Chương 24
Đường Bảo bị Sát Thiên Mạch tóm trên tay vô cùng hoảng sợ trong lòng thầm cầu nguyện ai đó làm ơn đến cứu nó với.Khi thấy người ngoài cửa bước vào cả hai người đang dằn co trong phòng lập tức dừng lại.
“Bé con!” Sát Thiên Mạch nhìn thấy Huyết Liên Nguyệt Băng liền quăng luôn Đường Bảo trong tay lảo đảo chạy lại.
“Á mẹ Cốt Đầu” Đường Bảo bị quăng choáng váng đầu óc định bay lại mách lẻo với Huyết Liên Nguyệt Băng liền bị Sát Thiên Mạch búng một phát văng ra một bên.
“Bé con muội còn sống sao? thật tốt, tên Trúc Nhiễm kia dám lừa ta nợ mới nợ cũ đợi bắt được hắn ta sẽ tính luôn một thể” Sát Thiên Mạch hung hăng nói trong lòng đã sớm mang Trúc Nhiễm kia ra chém thành trăm mảnh.
Trúc Nhiễm đang muốn mang dược vào nghe được lời của Sát Thiên Mạch liền đứng hình, nếu bây giờ bước vào nhất định không toàn thây trở ra.
“Là muội nhờ vả hắn, lúc ở trong hoang man tứ cố vô thân chỉ có hắn là quan tâm giúp đỡ muội thôi!” Huyết Liên Nguyệt Băng cũng không phải là người qua cầu rút ván không thể để tỉ tỉ trong lúc tức giận mang hắn chém thành tám khúc được.
Người đứng ngoài cửa kia lại lảo đảo một cái, cái vị đị nhân bên trong còn cần người giúp đỡ sao? Hắn bỗng dưng nhớ lại cái vết rách bị xé ra ở hoang man trên trán lập tức trượt xuống ba đường hắc tuyến.
“Hừ” Ma quân chỉ hừ lạnh một cái.
“Tỉ tỉ việc cấp bách hiện giờ là chữa vết thương nếu không sao này muội sẽ không thể gọi là tỉ tỉ xinh đẹp nữa” Huyết Liên Nguyệt Băng bắt đầu dụ dỗ.
“Mặt của ta!” Sát Thiên Mạch hiện giờ mới nhớ lại vết thương trên mặt.
“Không sao! Nhị ca không hạ sát chiêu vết thương này từ từ sẽ khỏi hẳn”
“Nhị ca?Hắn sao lại trở thành nhị ca của muội rồi!” Sát Thiên Mạch nhíu cặp mày xinh đẹp nhìn Huyết Liên Nguyệt Băng.
“Chắc huynh cũng biết muội là người của thần tộc!” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa băng bó lại vết thương cho Sát Thiên Mạch vừa nói.
“Chẳng phải vì vậy mà lúc trước muội mới bị hiểu lầm còn bị dân làng xua đuổi nữa” thật ra lúc mới gặp Hoa Thiên Cốt hắn đã biết nha đầu này có thân thế bất phàm.
“ừm lúc nhị ca đến đây tìm hiểu yêu thần vô tình biết được nên mới cứu ta ra khỏi hoang man còn giúp ta mở ra năng lực của thần ẩn trong người” xin lỗi ta không thể nói thật, người các người quan tâm là Hoa Thiên Cốt nếu biết ta đã chiếm thân xác của cô ấy nhất định sẽ trở mặt với ta.
“Tên ẻo lả đó là thần sao? Khó trách lại lợi hại như vậy chỉ là một vết sẹo thôi chưa mất mạng đã là may không phải sao?”
“Tỉ tỉ đừng tức giận do huynh ấy từng bị người ám toán hại chết một vị bằng hữu nên mới giận dữ như vậy!”
“Hừ ta đây...”
“Tỉ Tỉ thật ra huynh ấy đã biết sai rồi nên hôm qua mới mang tỉ về đây nếu không vết thương này khó giữ được mạng”
“Cái gì là hắn mang ta về đây?” Sát Thiên Mạch dùng giọng hoài nghi hỏi.
“Phải! nếu tỉ không tin ta đi mang người đến đối chứng!” ngay lúc Sát Thiên Mạch còn ngẩn người Huyết Liên Nguyệt Băng đã đi mất.
“Nha đầu chỉ cần muội còn sống là tốt rồi khuôn mặt này có là gì”
“Khụ! Ma quân đây là thuốc của ngài” Trúc Nhiễm cũng học theo Huyết Liên Nguyệt Băng thừa lúc Sát Thiên Mạch chưa hoàn hồn đặt thuốc xuống bàn rồi chuồn mất.
“Chết tiệt Trúc Nhiễm ta nhất định gϊếŧ chết ngươi” Sát Thiên Mạch rống lên với bóng lưng của Trúc Nhiễm.