An Ca lặng lẽ đỡ trán, lần này không cần giải thích thì Cố Sâm cũng biết tại sao hắn nhảy lầu.
Quả nhiên, Cố Sâm cười lạnh, “Triệu Mặc? Quen à?”
Lời nói mang ý châm chọc, nhàn nhạt lọt vào tai.
An Ca ậm ừ, “Tôi cũng… vừa mới quen thôi.”
Hắn nhấn mạnh hai từ ‘vừa mới’.
‘Vừa mới’ là bao lâu thì Cố Sâm cũng có thể suy đoán ra.
An Ca và Triệu Mặc ‘vừa mới’ ở chung phòng, bởi vì khách sạn nhận được tin báo, đột nhiên xông tới nên An Ca mới bất đắc dĩ nhảy xuống lầu.
Nếu hai người chỉ là bạn bình thường, tại sao An Ca phải nhảy lầu, Triệu Mặc tại sao còn giả vờ vừa mới gặp An Ca?
Kẻ ngu cũng đoán được hai người ở trong phòng làm cái gì.
Cố Sâm biết An tiểu thiếu gia nói năng tùy tiện, kiêu ngạo ngông cuồng, mà sau khi cưới không can thiệp vào chuyện của nhau cũng là do hắn nói. Lại không nghĩ rằng An Ca có thể hoang đường ngay ngày cưới làm chuyện đồϊ ҍạϊ này với một người mẫu.
Triệu Mặc rất giỏi nhìn mặt đoán ý người, thấy ánh mắt của An Ca lập tức nhận ra lời nói của hai người có ẩn ý phía sau.
Không được!
Chẳng lẽ mình bị lộ?!
Triệu Mặc giả vờ bình tĩnh, khách sáo nói tạm biệt hai người, đeo kính râm rời khỏi hoàn cảnh phức tạp này.
Cố Sâm nhìn bóng lưng của Triệu Mặc cười giễu cợt, “Cái hàng rẻ tiền này cũng lọt vào mắt An thiếu gia?”
Tốn hai trăm ngàn, rẻ chỗ nào?
An Ca âm thầm xỉa một câu.
Tuy là hợp đồng hôn nhân, hắn là người ngoài xuyên vào đây. Nhưng hai cái tên này ở trong quyển tiểu thuyết đúng là mối quan hệ chồng chồng. An Ca cũng không muốn lừa gạt Cố Sâm, “Đúng vậy, vừa rồi tôi ở trong phòng Triệu Mặc, nhưng không phải như anh nghĩ. Anh đừng hiểu lầm.”
“Không cần giải thích.”
Cố Sâm cắt ngang, giọng nói gần như là lạnh lùng, “Đã nói là không can thiệp vào chuyện của nhau. Cậu làm cái gì với người khác cũng chẳng liên quan tới tôi.”
Trời, lạnh lùng dữ.
An Ca nghĩ trong lòng: Quan hệ chồng chồng còn không bằng bạn bè, cũng khó trách nguyên chủ đi nɠɵạı ŧìиɧ lại nɠɵạı ŧìиɧ rồi lại nɠɵạı ŧìиɧ.
“Nhưng mà.”
Cố Sâm đổi chủ đề, giọng nói đột nhiên trở nên mạnh mẽ, “Tôi khuyên An thiếu gia trước khi làm chuyện gì phải suy nghĩ tới hậu quả. Cậu có thể không quan tâm đến danh dự của mình và gia đình cậu, nhưng nếu ảnh hưởng đến danh dự của Cố gia, An thiếu gia, cậu lấy cái gì để bồi thường.”
Một câu hỏi nhưng nói dưới dạng trần thuật. Trong giọng nói trầm thấp là sự cảnh cáo và uy hϊếp nặng nề.
Gió mùa đông thật lạnh, mà giờ phút này giọng nói của hắn càng lạnh hơn. An Ca không nhịn được rùng mình một cái.
Cuốn tiểu thuyết hắn còn chưa đọc xong, nhưng kết cục trước mắt thì vị nam chính này sẽ đứng đầu giới thương trường thế giới, theo tính toán và thủ đoạn thì cũng có thể tưởng tượng ra được.
Đàn ông như vậy làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho An Ca một lần lại một lần nɠɵạı ŧìиɧ, khiến hắn và Cố gia vô cùng hổ thẹn?
An Ca suy nghĩ kết cục nguyên chủ chết thảm dưới gầm cầu, có bao nhiêu phần trăm là Cố Sâm nhúng tay vào trả thù.
Cố Sâm từ trên cao nhìn hắn, đôi mắt thâm thúy, sâu không thấy đáy, khiến An Ca rét run.
Lòng cầu sinh dâng lên, An Ca thổ lộ lời thật lòng, “Tôi sẽ quan tâm tới danh dự của mình, sẽ không giống như ngày xưa nữa. Nhưng mà…” An Ca nhún vai, “Dù sao bây giờ tôi có nói gì thì anh cũng không tin tôi. Thời gian một năm không ngắn cũng không dài. Cố tiên sinh, chúng ta không can thiệp vào chuyện của nhau, cũng xin tôn trọng lẫn nhau.”
Tiểu thiếu gia được nuôi lớn trong sự cưng chiều vốn là toát ra vẻ cao quý. Cộng thêm da thịt trắng nõn, mắt ngọc mày ngài, khuôn mặt xinh đẹp không lộ ra vẻ kiêu căng ngày trước, tỏ ra anh tuấn lạnh lùng. Lúc nói chuyện trên khuôn mặt dễ nhìn xuất hiện nụ cười nhẹ, giọng nói tỉnh táo, đôi mắt trong suốt.
Rõ ràng là An Ca nhưng lại không giống hắn ngày trước. Tựa như người trước mặt đã hoàn toàn đổi thành một người khác.
Sau khi Cố Sâm ý thức được, hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm An Ca hồi lâu không chớp mắt.
Ánh mắt lướt đi, lạnh lùng nói, “Tôi có thể tôn trọng cậu, nhưng còn dựa trên lòng tự trọng của cậu.”
“Cũng biết là anh sẽ không tin tôi.”
An Ca bất mãn, xoay người đi về phía trước, hừ giọng nói, “Được rồi, để mà xem!”
Để lại cho Cố Sâm một bóng lưng tức giận.
Cố Sâm: “…”
Rõ ràng nhảy từ phòng người đàn ông khác là cậu ta, bây giờ lại uất ức như bị mình hiểu lầm vậy.
An Ca thấp hơn hắn một chút nhưng tỷ lệ vóc dáng rất ổn, lưng thẳng, hai chân thon dài, trông gầy gò nhưng rắn rỏi, chỗ nào cần cong thì cong.
Cố Sâm đột nhiên nảy ra một suy nghĩ: Dễ nhìn hơn cái tên người mẫu kia nhiều.
◊