Ngươi Phải Tin Tưởng Ta Thực Sự Là Bạch Liên Hoa

Chương 2: Tín đồ CỦA TA LÀ BIỂN SAO TRỜI MÊNH MÔNG

Editor: Dưa Hấu Chấm Muối

Cậu vừa mới thay quần áo xong liền nghe được một âm thanh giòn vang ngoài cửa sổ, một con quạ thông lưng xanh bụng trắng, trong mắt lộ ra linh khí đang ở mổ lên kính cửa sổ, trên cửa sổ trang bị thiết bị phòng trộm báo nguy cũng theo đó vang lên inh ỏi.

Loại chim có linh khí này thường được cá tu sĩ thuần hóa ra, nghĩ đến là chủ nhân của nó có việc tìm cậu. Liên Niệm Sơ nhanh chóng tắt chuông báo động, kéo cửa sổ ra cho con quạ kia bay vào, khách khí hỏi: "Đạo hữu là tới tìm ta? Không biết có việc gì không?"

Trên bàn trà vừa lúc bày một đĩa trái cây đã rửa sạch, cậu chọn mấy quả anh đào, mơ trắng, nho bỏ vào đĩa sứ nhỏ đẩy cho con quạ ăn. Linh điểu lắc lắc đầu, híp mắt nhỏ cười nói: "Bạch Liên đạo hữu không cần khách khí, ta chính là người mới vừa rồi ở trên diễn đàn chỉ ngươi tu thần đạo. Ta có đồ vật phải cho ngươi, nhưng bản thể lại đang bế tử quan, không thể tự mình lại đây, đành phải đem một sợi thần thức bám vào trên người linh điểu này tới gặp ngươi một chuyến."

Con quạ cúi đầu, từ trong miệng nhả ra một khối ngọc bài màu trắng, dùng mỏ đẩy đến trước mắt Liên Niệm Sơ, nói: "Yêu tu các ngươi tâm tư tương đối đơn thuần, rất dễ bị ý chí của tín đồ xâm nhiễm, không thích hợp với biện pháp tu hành thần đạo bình thường. Khối nhân duyên bài này ngươi luyện hóa đí, nó có thể giúp ngươi tìm được tín đồ có duyên phận sâu nặng với mình, chỉ cần để những người hữu duyên tin tưởng chắc rằng bản thể ngươi là màu trắng, nguyện lực liền có thể phản hồi đến trên người của ngươi, dù sao ngươi cũng không trông cậy vào hương khói nguyện lực để đề cao năng lực, chỉ cần thay đổi màu sắc cánh hoa là được đúng không?"

Đương nhiên, cậu yêu cầu không cao, có thể biến trắng là được!

Liên Niệm Sơ kích động đến nỗi thiếu chút nữa đem quạ thông ôm vào trong lòng ngực mà xoa xoa, mới vừa vươn tay lại cảm giác không thích hợp cho lắm, lại đè tay xuống, nhân thể tiếp nhận ngọc bài, lấy ra một mảnh nhỏ hồ nước xanh biếc đưa đến trước mặt chú quạ, thành tâm thành ý mà đáp tạ nói: "Chân nhân cho ta pháp bảo tốt như vậy, ta không biết nên báo đáp như thế nào, chỉ có thể đem xuất thân linh hồ này của ta đưa cho người."

Sau khi cậu thành tinh, bản thể đảm nhiệm chức năng quang hợp và hô hấp tự nhiên có linh khí tỏa ra, khiến cả vùng hồ nhước nhuốm dần linh tính, sau đó đơn giản đen cái hồ kia luyện thành không gian tùy thân, vẫn luôn giấu ở đan điền. Tuy là không thể đạt đến pháp bảo gì, nhưng hồ nước ngọt thanh mà giàu linh khí, nuôi không ít linh ngư, linh hoa thực dụng, vừa có thể ngắm cảnh, vừa có thể vớt cá tôm, cũng coi như là thứ có ích.

Quạ thông mở rộng hai cánh vẫy trái vẫy phải, cười lắc lắc đầu: "Đạo hữu không cần đa lễ. Ta xuất thân thần đạo, biết rõ tu thần là một con đường rất dễ xảy ra sự cố. Nếu đã dẫn ngươi lên con đường này mà lại bỏ mặc không quản, hại ngươi bị phàm niệm kéo ngã vào ma đạo, trong lòng ta cũng thấy áy náy. Nếu ngươi buộc phải cho ta chút gì đó mới có thể an tâm, không bằng cho ta một đóa sen trắng đi."

Cái này thì dễ.

Liên Niệm Sơ đem đĩa đựng trái cây bay lên không, đầu ngón tay vẽ ra một luồng linh thủy, rồi lại đưa tay nhúng vào đó, trong chớp mắt từ trên đầu ngón tay rút ra một cành hoa, trong nháy mắt nụ hoa nở rộ ra, tỏa hương thơm ngát khắp căn phòng. Một đóa sen vương trắng như tuyết lớn hơn cả đĩa đựng trái cây với những cánh hoa hình thìa nở rộ trong không trung.

Cậu cắt cành hoa đem nhúng vào trong linh thủy, đầu ngón tay sờ vào lòng bàn tay một chút, cành hoa còn sót lại thu về sạch sẽ. Con quạ thông nhảy lên trên đĩa đựng trái cây nhìn thấy hoa, khen ngợi:"/Bạch nhật phát quang thải, thanh sảng tán phương hinh/ ( Ban ngày tỏa sáng rực rỡ, hương thơm nhẹ nhàng khoan khoái lan xa), quả nhiên là một bông hoa tốt để thanh tâm rửa tục. Nếu như tã đã dẫn ngươi lên con đường thần tu, thì lại giúp ngươi một phen vậy ----- ta tin bản thể của ngươi là hoa sen trắng như vậy."

Nói là làm.

Liên Niệm Sơ bỗng nhiên cảm giác được một đạo linh quang từ nơi xa xăm vô định bay vào thức hải của cậu, cậu có thể mơ hồ cảm ứng được sự tồn tại của một người khác, có một luồng ánh sáng ý niệm thuần mỏng manh như tơ nhện hạ xuống trong thức hải, mô phỏng ra một đóa hoa sen trắng thuần.

Cậu giống như hiểu được gì đó, muốn triệu bản thể ra nhìn thử, lại nhớ tới vị đạo hữu nương nhờ trong con quạ thông còn ở bên cạnh, không thể để nó thấy bông sen hồng của mình được, vội vàng nắm chặt tay, nhìn trộm quạ thông ----- đôi chân nó bám ở thành đĩa, thân dài vươn cổ ngậm lấy bông hoa còn lớn hơn mình, chắc là cũng không phát hiện động tác của cậu.

Liên Niệm Sơ chú ý tới hai chân nhỏ của nhó đang run nhè nhẹ, vội vàng đưa tay đỡ bụng nó, lôi từ tầng dưới bàn trà ra một cái túi nilon, để bông hoa ướt đẫm vào đó rồi móc vào móng quạ thông, cảm kích mà nói:"Niệm Sơ không báo đáp ân tình của chân nhân hôm nay, ngày sau nếu có cơ hội, ta sẽ cố gắng hết sức hồi báo. Bông hoa này của ta quá lớn, ngậm trong miệng cũng bất tiện, chân nhân cầm lấy cái túi này trở về đi."

Quạ thông cười một tiếng, gật đầu với cậu, giang cánh bay ra ngoài cửa sổ.

Liên Niệm Sơ đứng bên cửa sổ nhìn theo con quạ bay xa, sau đó gấp rút kéo rèm cửa sổ, mở bàn tay phải ra. Một đóa hoa sen hồng nhạt cực lớn theo lòng bàn tay từ từ hiện lên, diễm sắc trong hoa tâm tràn ra, từ sâu đến nông đem mỗi cánh hoa đều nhuộm thành màu hồng phấn nhàn nhạt, rìa ngoài cùng của mỗi cánh hoa lại đồng nhất xuất hiện một viền trắng ôn nhuận như ngọc mỡ cừu.

Cậu dùng đầu ngón tay gẩy gẩy đóa hoa, nhìn kỹ từng tầng cánh, dường như trên mỗi đầu cánh hoa đều có thêm một viền trắng như vậy..... Xem ra thần đạo này dùng được thật, nếu có càng nhiều người tin cậu là hoa sen trắng, vậy cậu liền thật sự có thể biến trở về bộ dáng trắng trắng tuyết tuyết như lúc vừa sinh ra đúng không?

Đến lúc đó lại xức một ít nước hoa lên người, ân nhân chắc chắn có thể nhận ra cậu, sau đó cậu có thể báo ân rồi!

Cậu kích động đến nỗi đóa hoa nở to hơn một chút, nâng đóa hoa sen hồng viền trắng nên nhìn đi ngắm lại tới nghiện mãi mới thu hồi lại, cầm ngọc bài trên bàn lên dán vào trán, đem thần thức chìm vào trong đó.

Trong không gian của ngọc bài, thần thức của cậu sau khi đi vào liền nhìn thấy một mảnh vũ trụ tối tăm lấp lánh một số tinh quang nho nhỏ, tinh quang có sáng có tối, tùy tiện rải rác khắp không gian. Một ngôi sao sáng nhất trong đó tỏa ra một tia sáng bạc liên kết với thần thức của cậu, không khác lắm với cảm giác khi vị tiền bối "Nhất ẩm nhất trác" kia gửi gắm tín ngưỡng tới thức hải của cậu, bởi vì đã thành lập quan hệ tín ngưỡng nên sáng sủa hơn các ngôi sao khác.

Vậy thì những tinh tử sáng tối kia chính là tín chúng hữu duyên của cậu trong tương lai?

Cậu còn đang đoán già đoán non thì trong đầu bỗng hiện lên thanh âm trầm ổn nặng nề của Nhất Ẩm Nhất Trác:" Những tinh tử đó chính là người có duyên với ngươi, duyên phận càng lâu tinh quang càng sáng, càng mong được thần linh giúp đỡ thì khoảng cách với ngươi càng gần. Còn có nếu tự chủ động đi vào trong tay ngươi thì là người dễ dàng giao thác tín ngưỡng nhất, không nên bỏ qua."

Thanh âm kết thúc ở đây.

Liên Niệm Sơ nhìn trời nói tiếng tạ ơn, hít sâu vào một hơi, giơ một tay ra, tinh tử sáng ngời nhất kia liền rơi vào lòng bàn tau cậu. Phía trên tinh tử này hiện một chuỗi số- tương tự với ngôi sao định vị trên Truyền Tống Trận lúc cậu truyền tống tới tiểu thế giới này. Tinh tử nhỏ kia xuyên thấu qua bàn tay cậu, một lần nữa trở lại không trung, in xuống trong lòng bàn tay cậu một luồng khí tức mỏng manh như tơ, có lẽ chỉ cần đến tiểu thiên thế giới kia rồi theo khí tức này là có thể tìm được người hữu duyên này.

Thượng tiên của đại thế giới ra tay quả nhiên bất phàm, cậu không thể tưởng tượng được chính mình lại có được thứ hữu dụng đến thế!

Cậu quả thực không muốn đợi thêm một giây nào, lập tức đem thần thức rời khỏi ngọc bài, thu dọn đồ đạc, không thèm quay đầu nhìn lại mà lao ra khỏi nhà.

Trên con đường nhỏ cách tiểu khu cậu sống vài dãy nhà, có một cửa hàng mặt phố khiêm tốn không thu hút, bên trên treo biển "Công ty công nghệ kim khí Hiên Hoàng". Cửa hàng này so với các cửa hàng kim khí bình thường cũng không có gì khác nhau, ban ngày nên không bật đèn, trong phòng có chút âm u; trong tủ thủy tinh theo quy củ mà bày biện khoáng thạch đen tuyền, bình thường trong thành thị không có ai để ý, trên tường treo mấy thanh bảo kiếm kiểu dáng kỳ lạ; có một cậu bé chừng mười bốn mười lăm tuổi mặc quần áo thể thao dài rộng ngồi đọc sách ở sau quầy.

Cậu bé này lớn lên thực tuấn tú, chỉ là không có tinh thần cho lắm, cả ngày tay cầm một cuốn , giống như là học sinh trung học giúp đỡ người lớn trong nhà trông coi cửa tiệm. Liên Niệm Sơ lại biết thân phận chân chính của cửa hàng cùng với người này, vừa vào cửa liền dừng lại phía xa, có chút cung kính lên tiếng chào hỏi:" Trương chân nhân, ta muốn thuê một thanh phi kiếm."

Vị Trương chân nhân này là người Hiên Hoàng kiếm tông phái đến tiểu thiên thế giới này để mở rộng cơ nghiệp của môn phái, bề ngoài nhìn thì thấy trẻ tuổi, thực ra đã là một chân nhân Kim Đan Kỳ thân kinh bách chiến, cũng là một kiếm sĩ cấp bậc đại sư, phi kiếm bán trong cửa hàng này có của hắn mang từ môn phái tới, nhưng hầu hết đều do hắn làm ra.

Hai năm trước, Liên Niệm Sơ còn từng muốn bái làm môn hạ Hiên Hoàng Kiếm Tông, hoặc làm nhân viên trong cửa hàng cũng được, đáng tiếc cậu là hóa thân từ thực vật, không chịu được sự ăn mòn của tinh khí kim thạch, Trương chân nhân không chịu thu cậu. Chẳng qua với thân phận là hàng xóm, vị chân nhân này cũng giúp cậu không ít việc, ví dụ như vò linh tửu cậu dùng khi khử màu hoa là do Trương chân nhân mang về cho cậu từ sơn môn, bình thường cũng sẽ đặc biệt cho cậu chút thuốc bổ, hạt giống linh thực, chim nhỏ, cá nhỏ các loại, dạy cậu lợi dụng chính vùng linh hồ kia của mình làm thành khu nuôi trồng sinh thái để đổi chút linh thạch.

Con mắt Trương chân nhân khi nhìn người khác liền lộ ra một dôi con ngươi đen tuyền, ánh mắt lạnh lẽo dọa người, tựa như tia X khi kiểm tra an ninh vậy.Nhưng khi hắn hạ mí mắt xuống, ánh mắt sắc nhọn lạnh lẽo bắn ra bốn phía liền bị giấu đi, trên mặt lại mang thần sắc lười biếng buồn bã ỉu xìu, tùy ý đáp một tiếng:" Là Tiểu Liên à, ngươi cần kiếm để làm gì? Phi kiếm này của ta đều là tinh luyện từ ngũ kim mà ra, ngươi là cỏ cây thân mềm yếu đuối, tiếp xúc lâu sẽ tổn thương thân thể."

Liên Niệm Sơ lấy chứng nhận bất động sản từ trong túi ra để lên trên quầy, kiên quyết nói: "Ta muốn đi tới thế giới khác gặp một người hữu duyên. Hiện tại trong tay ta chỉ có một chút khí tức có thể cảm ứng từ xa với bản thể của đối phương, cũng không biết giao thông của cái thế giới kia thế nào, nên ta muốn thuê một thanh phi kiếm của chân nhân để thay đi bộ ------ nếu có thể có màu trắng thì càng tốt."

"Màu trắng thì....." Trương chân nhân nghĩ nghĩ, đem cuốn cơ sở hóa học cuốn thành ống nhét vào trong ngực, lục tung sau ngăn tủ tìm kiếm một hồi, tìm thấy hai cái đĩa giống nhau, bên ngoài bạc bên trong có vòng tròn trắng tuyết bán trong suốt gác trên ngăn tủ, để lên trước mặt cậu:"Nếu chỉ làm pháp khí phi hành mà nói thì cũng không nhất định cần tới phi kiếm nhỉ? Trước đây vài ngày ta có xem trên TV lưu hành gì đó, thử luyện một loại pháp khí có thể tự động lẩn tránh nguy hiểm, điều chính phương hướng. Pháp khí này không có khí thế sắc nhọn như phi kiếm, ngươi cứ mượn mà đi thử chút?

Liên Niệm Sơ tiếp nhận cái đĩa, ngón tay thon dài đặt lên trung tâm pháp khí, thử đưa vào một tia chân nguyên.

Đĩa tròn lập tức to lên gấp mấy lần, đủ để người ta dùng cả hai chân đứng lên, bên viền tỏa ra một vòng sáng như ngọc, như có linh thức mà lắc lư tuột khỏi bàn tay cậu, nhẹ nhàng bay qua lượn lại ở trong tiệm.

"Đẹp thật đó! Có phải nó được làm dựa theo UFO không?" Chỉ mới xem bề ngoài cậu đã hoàn toàn bị pháp khí phi hành này thuyết phục, lại còn là đồ vật do Trương chân nhân tự tay luyện, có thể đảm bảo chất lượng, Liên Niệm Sơ tại chỗ lấy ra một vốc đầy ắp hạt sen linh trí đặt xuống giấy chứng nhận bất động sản, khí phách nói:" Chính là nó!"

Trương chân nhân liếc mắt nhìn hạt sen một cái, lật tay đem đĩa ngọc biến về kích cỡ bằng hộp phấn rồi ném cho cậu:"Số tiền này cũng đủ thuê nửa năm rồi, sản phẩm mới sẽ ưu đãi cho ngươi hai tháng nữa, sau này trở về thì trả lại phần còn dư. Có điều tiểu thiên thế giới vẫn có chút nguy hiểm, cũng may trên người ngươi đã buộc định với máy trạm "Nguyên Ương Thương Hoa". Ta không phải quảng cáo cho bọn họ, nhưng Nguyên Ương Thương Hoa đúng là phục vụ khách hàng vô cùng tốt, nếu ngươi gặp tình huống chính mình không xử lý được thì nhất định phải nhớ lớn tiếng la cứu mạng. Với lại còn có......."

Hắn giơ tay chỉ chỉ đĩa ngọc, bổ sung một câu:" Pháp khí này gọi là Khóa Trần Thế, là bắt chước robot quét dọn mà luyện đó, có thể đỡ được một kích chân nhân tu vi Nguyên Anh, trên lý thuyết cũng có thể tinh lọc ma khí, nghiệp chướng linh tinh gì đó. Nếu ngươi dùng đến thì viết cái báo cáo thử nghiệm, viết thêm chi tiết, cả hình ảnh nữa, để ta trở về môn phái tranh thủ một chút, liền có thể đem sản phẩm dùng thử này tặng cho ngươi."