Dung mạo của Hương Hương là sự kết hợp từ những ưu điểm của cha mẹ, đôi mắt nai tơ trong trẻo như nước hồ mùa thu.
Mà Ninh Tiểu Ngư ngày thường tuy lười đi trang điểm, nhưng hai con ngươi cũng thanh triệt sạch sẽ.
Bị hai đôi mắt thuần khiết như vậy nhìn chằm chằm không chớp……
Cho dù không làm được thì cũng phải được.
Chỉ có thể lên xe.
Lục Kinh Độ chưa từng lái xe ba bánh bao giờ, nhưng nói ra thì lái xe ba bánh và xe bình thường cũng không có gì khác biệt lắm.
Tuy nhiên vẫn có một số chỗ nhỏ không giống nhau, lái xe ba bánh không cần bằng lái, tốc độ chậm một chút hẳn sẽ không gây nên sự cố gì lớn.
Lục Kinh Độ từng lái Bugatti, Pagani, còn xe ba bánh mấy nghìn tệ thì đây là lần đầu tiên.
Lăng Tử Cách theo bản năng hỏi, “Mọi người lái xe ba bánh qua hay sao?”
Lục Kinh Độ ừ một tiếng, sau đó bước nhanh về phía của Ninh Tiểu Ngư.
Dưới ánh mắt “anh làm được” của Ninh Tiểu Ngư, cùng với đôi mắt sáng long lanh của Hương Hương, hắn im lặng vài giây, sau đó nhấc chân ngồi lên xe.
【 Lần đầu tiên thấy ảnh đế lái xe ba bánh! 】
【 Hình ảnh này cần được bảo tồn vĩnh viễn! 】
【 Cười chết, tại sao anh tui lái xe ba bánh lại vẫn ngầu như lái Maserati vậy. 】
Sau khi nổ máy thử một lát để chắc chắn rằng không có vấn đề gì, xe ba bánh thịch thịch thịch chậm rãi rời đi.
Xe ba bánh tuy đúng là chậm vô cùng, nhưng chậm thế nào đi nữa thì vẫn cứ nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn so với đi bộ, hơn nữa nhìn qua có vẻ cũng rất an toàn.
Mà trên thùng xe có hai con cá mặn một lớn một nhỏ đang ngồi.
Cá mặn trông khá tự tại, thoải mái dễ chịu vắt chéo chân, cá mặn còn hơi chưa quen lắm, dựa sát vào bên người Ninh Tiểu Ngư, tìm kiếm điểm tựa.
Một nhìn chiếc xe ba bánh xa dần xa dần, thộn mặt nhìn nhau mất mấy giây.
Cuối cùng, vẫn là Hi Nhụy mở miệng đầu tiên, “Đạo diễn, còn xe ba bánh khác không?”
“Còn có một chiếc chạy bằng sức người.”
Hi Nhụy vội nói nhanh, “Dùng sức người cũng được.”
Dùng sức người tức là phải đạp bằng chân, khá mệt, nhưng vẫn tốt chán so với đi bộ.
Chỉ trong một nốt nhạc, chiếc xe ba bánh chạy bằng cơm duy nhất đã bị nhóm Hi Nhụy đưa đi.
Những người còn lại chỉ có thể đi bộ.
Đất trời đã loạn lạc, rối ren.
Lúc đi được 5 km, gót chân của Ninh Du Vi đã bị ma sát tới mức phồng rộp. Bình thường cô ấy đi ra ngoài đều có xe chuyên dụng đón đưa, lâu lắm rồi chưa từng đi bộ một quãng đường dài như vậy.
Chân đau đến độ đi thêm một bước là trên vai thêm một gánh nặng ngàn cân.
Thừa dịp nghỉ ngơi giữa đường, Ninh Du Vi gọi một cuộc điện thoại cho người đại diện, “Thả phốt của Ninh Tiểu Ngư ra.” Cô không muốn nhìn Ninh Tiểu Ngư sống thoải mái tự tại như vậy!
Dựa vào đâu mà cô phải đi bộ trong khi Ninh Tiểu Ngư có thể ngồi xe ba bánh chung với Lục Kinh Độ?
Nghe được câu nói này của Ninh Du Vi, người đại diện của cô im lặng trong chốc lát mới đáp, “Ninh Tiểu Ngư không có phốt gì cả.”
Không có phốt? Lăn lộn trong cái giới này sao có thể không có phốt?
Ngay cả cô cũng có mấy tin “giở thói ngôi sao”, “không kính nghiệp” chỉ trực chờ tuôn ra, chỉ là tất cả đều đã bị đè xuống hết mà thôi.
Ninh Du Vi hít sâu một hơi, “Sao có thể không không có phốt? Chắc chắn là do cô không chịu tra kỹ càng.”
Người đại diện của cô thở dài một hơi, trong giọng nói mang theo một tia phức tạp, cũng không biết là thấy người nọ thú vị hay là đang cảng thán, “ Cái cô Ninh Tiểu Ngư …… Không hề có chí cầu tiến, bạn thân trong giới không nhiều lắm, bình thường gần như không tham gia tiệc tùng. Cô ấy không trang điểm, cũng không chủ động lân la đến chỗ các nhà đầu tư, đạo diễn nổi tiếng
Mấy năm nay cô ấy ở trong ngành lăn lộn, nhưng chẳng có mấy nhà sản xuất lớn biết đến tên tuổi của cô ấy.
Lúc trước khi cô ấy chỉ có mấy mống fan, có thể nói là không có tương tác gì với fan, hiện tại fan của cô ấy cả triệu người, cô ấy cũng không tương tác với fan, không hề có mấy tin tức trái chiều như ngủ với fan nam hay giao dịch mập mờ gì.”
Tóm lại Ninh Tiểu Ngư là một con cá mặn lười đến mức phốt cũng không có.
Đúng là cá mặn tới độ khiến người khác giận sôi!
Ninh Du Vi nhấp môi, “Chẳng lẽ đến cả ảnh trông thật mà giả dẫn hướng người xem nghĩ rằng cô ta đang bí mật yêu đương với ai đó sao? Tốt xấu gì cô ta cũng từng diễn nhiều web drama như vậy, tuy đều là vai nhỏ, nhưng kiểu gì cũng phải có ảnh liên hoan với đoàn phim chứ?”
Nghe nói vậy, thời gian người đại diện phía bên kia điện thoại im lặng lại càng lâu hơn.
Cuối cùng, đối phương thở dài một tiếng, “Có thì có đó. Nhưng lần nào cô ấy cũng là người cuối cùng rời đi, căn bản không có cơ hội đứng chung khung hình với diễn viên nam, thỉnh thoảng thì sẽ có đấy, nhưng cũng là ảnh cô ấy bỏ hay tay vào túi áo, dáng vẻ như đã ăn no lắm, ăn ngon lắm. Em cảm thấy chị thả ảnh này ra ngoài, dân mạng sẽ tin đây là ảnh chụp người yêu với nhau sao?”
Một con cá mặn khó hiểu phong tình, ngay từ đầu đã không hề có chút cảm giác CP nào với mấy nam minh tinh đó.
Ninh Du Vi vẫn chưa từ bỏ ý định, “Vậy mấy tin như mắc bệnh ngôi sao, không xuất hiện đúng giờ thì sao?”
“Mắc bệnh ngôi sao? Cô ấy khi đó chỉ là tuyến 18, mắc bệnh ngôi sao kiểu gì? Không đúng giờ thì càng không có, các vai diễn của cô ấy gần như toàn bộ đều là nhân vật không có lời thoại, quay không bao lâu đã xong béng rồi.”
Cho nên, Ninh Tiểu Ngư thật sự không hề có phốt nào?
Ninh Du Vi không muốn cho qua. Nhưng thân là em gái cùng cha cùng mẹ với Ninh Tiểu Ngư i, có một số việc cô tiện ra tay. Nếu Ninh Tiểu Ngư chó cùng rứt giậu, tuồn ra chuyện mẹ cô ngại bần ái phú, bỏ chồng bỏ con gả vào hào môn kia, vậy thì ai cũng không hơn được ai.
Mẹ cô và Ninh Châm giằng co với nhau trong hôn nhân đến tận mười mấy năm, những chuyện cũ đó, nếu có người rắp tâm đi tra xét, hẳn không thể giấu nổi.
Nếu cô đã không tiện làm, vậy thì để cô bạn thân hiếu thắng lại thích hành hạ người khác kia của cô tới làm.
_
Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子
Ài vẫn chưa lấy lại tinh thần được :))))