấy không có tiền đâu.
“Chính là rất xinh xắn đúng không?” Chu Thâm không nhận ra sự khác biệt trong giọng nói của anh, khoác vai Lý Thước nói “Cậu có wechat của cô ấy hay không? Thêm tôi đi!”
Lý Thước nhìn hắn, không trả lời, ánh mắt chuyển qua nơi khác.
Trên hành lang, một người phụ nữ hơi mũm mĩm ăn mặc lộng lẫy đang vẫy tay với Lý Thước.
Lý Thước lạnh lùng nói “Khách hàng của tôi đang tìm, tôi đi trước.”
“Chậc chậc, thật hâm mộ cậu, có phú bà theo đuổi!” Chu Thâm nói rồi xoay người tiếp tục đi tìm khách hàng.
Sau khi Xuân Vũ thanh toán tiền cho lễ tân liền đi ra ngoài, cô nhìn thấy Trương Lệ đang ngồi trên một cái ghế ở hành lang với vẻ mặt tức giận.
Xuân Vũ nhịn không được hỏi “Sao vậy? Cô vừa đi đâu thế?”
Trương Lệ không trả lời, kéo tay cô đi đến trong góc.
Một lúc sau, Lý Thước theo sau một người phụ nữ đi ra ngoài.
Trương Lệ lúc này mới lên tiếng “Nhìn kìa, đó là khách hàng của anh ấy!”
Xuân Vũ nhìn theo hướng Trương Lệ chỉ tay, người phụ nữ một thân hàng hiệu, trên tay xách một cái túi Hermes bạch kim, toát ra đầy sự sang trọng.
Xuân Vũ hâm mộ nói “Là một người có tiền.”
“Đúng vậy, cho nên cô ta có thể yêu cầu Lý Thước làm bất cứ điều gì cô ta muốn?” Trương Lệ nói, tức giận dậm chân.
Xuân Vũ lại hiểu sai ý “A? Thật vậy sao?”
Trương Lệ khinh bỉ “Cô nghĩ cái gì vậy? Tôi nói là tập thể hình!”
“Tôi vừa mới lén đi xem, rõ ràng tập thể hình không cần tiếp xúc thân mật, nhưng cô ta lại… Thật đúng là không biết xấu hổ!”
Xuân Vũ cảm thán “Lệ Lệ, tôi cảm thấy Lý Thước…”
Lời còn chưa nói xong, Xuân Vũ bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Cô đang làm gì vậy?
Khuyên hai người bọn họ chia tay sao?
Nếu không có sự việc đêm hôm trước, khuyên Trương Lệ chia tay là vì muốn tốt cho cô ấy.
Nhưng sau đêm đó, cô khiến bọn họ chia tay, còn không phải là…
Xuân Vũ lập tức ngậm miệng, may mà Trương Lệ cũng không để ý Xuân Vũ đang nói chuyện, phẫn hận kéo Xuân Vũ nói “Chúng ta theo sau, xem bọn họ đi đâu!”
“Nếu cái người phụ nữ kia dám làm những điều vô liêm sỉ, tôi nhất định sẽ xé xác cô ta!”
Xuân Vũ nghe xong hai tay cũng run lên.
P/s: Lý Thước là phú nhị đại, xin đừng hiểu lầm!!!