[ Ha ha ha ha, thì ra kẻ có tiền với chúng ta cũng giống nhau thôi, thoải mái vui vẻ!! ]
[ Chỉ có tôi mới đau lòng nhiều tiền sao!! =518*12=6216! Là một tháng rưỡi tiền lương của tôi đó… ]
[ Một tháng tiền lương của tôi bị người ta trong vài phút tiêu hết.]
[ Tỷ tỷ tay đẹp quá]
[ Không cần nản lòng, ngẫm lại cô ấy mua biệt thự trên biển trị giá mấy ngàn vạn, sao có thể để ý một tháng lương [đầu chó] ]
[ Đại công chúa tìm ai khiếu nại vậy? Làm ơn đem kẻ viết ra game này mắng đến nỗi phun máu chó đi!!!! Huyết thư một người!!]
[Huyết thư hai người]
[Huyết thư vạn người]
[Từ từ, đây là cái suy nghĩ gì vậy, thành mời phi tù …. A không phải, bạch phú mỹ chơi trò chơi, sau khi rơi máy bay giận dữ mua luôn công ty trò chơi, nghĩ liền thấy sảng khoái.]
[ Không không không, trước ngấm ngầm giở trò đi!]
[ Ngày mai trên báo sẽ xuất hiện tên họ!!]
Hoa Song Song đọc xong cảm xúc mãnh liệt nhiệt tình, dùng tài khoản clone của mình gửi một cái bình luận: Xin hỏi sau đó thế nào [đầu chó]
Cô cũng chỉ là một người thích náo nhiệt, buông di động xuống làm việc suốt đêm, ai biết sau một giờ mở ra Weibo đã thấy tin nhắn nhắc nhở 99+ bình luận.
Hoa Song Song nháy mở, còn tưởng là thân phận của mình bị bại lộ, sợ tới mức nhanh chóng vào xem, mới phát hiện là Vệ Hàm Yên trả lời bình luận của cô.
[Vệ Hàm Yên: 72 lần mở 5 bảo]
Đây là thuật ngữ chuyên môn của trò chơi này, đơn giản mà nói, cô ấy rút được thẻ giới hạn năm lần.
Đều dựa vào nạp tiền, liền đạt được năm bảo vật.
Hoa Song Song: “...” Hoài nghi hai mắt của mình.
Cô đóng app, mở ra máy tính, gõ 518*72
Đáp án: 37296
Hoa Song Song buồn vui đan xen mà chảy nước miếng hâm mộ, cầm di động đáp lại.
[ Lại lại lại lại: Thì ra, đối với đại lão mà nói, trên thế giới này cũng không tồn tại vấn đề này đâu….]
[Biển đảo: Đại công chúa trong miệng nói “Lại một lần nữa”, thực tế thao tác là “Lại đến một trăm triệu nữa]
[Thế giới một bậc bảo hộ phế vật: Hâm mộ một trăm triệu …]
[Bán mâm đồ ăn: Tôi tính toán mà trở lại trò chơi của mình, khẽ cắn môi cho mình nạp vào 30+68 đồng]
[A lâu hôm nay còn ở thầm thì: Cái này thực sự không phải marketing của công ty game chứ, tôi không phải đang mơ đúng không?]
Tuy rằng thời gian chênh lệch, trong video tuy là ánh mặt trời xán lại, nhưng ở đại lục đã về đêm, cũng không gây trở ngại một đám người bình luận ở công ty game, bình luận nhục mạ, chua lòm.
Thậm chí còn có fans của hai công ty game cãi nhau, cười nhạo trò chơi chế tác của công ty càng ngày càng rác rưởi.
Hoa Song Song bình luận đáp trả bọn họ: [Đừng cãi nhau.jpg]
Nháy mắt đã mười giờ.
………
Lúc Chung Tử Yên trầm mặc nạp tiền vào trò chơi, Vệ Hàm Yên đã đi ra ngoài gọi hai cuộc điện thoại.
Lần thứ nhất là: “Này? Cậu đừng nói mấy lời vô nghĩa, lập tức cho tôi số điện thoại đi… Cậu đến Weibo tôi? Càng tốt, mau đem số điện thoại gửi qua cho tôi đi.”
Chung Tử Yên máy móc nạp tiền vào trò chơi, rốt cuộc cũng rút được nhân vật hạn định trước kỳ hạn, cô nhìn ánh vàng rực rỡ, chẳng những không vui sướиɠ, ngược lại còn có chút thất vọng.
Chung Tử Yên: “...” Hóa ra là vì cái này!!!
Trò chơi giống như cái động tối thần bí nuốt tiền, làm Chung Tử Yên không tự chủ mà than nhẹ một tiếng.
Di động của Vệ Hàm Yên một lát sau chủ động vang lên, cô cầm lên nghe một chút, mở ra hung hăng hăm dọa: “Cô nói trước đi, là ai, đến từ đâu.”
Điện thoại bên kia có một giọng nữ lễ phép: “Vệ Tiểu Thư, tôi là người phụ trách hạng mục trò chơi này, tôi họ Hứa. Về việc bạn của ngài có trải nghiệm không thoải mái với trò chơi, tôi đại biểu cho tổ hạng mục xin lỗi ngài.”
Chung Tử Yên cầm di động có phần nóng nhìn về phía cô bé, mang theo oán niệm: “Trò chơi của các người với ai cũng như vậy ư?”
Hứa nữ sĩ trầm mặc một chút.
Vấn đề là nên trả lời thế nào đây, xác suất cùng huyền học lại tồn tại song song .
Hứa nữ sĩ nửa đêm bị tổng công ty gọi dậy, biết rõ nếu mình nói như vậy chính là tìm đường chết.
“Suy xét đến lợi ích của người chơi, tỷ lệ mở ra hóa thạch mỗi lần đều là rất ít, ngài có thể yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện điều chỉnh xác suất.” Hứa nữ sĩ cẩn thận mà nói.
Chung Tử Yên: “Ý của cô là vận khí của tôi kém?”
Hứa nữ sĩ mặc áo ngủ, toàn thân nổi lên thân da gà: “Tôi không có ý như này, ngài hiểu lầm. Vị này …. Đúng rồi, xin hỏi tên của ngài là gì ạ?”
Cô ta có ý đồ, cố tình lảng sang chuyện khác.
Chung Tử Yên nhìn điện thoại của mình, không chút lưu luyến mà đóng giao diện trò chơi: “Tôi có một chút tò mò, nhân viên của công ty cô cũng chơi trò chơi này sao?”
“Có một số ít đồng sự vốn là vì yêu thích trò chơi này nên mới chọn gia nhập.”
Chung Tử Yên lạnh nhạt: “Vậy, tôi đây có một việc muốn cho nhân viên các cô làm.”