Phải đợi một lát sau Ninh Tiểu Ngư mới phát hiện có gì đó sai sai.
Bởi vì, người xem trong phòng live của cô bắt đầu điên cuồng tăng lên.
【 Chủ phòng, respect! 】
【 Quần chúng ăn dưa đến đây chơi. 】
【 Chủ phòng, cô với ảnh đế ở hồ bơi lâu như vậy, hai người trong đó làm gì ó? Đầu chó.jpg】
【 Cảm giác ở hồ bơi ra sao? Có phải rất sảng khoái không? Cười ngây ngô.jpg】
Lẫn vào những câu trêu chọc này, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một vài phát ngôn không tốt lắm như “Tâm cơ”, “Trà xanh”, “Không biết xấu hổ” linh tinh.
Nhưng những ý kiến trái chiều đều bị Ninh Tiểu Ngư bỏ qua.
Cô nhìn những bình luận live đó, không hề bất ngờ chuyện mình đi hồ bơi bị người xem phát hiện. Rốt cuộc thì trong thời buổi này, giang cư mận ai cũng thần thông quảng đại.
Cô cũng lười đi đoán bọn họ phát hiện chuyện đó bằng cách nào.
Ekip chương trình《 Hi, người bạn của tôi 》bố trí camera rất lừa người. Lúc không xem live, ngay cả chính khách mời cũng không biết, mình khi nào đang trong trạng thái phát sóng trực tiếp, khi nào không trong trạng thái phát sóng trực tiếp.
Vào lúc không có camera, màn hình live khách mời đó sẽ biến thành màu đen.
Tóm lại, ekip luôn gắng để khách mời biểu hiện mặt chân thật nhất của mình.
Ninh Tiểu Ngư trả lời, “Đúng là rất sảng khoái.”
Người xem vừa nghe, trực giác liền kêu to có dưa.
【 Rất…… Rất sảng khoái? 】
【 Tui thích tính cách thẳng thắn của chủ phòng, yêu rồi yêu rồi. 】
Người xem sôi nổi dựng thẳng tai lên chuẩn bị hóng drama, lại chỉ nghe thấy Ninh Tiểu Ngư nhung nhớ nói, “Ghế massage bên trong đúng là hàng loại 1, lại còn có đồ ăn vặt siêu ngon.”
【??? 】
【 Chỉ có thế? Chỉ có thế? 】
【 Quần tui cũng cởi rồi, cuối cùng bà lại nói tui nghe chuyện này? 】
*”Quần tôi cũng cởi rồi, bạn lại để tôi xem cái này” là một câu nói thông dụng vói giới trẻ TQ chỉ việc tiêu đề của bài báo không liên quan đến nội dung, treo đầu dê bán thịt chó, giật tít câu view v.v
Ninh Tiểu Ngư nói xong, không nhịn được hồi tưởng lại cảm xúc trên ghế massage.
Loại đẳng cấp như vậy, cho người dùng một trải nghiệm sử dụng đời đời không quên, giá bán tuyệt đối không dưới 5 chữ số (không dưới 35 triệu vnd). Nói không chừng, là 6 chữ số trở lên (trên 350 triệu vnd).
Trí tưởng tượng bần cùng bị hạn chế.
Nói chung là cô mua không nổi.
Có thể là biết được suy nghĩ của cô, hệ thống yêu đương liền cơ hội nói, 【 Thiếu nữ, muốn làm thêm mấy nhiệm vụ không? Sau này, mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ, giá trị yêu đương bồ có thể nhận được sẽ càng nhiều. 】
Ninh Tiểu Ngư vội vàng xua tay, “Không cần.”
Bây giờ mỗi nhiệm vụ cho 1 điểm giá trị yêu đương. Vậy trong tình huống như thế nào, giá trị yêu đương mới có thể nhiều thêm?
Vậy chắc chắn là khi độ khó của nhiệm vụ tăng lên mới có thể như vậy. Cảm ơn, cá mặn cũng không cần.
-
Lúc ăn cơm chiều, Ninh Tiểu Ngư tiêu 4 đồng hữu nghị đổi lấy trái cây tươi.
Buổi chiều cô đã ăn đồ ăn vặt, không quá đói bụng, cho nên chỉ dùng thêm ít trái cây lấp dạ dày.
Ăn xong bữa tối, cô thông báo với đạo diễn một tiếng rồi tự mình rời khỏi “Nhà bạn tốt”.
Đây là điều kiện cô đưa ra với ekip chương trình ngay từ đầu. Trong thời gian hơn một tháng quay show, mỗi tuần cô đều sẽ rời đi một lần.
Một tiếng rưỡi sau, cô đứng ngoài cửa của một phòng bệnh.
Xuyên qua kính pha lê trong suốt, cô gặp được trong người bố nằm im không nhúc nhích bên trong.
Một tuần trôi qua, người đó dường như già hơn rất nhiều, tựa như không ít sinh mệnh đã bị xói mòn.
Nhìn bố đang ngủ say, Ninh Tiểu Ngư trầm mặc vài giây, sau đó đi vào phòng bệnh, ngồi vào mép giường trống.
Giống như trước đây, cô bắt đầu nhẹ giọng nói chuyện với ông ấy, kể cho đối phương nghe cuộc sống gần đây của mình ra sao.
"Bố, gần đây con tham gia một show thực tế, thù lao nhà sản xuất đưa ra rất hậu, đủ để bố tiếp tục ở đây hơn một năm nữa.
Lúc quay tống nghệ, con gặp được cô ta. Có thể thấy, cô ta sống rất tốt, nếu vậy thì Trương nữ sĩ cũng sẽ không tệ vào đâu được. Bố có thể yên tâm rồi.
Cho nên, bố lúc nào thì mới có thể tỉnh lại đây?”
Càng về sau, tiếng của Ninh Tiểu Ngư càng nhẹ.
Trên thực tế, ban đầu Ninh Tiểu Ngư cũng không phải là một con cá mặn.
Cô đã từng có thành tích ưu dị, là "Vua thi cử" danh xứng với thực trong miệng các bạn học, có một tương lai lộng lẫy sáng ngời. Đáng tiếc, biến cố ấy, đã hoàn toàn thay đổi cả đời cô.
Cô vẫn luôn biết Trương nữ sĩ thích cái đẹp, thích những thứ sang trọng hão, thích ăn diện quần áo đắt tiền.
Mà người đàn ông nằm chết lặng trên giường bệnh này, vẫn luôn liều mạng nỗ lực, muốn cho vợ con mình có một cuộc sống thoải mái hơn.
Đáng tiếc, không cần biết ông ta nỗ lực đến như thế nào, cũng không thể đáp ứng được nhu cầu của bà ta. Ống ấy không biết rằng, trên thế giới này, chỉ có siêu cấp phú hào, mới có thể thỏa mãn trái tim ham hư vinh kia của Trương nữ sĩ. Đây là là điều mà cả đời này, cho dù Ninh Châm có thúc ngựa phi nước đại cũng không đuổi kịp.
Cuối cùng, Trương nữ sĩ thành công rồi. Dựa vào khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đó, bà ta trở thành người vợ thứ ba của một vị nhà giàu nào đó ở Kinh thị, hơn nữa còn đưa theo con gái của mình đi tái giá.
Ninh Tiểu Ngư từ nhỏ đã không thân thiết với Trương nữ sĩ. Dáng vẻ cô thanh tú như bố, dùng ngôn ngữ mạng để miêu tả thì, dung mạo của cô mang theo vài phần tiên khí.
Cô không giống người mẹ diễm lệ đến nghẹt thở của mình. Còn Ninh Du Vi lại chẳng khác nào phiên bản 2.0 của Trương nữ sĩ, giống Trương nữ sĩ ngày trẻ đến 7 8 phần.
Cho nên, giữa hai người chị em bọn họ, Trương nữ sĩ chỉ thích con gái nhỏ.
Còn về Ninh Tiểu Ngư, mọi thân tình cô nhận được đều đến từ bố.
Cô chống cằm, như đang tự lầm bầm lầu bầu, lại như đang hỏi người đàn ông trên giường bệnh, "Vậy nên, trước kia bố cố gắng như vậy có ích lợi gì đâu? Kết quả còn không phải là công dã tràng?”
Vợ chạy mất. Con gái nhỏ tựa hồ cũng đã quên mất ông ta.
Ông ta đã hôn mê được ước chừng 7 năm.
Cũng may là nhận được khoản bồi thường của tài xế gây chuyện trước kia.
Nếu không có số tiền đó, Ninh Châm có lẽ cũng không kéo dài được đến tận bây giờ.
Trong 7 năm đó, hai người kia chưa một lần tới thăm ông ta.
Mọi thứ đều tan biến theo công sức của ông, thế còn không bằng làm một con cá mặn từ đầu, thuận theo tự nhiên, khiến chính mình có thể nhẹ nhàng vui sướиɠ thêm một chút.
Thăm chừng nửa giờ, Ninh Tiểu Ngư rời khỏi phòng bệnh, đi nộp gần bốn vạn tiền viện phí (~1,4 tỉ vnd).
Giá trị yêu đương ban đầu là 4, bây giờ hoàn toàn về 0.
Ninh Tiểu Ngư hỏi một câu, "Tiền này không có gì không bình thường chứ?”
Hệ thống yêu đương vỗ vỗ tay, mặt Thống rất tự tin, 【 Yên tâm đi, thiếu nữ, tiền bồ cầm được là tiền sau thuế, lai lịch không thành vấn đề. 】
Ninh Tiểu Ngư gật gật đầu, nó tốt xấu gì cũng là sản phẩm của văn minh tiên tiến, chắc chắn có cái năng lực đó.
-
Lúc Ninh Tiểu Ngư quay lại “Nhà bạn tốt”, trong phòng khách chỉ chừa lại một ánh đèn tối tăm.
Khách mời đều đã về phòng nghỉ ngơi.
Cô cầm di động xem thời gian, lúc này mới phát hiện đã 11 giờ rồi.
Cô vừa chuẩn bị trở về phòng, Thẩm Ước Ước không biết từ nơi nào đột nhiên chạy ra, "Cậu về rồi?”
Ninh Tiểu Ngư gật gật đầu.
Thẩm Ước Ước kéo cô sang một bên, nói, “Mấy ngày nữa là sinh nhật của ảnh đế, vừa rồi bọn họ đang bàn xem đến khi đó nên tặng gì. Lễ vật chỉ có thể mua được bằng đồng hữu nghị. Tớ sợ cậu không biết, không kịp chuẩn bị tiền, nên cố tình đợi cậu.”
Ninh Tiểu Ngư vội cảm ơn đối phương, sau đó, cô nhịn không được hỏi một câu, "Bắt buộc phải tặng sao?” Chẳng lẽ không thể không tặng?
Thẩm Ước Ước dùng biểu cảm "Cậu hỏi cái này có ý nghĩa gì hả” nhìn cô một cái, “Ai cũng tặng, cậu cũng không thể làm người đặc biệt chứ?”
Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, tỏ vẻ đã biết. Dù sao thì đến lúc đó lại tính sạu.
Trước nhiều ngày như vậy, thế mà mọi người đã bắt đầu chuẩn bị quà cho Lục Kinh Độ.
Kẻ thắng trong cuộc sống, điều đó cũng không quá bất ngờ.
-
Sau khi trở về phòng, Ninh Tiểu Ngư nhớ đến bố mình nằm trên giường bệnh mỗi tuần lại già thêm một chút, bỗng dưng có cảm giác trằn trọc.
Ban đầu, cô cũng từng oán hận bố mình, không rõ tại sao ông ấy lại muốn cố gắng níu kéo một người đã quyết tâm rời đi. Cuối cùng, chẳng những không giữ được, còn biến chính mình thành một người thực vật, để lại mình cô đơn độc trên thế gian này.
Lúc đó cô mới lớn chừng nào chứ?
Nhưng những năm gần đây, theo sự tăng lên của tuổi tác, cảm xúc oán hận đó đã dần dần phai nhạt, chỉ còn dư lại nhớ mong.
Cô nhớ bố cô. Cô mong ông ấy tỉnh lại, có thể nói chuyện với cô như trước.
Nếu đã ngủ không được, Ninh Tiểu Ngư dứt khoát không thèm ngủ.
Cô khoác thêm áo bên ngoài, chuẩn bị đi đến chỗ lân cận giải sầu.
Căn biệt thự này nằm cạnh biển, cách đó không xa là một bãi biển tư nhân. Trừ những người trong ekip chương trình và khách mời, không ai được phép tiến vào, cho nên an ninh cũng rất tốt.
Nếu không, Ninh Tiểu Ngư cũng không dám hơn nửa đêm một mình ra ngoài tản bộ.
Ninh Tiểu Ngư không biết mình đã đi bao lâu, đột nhiên nghe thấy mùi khói thuốc nhạt nhòa, giống như từ nơi nào đó rất xa thông qua gió biển mà đến.
Khói thuốc lá, mùi gió biển, mùi nước biển, mờ mịt lúc ẩn lúc hiện.
Ngoài ý muốn là cũng không quá khó ngửi.
Cô theo bản năng quay đầu, trông theo phía hướng gió thổi qua. Vừa nhìn, cô liền chú ý tới một điểm sáng màu đỏ tươi trong bóng đêm đen đặc.
Bằng sự nhạy bén sau vài lần làm nhiệm vụ, chỉ cần dựa vào hình dáng đẹp đẽ của ngón tay đang kẹp điếu thuốc kia,, Ninh Tiểu Ngư liền nháy mắt đoán ra thân phận của đối phương.
Một người trong đêm muộn không ngủ được giống cô, trốn ở chỗ này hút thuốc thế mà lại là Lục Kinh Độ!
Đương lúc sững sờ, cô chạm vào ánh mắt của đối phương cũng đang nhìn lại đây.
Cách bóng tối mênh mông, cô chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của đối phương.
Bốn bề yên tĩnh vắng lặng, hai người nhìn nhau vài giây.
Bọn họ thật giống như xuyên qua thời gian không gian, mới có thể trùng phùng trong giây phút này.
Nếu fan não tàn của Lục Kinh Độ đứng đây, phỏng chừng sẽ nói, “A, ngay cả dáng hình của ca ca cũng đẹp như vậy.”
Đáng tiếc người đứng đây không phải fan não tàn của Lục Kinh Độ, mà là một con cá mặn.
Không kịp quan sát thêm, cá mặn trực tiếp quay đầu bỏ đi.
Hệ thống yêu đương: 【……】
Nó vừa mới định đưa ra nhiệm vụ!
Ninh Tiểu Ngư chạy như bay, tựa như phía sau có gì đó đang đuổi theo, mau mau trốn nào, không bao lâu thì về tới bên cạnh biệt thự.
Tới biệt thự rồi, cô thở ra một hơi thật dài, suýt chút nữa là lại phải làm nhiệm vụ, còn may chân cô hoạt động tốt.
Hôm nay mới vừa rút 4 vạn, hiện tại cô, chỉ thích nằm cho thật mặn, không muốn làm nhiệm vụ.
Nhưng cô cũng không ngờ, một quý ông nho nhã Lục Kinh Độ trong mắt người thường, thế mà cũng biết hút thuốc?
Hơn nữa xem hắn hút thuốc vừa thành thạo lại vừa tùy tiện, cảm giác như hắn không hề để ý.
Hệ thống yêu đương bày ra dáng vẻ người từng trải: 【 Một điếu tiêu ngàn sầu, tâm tình của ca ca chắc là lại không tốt lắm. 】
Thế giới của ảnh đế không phải thứ mà hạng người không tiếng tăm như Ninh Tiểu Ngư có thể nhìn trộm, cá mặn cũng không có mấy tò mò, chính cô lúc nãy cũng tâm tình không tốt đấy thôi. Nhưng cá mặn biết cách tự mình điều tiết, bây giờ cô đã vui vẻ lại rồi.
Niềm vui của cá mặn chỉ đơn giản như vậy.
Ninh Tiểu Ngư rất nhanh liền lên giường.
Lúc này đây, không còn trằn trọc nữa, cô mau chóng đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau rời giường, Ninh Tiểu Ngư mới nhớ ra tối qua lại quên nhắn tin chúc ngủ ngon cho người khác! Rơi mất mấy đồng hữu nghị, cô đau lòng quá!
Cô lấy di động ra nhìn, bất ngờ phát hiện tối hôm qua mình nhận được hai tin nhắn.
Đến từ Thẩm Ước Ước và Lục Kinh Độ.
Thời gian Lục Kinh Độ nhắn tin là 2 giờ hơn.
Hẳn là không lâu sau khi bọn họ gặp nhau bên bờ biển.
Ninh Tiểu Ngư lập tức hiểu ý của đối phương.
Đừng nói ra ngoài chuyện hắn hút thuốc, được, cô đã nhớ rồi.
Vẻ mặt Hệ thống yêu đương nhuốm màu tang thương: 【 Bồ hiểu? Bồ hiểu cái gì? 】
Ninh Tiểu Ngư đặt tay trước miệng làm một động tác kéo khóa.
“Tôi, Ninh Tiểu Ngư, giữ kín như bưng.”
Trái tim của hệ thống yêu đương thực mệt mỏi.
Người lớn cả rồi còn đi để ý cô nói ra hay không nói ra sao?
Người lớn căn bản là không thèm để bụng.
Nó cũng lười đi giải thích, chỉ có thể gạn đường từ khoảng thời gian hai người ở chung ngắn ngủi đó.
Ngồi gạn một hồi, trái tim nó cũng không còn mệt mỏi như trước nữa.
Bởi vì, đường đúng là quá ngọt!
A a a, nó sống lại rồi! Nó tin tưởng, CP mà nó chèo, về sau nhất định sẽ siêu siêu siêu ngọt!
-
Ninh Tiểu Ngư gửi tin nhắn chào buổi sáng cho Thẩm Ước Ước và Lục Kinh Độ.
Thẩm Ước Ước trả lời lại rất nhanh.
Còn Lục Kinh Độ, bây giờ vẫn chưa nhận được, phỏng chừng đối phương còn đang ngủ.
Không nhận được cô cũng không thèm để ý. Cô chủ yếu là muốn để ảnh đế yên tâm, chuyện tối qua cô biết nên làm như thế nào.
Rửa mặt xong rồi, lúc này Ninh Tiểu Ngư mới chậm rì rì đi phòng khách.
Sau khi vào phòng khách, Ninh Tiểu Ngư-phú-bà-trong-tài-khoản-có-7-đồng-hữu-nghị chọn một chén cơm chiên trứng giá 3 đồng, lại bỏ thêm 1 đồng mua một ly sữa đậu nành.
Bữa sáng này rất được lòng cô.
Ăn xong xuôi, Ninh Tiểu Ngư lại tiếp tục đi nhận nhiệm vụ, lại được nhân viên công tác cho biết, tất cả nhiệm vụ đều đã bị nhận hết mất rồi, nếu cô thật sự rất muốn làm nhiệm vụ, có thể hợp tác cũng các khách mời khác.
Đồng hữu nghị nhận được vẫn giống như lúc một mình làm nhiệm vụ.
Vừa khéo Thẩm Ước Ước cũng ở bên cạnh chuẩn bị nhận nhiệm vụ.
Nghe đến đó, cô kéo Ninh Tiểu Ngư qua một bên nói, “Hẳn là đám người Ninh Du Vi kia làm.”
Còn về nguyên nhân……
Còn có thể có lý do gì? Chắc chắn là bởi vì ghen ghét chứ gì.
Ghen ghét Ninh Tiểu Ngư có thể gặp riêng ảnh đế tận 2 lần, còn nhờ vậy mà lên hot search rất nhiều lần.
Phỏng chừng Ninh Du Vi đang đố kỵ đến sắp nổi điên.
Thẩm Ước Ước là một nữ minh tinh tuyến 3, cô biết nhiều tin tức trong vòng hơn một chút, nhưng cô ấy không biết quan hệ giữa Ninh Tiểu Ngư và Ninh Du Vi. Cô cũng không nghĩ theo hướng đó.
Cô cùng Ninh Tiểu Ngư nói, “Vận của Ninh Du Vi đúng thật không tệ, đi theo mẹ tái giá vào được Thẩm gia, lập tức thành cô Hai của nhà họ Thẩm. Thẩm gia và Lục gia là thế giao, nghe nói Ninh Du Vi vừa đến Thẩm gia không bao lâu, liền gặp được Lục Kinh Độ, từ lúc đó nhìn ai khác cũng không vừa mắt.”
Nói thật, Ninh Tiểu Ngư cũng không quan tâm gì đến cuộc sống của Ninh Du Vi.
Nhưng Thẩm Ước Ước đang có hứng nói chuyện, Ninh Tiểu Ngư cũng không ngắt lời đối phương.
“Nhưng Ninh Du Vi không lợi hại như mẹ cô ấy.
Dáng dấp cô ta rất giống mẹ, nhưng dường như không di truyền thủ đoạn của mẹ. Phải biết rằng, Thẩm tổng trước kia từng có hai người vợ, thời gian gắn bó với hắn đều rất ngắn, nhưng mẹ Ninh Du Vi chiếm cứ vị trí bà Thẩm này đã bảy năm, đến bây giờ, đều còn có thể khiến Thẩm tổng mê muội. Ninh Du Vi đến cả tay của ảnh đế cũng chưa nắm được, so giữa hai người, cao thấp rất rõ ràng.”
Thẩm Ước Ước mặt mày tiếc nuối, cô còn đang muốn nói tiếp, nhưng trông thấy Ninh Tiểu Ngư trông không hứng thú lắm bèn ngậm miệng.
Cô hỏi, “Tiểu Ngư, vậy cậu chuẩn bị làm nhiệm vụ nào?”
Ninh Tiểu Ngư đang định đáp, giọng Ninh Du Vi đã chen vào, “Ninh lão sư, Thẩm lão sư, hay là chúng ta làm cùng nhau đi?”
Ninh Tiểu Ngư không cảm xúc liếc cô ta một cái, “Được.”
Nhận được đáp án của Ninh Tiểu Ngư, Ninh Du Vi mới nhẹ nhàng thở ra.
Cô không tin, Ninh Tiểu Ngư hôm nay bị giữ dưới mí mắt của cô, cô ta còn có thể ở riêng với Lục Kinh Độ!
-
Ninh Du Vi nhận nhiệm vụ hoa viên nhỏ.
Hoa cỏ cũng không cần tưới nước hàng ngày.
Nhiệm vụ của bọn họ rất nhẹ nhàng, chỉ cần tưới riêng cho mấy bồn hoa quý là đuọc.
Ekip chương trình vô tình làm khó dễ khách mời. Rốt cuộc thì ý của đạo diễn là là muốn để khách mời tìm được bạn thân hoặc tình yêu chân thành tha thiết ở show này.
Làm việc không phải trọng điểm.
Làm việc chỉ là thủ đoạn kéo gần khoảng cách giữa các khách mời mà thôi.
Ninh Du Vi chắc là có chấp niệm với hoa viên nhỏ, hai lần liên tiếp đều nhận nhiệm vụ hoa viên nhỏ.
Lúc ở vườn cây, Ninh Du Vi vẫn luôn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ngư. Ninh Tiểu Ngư đi đến đâu, cô ta liền theo đến đó.
Ninh Tiểu Ngư biết mình bị bám đuôi cũng không thèm để ý.
Thậm chí vào lúc cô đi WC thời điểm, Ninh Du Vi cũng đi theo vào.
Cô ta thì không đi WC, chỉ đứng canh bên ngoài cửa WC.
Cá mặn cũng không quan tâm lắm. Dù sao vẫn còn cách một cách cửa.
Rửa tay xong, rời khỏi nhà vệ sinh, Ninh Tiểu Ngư tùy tiện tìm một cây đại thụ, chuẩn bị dựa vào nghỉ ngơi trong chốc lát.
Ninh Du Vi rất nhanh liền theo tới, “Ninh lão sư, chị nghỉ ngơi ở chỗ này nhả? Em cũng ngồi chung.”
Không lâu sau, đám người Hứa Trình, Thẩm Ước Ước, Mộc Gia Gia, Lăng Tử Cách cũng tới đây.
Một thân cây đại thụ, nháy mắt liền có sáu người vây quanh, có đỉnh lưu, có tiểu hoa, có tiểu sinh xinh đẹp, cũng có tuyến 18.
Mấy khách mời này lười biếng phơi nắng, thỉnh thoảng nói chuyện vài câu.
Camera trong hoa viên trước kia hỏng đã sửa được, cho nên một màn này rơi thẳng vào mắt người xem trong phòng phát sóng trực tiếp.
【 Không hổ đều là minh tinh, đúng là cảnh, đẹp, ý, vui! 】
【 Đáng tiếc có một tuyến 18, thật chướng mắt. 】
Qua nhiều ngày quay show, Ninh Tiểu Ngư cũng đã tích lũy được một ít fan.
Vừa trông thấy loại bình luận đó, lập tức có người nhảy ra nói, 【 Tuyến 18 chỗ nào? Dựa theo fan Weibo của Tiểu Ngư và số người xem trong phòng live, cổ hiện tại đã là tuyến 16 rồi được chưa? 】
【 Cười chớt, tuyến 16 có khác tuyến 18 hả? 】
【 Sao lại không có khác? Bây giờ là tuyến 16, về sau sẽ là tuyến 6, sau nữa, nói không chừng sẽ là tuyến 1. 】
【 Tắm rửa ngủ đi em zai, trong mơ cái gì cũng có. 】
Ninh Tiểu Ngư không biết bởi vì cô mà phòng giờ đã hỗn loạn.
Lúc này, cô vui vẻ nhẹ nhàng tự tại.
Trong những lúc như vậy, hệ thống yêu đương hẳn cũng không thể lại giao nhiệm vụ chứ?
Không ngờ, cô vừa mới nghĩ như vậy, một tiếng leng keng vang lên, bên tai cô liền xuất hiện giọng nói bừng bừng hứng thú của hệ thống yêu đương: 【 Thiếu nữ, ảnh đế đang đi về phía này, hắn thích được ở một mình, vẫn chưa biết chỗ này bây giờ có rất nhiều người.
Hiện tại chính là lúc để nói lên rằng bồ đối với anh ấy là một loại tồn tại cực kỳ đặc biệt! Không chỉ có vậy, bồ còn có thể thông qua cách này, báo trước cho anh ấy biết nơi đây rất đông đúc. Bồ có thể ——
A: Lớn tiếng khoe với Ninh Du Vi bồ có ảnh chụp riêng tư của ảnh đế
B: Nói cho bọn họ biết, tối qua ở bãi biển bồ tình cờ gặp được ảnh đế
C: Ngay trước mặt mọi người, dõng dạc ca ngợi ảnh đế 】
Ninh Tiểu Ngư:……
Cô thực chỉ muốn đi ngược thời gian, trở về một phút trước, đánh chết kẻ tưởng rằng hệ thống yêu đương sẽ không giao nhiệm vụ.
Ninh Tiểu Ngư không nhịn được nói lý với hệ thống yêu đương, “Cái gì mà gọi là ảnh chụp riêng tư? Từ khi nào mà ta có ảnh chụp riêng tư của Lục Kinh Độ? Thống, làm người phải thành thật, biết không?”
Hệ thống yêu đương giơ ngón tay, “Đúng mà, đó bức ảnh độc nhất vô nhị ảnh chỉ bồ mới có. Bởi vì là độc nhất vô nhị, cho nên riêng tư.”
Cho nên còn có thể giải thích theo kiểu đó?
Nhưng trên thực tế, chẳng qua chỉ chụp cái ót.
Nếu là người qua đường, căn bản sẽ không nhận ra người trong ảnh kia là ai.
Ninh Tiểu Ngư biết mình không thể nói lại được hệ thống yêu đương học tra chỉ biết cắn đường này, cô dứt khoát từ bỏ cố gắng, hoàn toàn nằm yên.
Hệ thống yêu đương vui sướиɠ mà kiến nghị, 【 Ký chủ, ba lựa chọn này, bồ cứ tùy tiện chọn, không cần biết là cái nào, tui cũng thấy ngọt hết trơn á. 】
Trong tư duy của hệ thống yêu đương, nếu Ninh Tiểu Ngư chọn A, như vậy cô nháy mắt sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người, trở thành đối tượng bị người hâm mộ ghen tỵ.
Ảnh chụp riêng tư.
Trừ cô ra, còn ai có thể có thể? Nói xem nào, còn ai?
Không ai hết. Cho dù Ninh Du Vi ra thủ đoạn dồn dập thì có làm sao? Cho dù cả ngày hôm nay Ninh Du Vi đều đi theo Ninh Tiểu Ngư thì có làm sao? Người đặc biệt nhất, còn không phải là Ninh Tiểu Ngư?
Nếu Ninh Tiểu Ngư chọn B, vậy thì những người khác lại càng biết rõ, Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ có duyên tới cỡ nào.
Hai người cứ không lâu lại gặp được nhau.
Đây tuyệt đối không phải là sắp xếp của hệ thống yêu đương.
Đây rõ ràng là sự sắp xếp của vận mệnh.
Nếu Ninh Tiểu Ngư chọn C, như vậy, trong lòng hệ thống yêu đương, C cũng là một lựa chọn tuyệt hảo.
Lúc này, ảnh đế ăn mặc theo phong cách thời trang Anh quốc đang chậm rãi tới gần.
Khoảng cách vừa đủ, những người còn lại không chú ý tới ảnh đế, ảnh đế cũng chưa phát hiện ra bọn họ.
Nhưng hắn có thể nghe được tiếng của Ninh Tiểu Ngư.
Phải biết rằng, một vài chuyện xưa đều bắt đầu từ —— “Ồ? Em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”!
_
Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子