Cá Mặn Sau Khi Làm Lơ Hệ Thống Yêu Đương Bạo Hồng Rồi

Chương 11: EQ cao: Cô ấy mệt nhọc

Nghe Ninh Tiểu Ngư đề nghị như vậy, một vài anti-fan bắt đầu đi tuyên truyền thuyết âm mưu dương mưu.

【 Giờ nói thì dễ nghe lắm, ai biết về sau cô ta sẽ đưa ra điều kiện gì đó khiến ảnh đế khó xử chứ? 】

【 Lòng người kiểu gì cũng thay đổi, đặc biệt là loại giỏi ngụy trang như Ninh Tiểu Ngư, tôi không tin trên thế giới này thật sự có người có thể thờ ơ với lời hứa của ảnh đế. 】

【 Mấy người cứ chống mắt lên mà xem đi, không bao lâu nữa Ninh Tiểu Ngư sẽ đưa ra một yêu cầu lớn. Chỉ là vấn đề thời gian thôi. 】

【 Ảnh đế thật ngây thơ, thế mà lại không hạn chế số lượng. Phải biết rằng, nhân tâm bất túc, xà thôn tượng. 】

[*] Nhân tâm bất túc, xà thôn tượng 人心不足蛇吞象 là một câu thành ngữ, chỉ rằng khi ước muốn của con người chưa được thỏa mãn, họ có thể làm ra chuyện gây hại chính mình như rắn nuốt voi.

Nếu Ninh Tiểu Ngư thấy được bài diễn văn của bọn họ, cô chắc chắn sẽ nói, mấy người đúng là đánh giá cao cá mặn rồi.

Cá mặn không có chí lớn, chỉ muốn hoàn toàn nằm yên, không muốn đấu đá với ai, càng không muốn chiếm hời từ người khác.

Nói cho cùng thì việc chiếm hời, cũng là một môn kỹ thuật, cần động não.

Cho dù cô cứu Lục Kinh Độ một lần, cô cũng không tin Lục Kinh Độ sẽ vẫn luôn vô điều kiện mà đồng ý mọi yêu cầu của cô.

Có thể trở thành ảnh đế lưu lượng cao, làm sao có thể là ngốc bạch ngọt?

Còn về những fan chân thành của Ninh Tiểu Ngư, lúc này vừa đau lòng vừa buồn cười.

Đau lòng ở chỗ, Ninh Tiểu Ngư hiện tại không thể nhúc nhích, phỏng chừng bị thương rất nghiêm trọng, trước đó cô nói “Không có gì to tát”, hẳn chỉ là không muốn làm những người khác lo lắng. Buồn cười ở chỗ, đã giờ phút này rồi, cô ấy không muốn đòi phúc lợi, không muốn Lục Kinh Độ ca ca thơm thơm an ủi, cũng không muốn ekip chương trình và bác sĩ mau mau đến đây, chỉ một lòng muốn ăn đồ ăn.

Tâm tình của bọn họ, nhất thời có chút phức tạp.

Nếu đổi thành con gái bình thường, bây giờ cho dù không khóc lóc nỉ non, ít nhất cũng không thể nào bình tĩnh được giống như Ninh Tiểu Ngư, như một người không có vấn đề gì.

Số phụ nữ mà Lục Kinh Độ từng tiếp xúc không tính là nhiều, bình thường hắn giao lưu nhiều nhất, không phải nữ diễn viên, thì chính là thiên kim quý tộc môn đăng hộ đối. Nhưng những người mà hắn đã gặp qua, cho dù là nữ diễn viên, hay là thiên kim quý tộc, không có người nào không phải là loại bị thương một tí tẹo liền sẽ gào đến mức mọi người đều biết.

Lần khoa trương nhất là cô em họ của người bạn chơi chung từ nhỏ với hắn, khóc chít chít mà nói mình bị đứt tay. Bạn hắn sốt ruột hoảng hốt mà chạy tới nơi xem, cuối cùng cũng thấy được một vết thương nếu nhìn không kỹ sẽ không thấy miệng trên ngón tay đối phương..

Nghe nói, ngón trỏ cô ấy là bị lá cây quẹt trúng.

Nghe tiếng động lớn như vậy, còn tưởng rằng cô ấy bị làm sao.

Hắn cho rằng con gái đều sẽ như vậy.

Cho đến khi, hắn gặp được Ninh Tiểu Ngư dù cả người không thể động đậy cũng chưa từng oán giận câu nào.

Lục Kinh Độ trầm lặng hai giây, gật đầu nói, “Được.”

Lấy một cái bánh bông lan, cũng chỉ là một việc rất nhỏ mà thôi.

Hắn cầm túi xách rơi nghiêng ngả trên đất lại đây, đừng xem cái túi này nhỏ như vậy, trọng lượng lại cao đến kinh người.

Chờ đến lúc Lục Kinh Độ mở ra, hắn lại lần nữa lâm vào trầm lặng.

Chỉ thấy trong túi có mấy chai sữa bò, vài cái bánh cupcake tinh xảo, điểm tâm, còn có một ít đồ ăn vặt, trong đống đồ ăn vặt đó, có cả hạt dưa với tỷ lệ xuất hiện cực cao kia.

Bởi vì nhét đầy thức ăn, cho nên túi mới nặng như vậy.

Lục Kinh Độ quan sát vài giây, cầm một chiếc bánh ngoại hình hoàn hảo nhất đưa cho Ninh Tiểu Ngư.

Ninh Tiểu Ngư như cũ chỉ mở to một con mắt, cô dùng tay phải không bị thương nhận bánh cupcake từ hắn, “Cảm ơn nha, tôi mang theo rất nhiều, nếu anh có muốn ăn thì cũng không cần khách sáo.”

【 Ảnh đế: Vậy cảm ơn ha? 】

【 Ảnh đế: Tôi nên nói gì đây? 】

【 Ảnh đế: (chớt lặng) Cô ăn vui là được. 】

【 Ha ha ha ha. 】

【 Cho nên, trong túi của Tiểu Ngư, đến cả đồ trang điểm cũng không có hả? 】

【 Tôi cho rằng nữ minh tinh, ít nhất cũng sẽ mang kem chống nắng và primer gì đó, hóa ra đều không có, chỉ có đồ ăn! 】

【 Vậy mới nói Tiểu Ngư của chúng ta xinh đẹp như vậy đều là phẩm hạnh trời ban! 】

Ninh Tiểu Ngư trước kia chỉ là tuyến 18 không tiếng tăm gì, đến cả trợ lý cũng không có, đoàn đội tạo hình lại đương nhiên là càng không có.

Đứng giữa những sao nữ dùng mọi tuyệt chiêu để đấu sắc với nhau, mỗi ngày đều muốn dựa vào dung mạo, phong cách ăn mặc để nổi danh, cả người cô trông thực bình thường.

Không có stylish chuyên nghiệp riêng tạo mẫu tóc, mượn quần áo, không có nghệ sĩ trang điểm cao cấp chăm chút cho ngoại hình của cô.

Ngày nào cũng để mặt mộc.

Cô khi chung khung hình với Ninh Du Vi xinh đẹp bức người, trang điểm tinh xảo, lúc nào cũng ăn mặc quần áo đắt tiền đặt may riêng, cả người toát ra khí chất nữ minh tinh nổi tiếng, người xem sẽ theo bản năng xem nhẹ diện mạo của Ninh Tiểu Ngư.

Cho tới bây giờ, số fan mà Ninh Tiểu thu được trong khi quay show, đều là do bị hấp dẫn bởi tính cách của cô.

Một người nào đó vừa nói như vậy, người xem nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện ngũ quan của Ninh Tiểu Ngư thật ra cũng không tệ.

Chẳng qua kiểu tóc, cách ăn mặc của cô quá mức tầm thường, chẳng khác nào một người phổ thông, che lấp cô giá trị nhan sắc của cô, đến mức người xem theo bản năng xem nhẹ cô.

【 Lần đầu tiên làm fan một nữ minh tinh, không phải bởi vì vẻ ngoài của cổ, mà bởi vì tính cách của cổ. 】

【 Tính cách của Tiểu Ngư đúng thật không tệ. 】

【 Dù sao thì tôi cũng không nuốt trôi kiểu như Ninh Du Vi, tôi chỉ thích Tiểu Ngư, bình dân. 】

【 Nhưng đôi mắt của Tiểu Ngư rốt cuộc là làm sao vậy? 】

Cũng may, lúc này, ảnh đế vẫn là người giúp bọn họ hỏi ra cái nghi vấn này.

Lục Kinh Độ trầm ngâm hai giây, uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, hỏi, “Mắt phải cô không thoải mái?”

Ninh Tiểu Ngư kỳ quái nhìn hắn một cái, trả lời, “Không.”

Lục Kinh Độ hơi hơi nhíu mày, “Vậy tại sao cô không mở mắt phải ra?”

Ninh Tiểu Ngư cắn một miếng cupcake từ tay đầu bếp làm ra, vẻ mặt hưởng thụ mà ồ một tiếng, “Lười.”

Người xem:……

Lục Kinh Độ:.

【 Lần đầu tiên nghe được lý do giản dị tự nhiên đến nhường này. 】

【 Đến cả hai chữ “Bởi vì” cũng bị giản lược, tuyệt cú mèo lắm! 】

【 Phản ứng đầu tiên của tôi thế mà lại là, lời nói này đúng là thật hơn vàng ròng. 】

【 Tui cười điên rồi á!!!! 】

【 Tiểu Ngư quả nhiên không hề xem chúng ta là người ngoài, lời gì cũng dám nói, ha ha ha. 】

【 Tiểu Ngư lừa gạt tình cảm của em, hại em vừa rồi còn tưởng rằng đôi mắt của chị bị thương! Cũng may là sợ bóng sợ gió một hồi, cuối cùng thì mắt chị không bị gì hết. 】

【 Các anh em bạn dì, tôi muốn hỏi một câu, nhắm một con mắt, thật sự có thể giảm mức tiêu hao năng lượng sao? 】

Có người xem theo bản năng thử một chút.

Thử một lần, có vẻ, há, dường như là không giống như bình thường.

Thật sự có thể giảm bớt tiêu hao một chút năng lượng.

Vì thế, người xem nhốn nháo chạy theo Ninh Tiểu Ngư chơi tiếp.

Ăn xong điểm tâm, an ủi trái tim của bản thân đã chịu kinh sợ, Ninh Tiểu Ngư lại lần nữa nhắm nghiền hai mắt, hai tay đặt ngay ngắn theo chân, mặt mày thanh thản theo kiểu cá mặn.

Khỏi phải nói, nằm ở trên cỏ phơi nắng, thực ra cũng khá thoải mái.

Hơn nữa môi trường trong công viên rừng rất tốt, không khí tươi mát, thi thoảng còn có chim kêu, cảnh vật xinh đẹp, là nơi thích hợp thả lỏng nghỉ ngơi.

Nằm dưới ánh mặt trời, chỗ xương bị trật khớp cũng dần dần bớt đau, lúc này Ninh Tiểu Ngư thậm chí đã mơ màng sắp ngủ.

Ngay lúc cá mặn chuẩn bị vào mộng, cô đột nhiên phát hiện khí mà mũi mình thở ra hình như đυ.ng phải chướng ngại vật gì đó, có hơi không thoải mái.

Cô theo bản năng mở một mắt trái, giây tiếp theo, cô mặt đối mặt với Lục Kinh Độ đang duỗi tay thăm dò hơi thở của mình.

Thấy cô trợn mắt, Lục Kinh Độ mặt mày thản nhiên thu tay lại.

Không khí trong giây lát có hơi xấu hổ.

Ninh Tiểu Ngư chủ động mở miệng giải thích, “Tôi chỉ mệt thôi.”

“Ừ.” Sau hai giây im lặng, Lục Kinh Độ chủ động nói, “Tôi đã liên hệ được với ekip chương trình, tổ cứu viện cũng đến đây, đại khái chỉ cần khoảng 15 phút nữa, bọn họ sẽ tới nơi.”

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Tiếp theo, cô lại nhắm hai mắt lại, chuẩn bị ngủ.

Lục Kinh Độ tùy ý ngồi ở một nơi không xa cô bao nhiêu, mũ lưỡi trai của hắn đã gỡ xuống, không có kính râm và mũ che khuất, gương mặt khiến người khác tim đập chân run kia hoàn toàn lộ ra dưới ánh mặt trời ban trưa.

Rõ ràng đến mức lông mi cũng có thể đếm được.

Các fangirl trong phòng live nhìn thấy một màn duy mỹ này, chỉ biết điên cuồng kêu gào.

Đáng tiếc, ở hiện trường lại không có ai thưởng thức.

Hắn mở miệng, “Nói gì đó đi.”

Ninh Tiểu Ngư mở mắt ra, nhìn về phía hắn, tiếp theo cô dùng ánh mắt bảo, hắn nói là được, cô nghe.

Lục Kinh Độ:……

【 Ảnh đế: Lần đầu tiên gặp chuyện như này. 】

【 Ảnh đế: Sợ cô ngủ, nhưng sợ cô cứ thế mà ngủ mãi luôn. 】

【 Ảnh đế: Nói chuyện sẽ không tiêu hao quá nhiều calo. 】

【 Có hơi đồng cảm với ca ca, đáng tiếc đối phương không phối hợp, đau lòng ca ca, ha ha ha. 】

Nếu là ở ngày thường, mặc kệ Ninh Tiểu Ngư muốn ngủ ra làm sao, người xem cũng sẽ không quan tâm quá nhiều.

Dù sao, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ngủ ngay trước mặt người xem trong phòng live.

Trong lần trước ở hoa viên nhỏ, cô không chỉ ngủ, còn ngủ rất ngon.

Ngặt nỗi, lúc này cô bị thương.

Triền núi này rất dốc, hơn nữa khoảng cách cao, nhìn sơ qua cũng phải mấy chục mét.

Lúc nãy thời gian bọn họ lăn từ trên xuống dưới phải mất chừng 1 phút.

Người bình thường, từ khoảng cách cao như vậy ngã lộn nhào xuống, không chết cũng tàn tật.

Ninh Tiểu Ngư ôm Lục Kinh Độ quay vòng vòng, chính mình làm cái đệm thịt, ngăn cản phần lớn tổn thương.

Lục Kinh Độ trừ một ít bụi bặm cỏ lá trên người, cái gì cũng không bị, nhưng Ninh Tiểu Ngư không thể không bị thương chút nào.

Người xem lo lắng bây giờ Ninh Tiểu Ngư trông ổn như vậy, thực ra chỉ đang chống đỡ nhờ adrenalin.

【 Hu hu hu, Tiểu Ngư đừng xảy ra chuyện gì đó. 】

【 Tiểu Ngư đừng ngủ! Không thể ngủ đâuuu! 】

Người xem đúng là chưa hiểu biết về cá mặn.

Ninh Tiểu Ngư muốn ngủ, chỉ là do chứng cá mặn nổi lên mà thôi

Ánh mắt Lục Kinh Độ đặt trên người Ninh Tiểu Ngư, vẫn luôn chú ý trạng thái của cô, “Cô bây giờ thế nào?”

Ninh Tiểu Ngư lần này đến cả mắt cũng lười mở, đơn giản đáp, “Rất không tệ.”

Lúc trước cô nói “Không có gì to tát”, Lục Kinh Độ không tin, lần này, cô tăng thêm ngữ khí, dùng “Rất không tệ”, bọn họ chắc có thể yên tâm rồi chứ?

Nhưng những lời này của Ninh Tiểu Ngư, lại không nhận được sự tin tưởng của người xem.

【 Đau lòng Tiểu Ngư, sợ chúng em lo lắng, một mình chịu đựng. 】

【 Hy vọng vết thương của Tiểu Ngư có thể nhẹ một chút. 】

【 Vừa mới làm fan chủ phòng không lâu, chủ phòng nhất định phải khỏe lên nha. 】

Giữa lúc người xem nôn nóng đợi chờ, đội cứu viện cuối cùng cũng tới.

Dựa theo thời gian mà nói, tốc độ như vậy không hề chậm.

Nhưng vì người xem lo lắng quá mức, cảm thấy sống một ngày bằng một năm. Mặc dù từ xảy ra chuyện đến bây giờ, vẫn chưa đến nửa giờ, bọn họ lại vẫn cảm thấy đã rất lâu rồi.

Bác sĩ đến hiện trường, lập tức dùng máy móc làm kiểm tra toàn thân sơ bộ cho Ninh Tiểu Ngư.

Trong lúc kiểm tra, xung quanh rất an tĩnh, người xem nhịn không được nín thở cầu nguyện, hy vọng Ninh Tiểu Ngư không sao.

Qua vài phút, bác sĩ nhẹ nhàng thở ra, “Cụ thể thì vẫn cần phải đến bệnh viện kiểm tra kỹ hơn, nhưng trước mắt thì không có chuyện gì, trạng thái của vị nữ minh tinh này cũng khá tốt.”

Lục Kinh Độ có chút không tin, hắn hơi hơi nhíu mày, “Nhưng trông cô ấy rất muốn ngủ.”

Buồn ngủ như vậy, có khi nào là não bộ bị thương, hay là nguyên nhân khác?

Fan chân thành trong phòng phát sóng live cũng dựng lỗ tai lên, cẩn thận nghe.

Bác sĩ mỉm cười, “Đó là bởi vì, vừa rồi cô ấy chịu kinh sợ, mệt nhọc.”

EQ cao: Cô ấy mệt nhọc.

EQ thấp: Cô ấy chẳng qua chỉ là cá mặn thôi.

Sau vài giây trầm mặc, người xem mới biết hóa ra lúc nãy Ninh Tiểu Ngư không hề nói dối.

Không biết là giang cư mận nào, đột nhiên viết ra lời trong lòng mọi người.

【 Độ cao đó lăn xuống cũng không sao, thưa bà con, nhân chứng vật chứng đều đủ cả, xin tuyên bố, chủ phòng là cá mặn có phúc mặn! 】

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子