Edit: Chiêu
Beta: Na
Đại khái qua 10 phút sau, chim sẻ nhỏ rốt cuộc đã từ bỏ, nó nhìn Mạc Tê thật sâu, vỗ cánh bay đi.
Bị đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh của nó nhìn khiến Mạc Tê sinh ra một loại ảo giác “Tôi là tra nam”.
Trong lúc này, thầy giáo cùng các bạn học cũng không để ý tới sự giao lưu của Mạc Tê và chim sẻ. Nếu là ngày thường, lúc đi học lại mở cửa sổ ra chơi với chim sẻ, nhất định sẽ là tâm điểm của cả lớp, xem ra kĩ năng “Ngưng thị” này không những có thể đem toàn bộ hào quang vạn nhân mê của cậu tập trung vào một người, mà còn có thể có tác dụng ẩn nấp nhưng hiệu quả không rõ ràng bằng.
Thầm nhủ xin lỗi chim sẻ vài lần, Mạc Tê lại sử dụng kỹ năng “Ngưng thị” trên nhiều đồ vật khác nhau để thí nghiệm.
Các vật thể chết như bàn ghế giấy bút, dù cậu có nhìn chằm chằm nó bao lâu, trong đầu có tưởng tượng nó thành đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành thế nào cũng không có hiệu quả. Hoa cỏ cây cối ngoài cửa sổ có chút hữu dụng, tuy không rõ ràng như chim sẻ, nếu không phải một gốc hướng dương bỏ qua bản năng thực vật hướng về mặt trời mà nỗ lực xoay thân nhìn cậu, Mạc Tê suýt nữa đã xem nhẹ ảnh hưởng của kỹ năng này với thực vật.
Kỹ năng “Ngưng thị” sẽ tác động lên một cơ thể sống hoặc một cá thể có cảm xúc, mà hiệu quả cũng liên quan đến cảm xúc cơ thể đó sở hữu. Giống như bản năng sinh học của động vật và thực vật luôn lớn hơn cảm xúc, giá trị cảm xúc của chúng chỉ có thể là 5, vì vậy chúng sẽ trao cả 5 cho cậu.
Đối với những sinh vật có tình cảm phức tạp hơn như con người thì rất khó nói, một số người dù yêu ai sâu sắc cũng không dễ dàng thoả hiệp, có người lại nguyện ý trả giá hết thảy.
Mặc kệ thế nào, đây cũng là một kỹ năng đùa bỡn nhân tâm, Mạc Tê cũng không quá yêu thích.
Mất gần một giờ để thử hiệu quả của kĩ năng, lúc này tin tức của Liêu Nho Học cũng tới rồi.
Liêu Nho Học: [ Di động đã sạc chưa? Anh hỏi được chủ nhiệm khoa tuyên truyền rồi, thông tin cụ thể và hình ảnh bên dưới, em nhìn xem có phải đây là người mà khách hàng muốn tìm? ]
Liêu Nho Học làm việc rất nghiêm túc, không những hỏi thăm được rõ ràng mà còn lập thành một bảng biểu, liệt kê hết tất cả những người có hiềm khích với Kha Tiểu Hi trong học kì này, còn vô cùng tri kỉ ghi chú ở mặt sau: [ Tin vỉa hè của chủ nhiệm khoa tuyên truyền, không có chứng cứ thiết thực, tính tham khảo không cao, chờ kiến nghị. ]
Bảng biểu này thật sự rất thuận tiện, cậu có thể trực tiếp bỏ qua một số chuyện nhỏ nhặt không quan trọng, chỉ cần nhìn ba người Liêu Nho Học cường điệu nhấn mạnh.
Người đầu tiên tên Hướng Uyển Tư, là phát thanh viên của trường, lớn lên xinh đẹp, thành tích rất tốt, được công nhận là giáo hoa của trường. Thật ra cô nàng chưa từng có tiếp xúc gì với Kha Tiểu Hi, là Kha Tiểu Hi đơn phương ghen ghét cô, nơi nơi tung lời đồn nhảm, nói Hướng Uyển Tư vừa vào đại học đã thay ba bốn bạn trai, còn từng phá thai. Nhưng những lời đồn này cũng chẳng tạo thành ảnh hưởng gì với Hướng Uyển Tư, bởi vì căn bản sẽ không có ai tin những lời vô căn cứ này.
Liêu Nho Học cũng ghi chú Hướng Uyển Tư không quen biết Kha Tiểu Hi, có lẽ cũng không biết những tin đồn thất thiệt này.
Người thứ hai tên Nguyễn Hồng Đậu, là học viên trường Đại học Khoa học và Xã hội, năm nhất, ở cùng một câu lạc bộ với bạn trai Quách Minh Chinh của Kha Tiểu Hi, khi tham gia hoạt động, hai người tương đối thân mật, Kha Tiểu Hi từng đi tìm Nguyễn Hồng Đậu giằng co, còn đánh cô nàng một cái.
Người thứ ba là Tề Xảo Yến, học cùng lớp với Kha Tiểu Hi, làm người luôn điệu thấp mộc mạc, thành tích cũng không tồi, là đối thủ cạnh tranh học bổng lần này của Kha Tiểu Hi. Ân oán giữa hai người cũng không phải việc nhỏ, cô nàng từng báo cáo với nhà trường Kha Tiểu Hi đã bắt nạt cô trong khuôn viên trường, bởi vì không đủ chứng cứ, nhân viên tư vấn cũng chỉ có thể đứng ra hoà giải.
Mấy ngày sau, Kha Tiểu Hi báo cáo với nhà trường Tề Xảo Yến thay một nữ sinh khác chạy 800 mét kiểm tra cuối kì môn thể chất, trái với quy định của trường học, Tề Xảo Yến bị nhà trường cảnh cáo xử phạt, từ đây vô duyên với học bổng.
Bên cạnh còn có vài tấm ảnh có ghi tên mấy người họ.
Mạc Tê xem qua ảnh chụp, phát hiện Hướng Uyển Tư chính là nữ sinh ngồi phía trên đưa tờ giấy giúp cậu giải vây vào sáng nay.
Vị giáo hoa này rất nổi danh, bên người Mạc Tê có không ít nam sinh yêu thầm cô nàng, tuy rằng cậu chưa từng gặp Hướng Uyển Tư, nhưng cũng nghe người ta nói cô nàng không có bạn trai, không nghĩ nữ sinh như vậy cũng bị cậu thu hút, hào quang vạn nhân mê này đúng thật là quá mạnh mẽ!
Mạc Tê sờ mặt, cậu tự biết mình lớn lên không tồi, cũng không bài xích việc lợi dụng giá trị nhan sắc mời chào khách nhân để kiếm ít tiền, nhưng cũng không chơi lớn đến trình độ như vậy.
Kết hợp bốn bài viết trên vòng bạn bè của Kha Tiểu Hi: Học bổng, bị người báo cáo, phát hiện một bí mật, gieo gió gặt bão, tựa hồ đều hướng về phía Tề Xảo Yến. Mạc Tê quyết định sẽ điều tra cô trước tiên, đương nhiên hai người còn lại cũng không thể xem nhẹ.
Nhìn bảng biểu được đánh dấu tinh tế, Mạc Tê cười khổ một chút, Liêu Nho Học quá dụng tâm, ân tình này cậu không thể không nhớ.
Nghĩ đến những biểu hiện tri kỉ mà Liêu Nho Học giành cho cậu lại là bởi cậu vô ý thức phóng thích kỹ năng, Mạc Tê cảm thấy có chút áy náy.
Cậu nghĩ một lúc, nén đau nhắn lại: [ Cảm ơn hội trưởng, buổi tối em mời anh đi ăn, ăn tiệc lớn. ]
Liêu Nho Học: [ Thôi bỏ đi, đến lúc đó vừa ăn vừa nhìn biểu tình đau khổ của em, nuốt cũng không trôi, giúp anh chút việc là được. ]
Mạc Tê: [ Ngày kia em sẽ đi trông coi phòng triển lãm. ]
Liêu Nho Học: [ Buổi tối hôm nay cũng phải đến hỗ trợ. ]
Mạc Tê: [ Được. ]
Sau khi trả lời Liêu Nho Học xong, Mạc Tê lại nhắn tin cho Cao Lệ: [ Hôm nay lúc tôi giúp cậu đi học, giáo hoa ngồi ngay phía trước tôi. ]
Cao Lệ: [ Giáo hoa, giáo hoa nào? Hướng Uyển Tư sao? Vận khí cậu cũng quá tốt rồi! ]
Mạc Tê: [ Đúng vậy, các cậu cùng một lớp, có nhóm chung không? ]
Cao Lệ: [ Có, nhưng không để tên thật, không biết ai mới là Hướng Uyển Tư. ]
Mạc Tê: [ Kéo tôi vào đi. ]
Cao Lệ: [ Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, đừng nơ nữa! ]
Tuy nói vậy, nhưng hắn vẫn mời Mạc Tê vào nhóm.
Ảnh đại diện của Mạc Tê vốn là một cuốn sách cậu tuỳ tiện chụp, sau khi vào nhóm, cậu đổi thành ảnh của chính mình, phát một tin nhắn: [ Sáng nay cảm ơn cậu. ]
Đăng xong tin, Mạc Tê cũng không chú ý nữa, chuẩn bị tan học sẽ đi tìm Tề Xảo Yến.
Lúc này, Cao Lệ lại gửi tin nhắn khác: [ Đại ca, ngài muốn dùng mấy dòng đó hấp dẫn giáo hoa? Đừng nháo, có phải cả tiết ngài đều nhìn chằm chằm bóng lưng người ta rồi nằm mơ? ]
Mạc Tê mặc kệ Cao Lệ, hồi tưởng lại bóng dáng giáo hoa, cảm thấy còn không đẹp bằng bức hoạ trong phòng triển lãm kia. Lúc Liêu Nho Học nói, Mạc Tê không chú ý, hiện tại nhớ lại, tỉ lệ dáng người vô cùng ưu việt, cảnh sắc thấm đẫm một loại ảo giác thần bí, xác thật là bóng dáng soái ca.
Sau khi tan học, Mạc Tê chạy nhanh tới nhà ăn, thưởng thức món ăn giá rẻ mà chất lượng do dì ở nhà ăn cho thêm, liên lạc với Quách Minh Chinh, hẹn hắn đứng dưới lầu kí túc xá trường khoa học xã hội.
Quách Minh Chinh không chút do dự đồng ý, còn vui vẻ mà nói “Tôi còn tưởng rằng cậu đã quên mất tôi rồi”, khiến lông mày Mạc Tê nhảy dựng lên.
Hệ thống nói không sai, nhiệm vụ này quả thật rất thích hợp với cậu, những người có liên quan tới cái chết của Kha Tiểu Hi cậu đều có thể dễ dàng tìm ra, còn có người tung ta tung tăng chủ động dâng lên tin tức.
Quách Minh Chinh dùng tốc độ nhanh nhất tới, ngẩng đầu chờ mong nhìn Mạc Tê: “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Mạc Tê đánh giá hắn một phen, phát hiện người này khí sắc không tồi, có vẻ đã bước ra khỏi bóng ma của việc bạn gái tử vong.
Buông bỏ tình cảm có phải quá nhanh rồi không? Mạc Tê nhịn không được hỏi: “Tâm tình cậu thế nào?”
Quách Minh Chinh sửng sốt, nói: “Cậu nói về chuyện của Tiểu Hi sao? Cô ấy không lấy được học bổng, nhảy hồ tự sát, quả thực là chuyện thương tâm, nhưng tôi sẽ kiên cường bước ra!”
“Không lấy được học bổng nên nhảy hồ tự sát?”
“Đúng vậy, tôi vừa mới biết chuyện này, cô ấy cũng quá cứng đầu đi, vì sao không nói cho tôi? Ít nhất tôi sẽ ngồi an ủi cô ấy!” Quách Minh Chinh nói.
Mạc Tê cảm thấy không đúng, cậu lại hỏi: “Tôi và cậu biết nhau khi nào?”
“Chiều nay khi tôi tản bộ một mình bên hồ thì quen cậu, không phải sao?” Quách Minh Chinh vẻ mặt vô tội nói.
“Kha Tiểu Hi đâu? Chiều nay cô ấy không ở cùng cậu sao?” Mạc Tê hỏi.
“Không có, một ngày rồi tôi chưa gặp cô ấy.” Quách Minh Chinh trừng mắt.
Ký ức Quách Minh Chính đã bị người khác thay đổi!
Phản ứng đầu tiên của Mạc Tê chính là đi xem hộp thuỷ tinh, nhưng chiếc hộp không có biến hóa. Vậy Quách Minh Chính thay đổi ký ức là do trò chơi làm, hay do có người chơi khác cũng đang điều tra vụ này?
Mạc Tê nhớ lại bộ dáng Quách Minh Chinh khi giáo viên phụ đạo đưa thi thể Kha Tiểu Hi đi, lúc đó hắn vẫn còn nhớ rõ Kha Tiểu Hi chết trước mặt mình, nếu là trò chơi bóp méo ký ức, lúc ấy hẳn là hắn nên quên rồi, không cần phải đợi đến hai, ba tiếng đồng hồ sau mới bị sửa.
Mạc Tê vội hỏi: “Chiều nay lúc chúng ta tách ra, cậu có gặp qua người nào không?”
“Gặp qua rất nhiều người.”
“Có người nào cường điệu hỏi thăm Kha Tiểu Hi không?”
Quách Minh Chinh quơ quơ đầu: “Hình như có một người, quái lạ, tại sao tôi không nhớ rõ người kia là ai?”
“Một chút cũng không nhớ nổi sao?” Mạc Tê nắm lấy bả vai Quách Minh Chinh, chăm chú nhìn hắn.
Mạc Tê vội vàng kích hoạt kỹ năng “Ngưng thị”, trong nháy mắt Quách Minh Chinh dâng lên xúc động “Dù bất cứ giá nào cũng phải nhớ lại vì Mạc Tê”, hắn ôm đầu ngồi xổm xuống, tựa hồ đấu tranh cùng cái gì đó, cuối cùng mang vẻ mặt thống khổ nói: “Tôi không nhớ rõ hắn là ai, nhưng hình như hắn gọi điện thoại cho tôi.”
“Đừng gấp, chậm rãi nhớ.” Mạc Tê trấn an Quách Minh Chinh.
Quách Minh Chinh mở điện thoại, ngoại trừ gọi điện thông báo cho giáo viên phụ đạo vào buổi chiều, cũng chỉ có một cuộc gọi, là một dãy số xa lạ: “Tôi sẽ gọi điện thoại cho hắn.”
“Đừng nói chuyện của Kha Tiểu Hi, chỉ hỏi hắn có phải chiều nay từng gọi điện cho cậu không thôi.” Mạc Tê nhắc nhở.
Căn cứ vào biểu hiện của Quách Minh Chinh, hắn hẳn là đã quên mất người này, dựa vào kỹ năng của Mạc Tê mới cưỡng chế nhớ lại, nếu trực tiếp chất vấn sẽ rút dây động rừng.
Quách Minh Chinh nghe lời mà gọi điện, bên kia rất nhanh đã bắt máy, Quách Minh Chinh nói: “Alo? Anh buổi chiều gọi cho tôi, là chuyển phát nhanh tới rồi sao? Đặt ở chỗ nào vậy? Tôi không nhớ rõ.”
Hắn mở loa ngoài, Mạc Tê nghe được đầu dây bên kia truyền đến tiếng nói “A, hoá ra kí ức đã đổi thành chuyển phát nhanh, còn tới tìm ta muốn chuyển phát nhanh? May mà vừa lúc, ta cũng có chuyện muốn hỏi cậu, trừ Tề Xảo Yến, bạn gái cậu còn có ân oán với ai hay không?”
Lời này vừa ra, Mạc Tê lập tức kết luận đối phương cũng là người chơi.
Người này có lẽ cũng nhìn thấy sự thay đổi trong hộp tâm nguyện, dùng thủ đoạn nào đó điều tra đến Kha Tiểu Hi, vào lúc Mạc Tê đi học đã tới đi tìm Quách Minh Chinh, biết được Kha Tiểu Hi cùng Tề Xảo Yến có tranh cãi, sau đó liền bóp méo ký ức của Quách Minh Chinh.
Phương pháp này hẳn là kĩ năng hoặc là thẻ vật phẩm đặc thù của trò chơi, hiệu quả không quá tốt, nếu không cũng không cần chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ một lần, Quách Minh Chinh đã nhớ lại.
Nhưng điều này cũng hợp lí, dù sao Quách Minh Chinh chỉ là người thường, không cần thiết phải lãng phí quá nhiều năng lực trân quý trên người hắn.
“Anh là ai? Không phải nhân viên chuyển phát nhanh sao? Vì sao lại hỏi chuyện bạn gái tôi?” Quách Minh Chinh hỏi.
“Cách điện thoại khó nói rõ, như vậy đi, cậu ở đâu, ta tới tìm cậu.” Đối phương nói.
Quách Minh Chinh hiểu ý Mạc Tê, đáp: “Được, anh có thể giao hàng tới tận nhà không? Quá tốt rồi, tôi ở kí túc xá viện khoa học xã hội”.
Nói vị trí xong, đối phương ngắt điện thoại, Quách Minh Chinh tranh công nhìn về phía Mạc Tê.
Mạc Tê hạ tầm mắt: “Cảm ơn”.
_Hết chương 5_