Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 53

Edit: Điềm Điềm

**********************

Ánh mắt Dung Khải dừng ở trên người 0520, 0520 ngồi ở bên cạnh, màn hình nhìn về phía hắn: “……”

Sau ba giây nhìn nhau, Dung Khải buông tha, quay đầu cầm lấy chén trà trên bàn, uống hết trà trong chén.

Sau đó, không đợi hắn đưa tay rót trà, 0520 nhanh chóng đứng lên, thêm một chén cho hắn, sau đó nhu thuận tiếp tục dùng màn hình nhìn hắn, ân thanh loli đáng yêu lại xuất hiện: ” Nhị điện hạ uống trà! ”

Dung Khải bỗng nhiên cười rộ lên, có chút ý tứ.

Vào mùa đông, thời gian ban ngày tương đối ngắn.

Khi Tần Tinh Lan về đến nhà, trời đã tối.

Đẩy cửa ra, có thể thấy ánh sáng le lói hướng về phía cửa.

Sư tử tuyết to lớn nằm sấp ở đó, quanh thân đều là ánh đèn lấp lánh.

Đặc biệt là trên ngực của con sư tử lớn, treo một tấm ván với dòng chữ: Chào mừng về nhà.

Trong con ngươi màu xanh biếc của Tần Tinh Lan nổi lên ấm áp.

Cho dù là vào mùa đông tuyết bay tán loạn, vẫn làm cho hắn cảm giác được ấm nóng.

” Tinh Lan, trở về rồi à, Nhị điện hạ đến nhà nói là có việc nhờ anh.”

Dung Hề nghênh đón, cười nắm lấy tay hắn, vừa đi về vừa nói.

Khi đi ngang qua sư tử tuyết, Tần Tinh Lan bỗng nhiên đưa tay ôm lấy cậu: ” Cảm ơn em. ”

Dung Hề ngửa đầu nhìn hắn: ” Anh có thích không? ”

” Thích.”

Nghe thấy tiếng cửa mở ra, Dung Khải liền từ phòng khách đi ra, vừa vặn đem một màn này thu vào trong mắt: ” Tình cảm của bọn họ thoạt nhìn rất tốt. ”

0520 đi theo sau hắn: ” Tình cảm của chủ nhân và sư tử lớn luôn rất tốt.”

Dung Khải rũ mắt nhìn về phía 0520: ” Những lời này hệ thống của ngươi ngược lại có thể nhận ra.”

0520 quay đầu: ” Nhị điện hạ đang nói cái gì, 0520 nghe không hiểu. ”

” Hừ.” Không để ý tới người máy chỉ biết giả vô tội này, Dung Khải nhìn Dung Hề, Tần Tinh Lan cùng nhau đi về phía bọn họ, chống lại đôi mắt màu xanh biếc của Tần Tinh Lan, ” Nguyên soái các hạ, ta đã đợi lâu.”

” Đúng vậy, Nhị ca đã tới từ sáng sớm, ăn cơm trước đi, Nhị ca bên này, mời, Tinh Lan còn phải thay quần áo.”

” Nhị điện hạ chờ một chút.” Tần Tinh Lan nói xong, đi thẳng về phòng.

Ánh mắt Dung Khải dừng trên mũ Tần Tinh Lan, trong lòng có chút kinh ngạc.

Chú ý tới tầm mắt của hắn, Dung Hề cười gọi hắn một tiếng: ” Nhị ca bên này. ”

Dung Khải thu hồi ánh mắt, đi theo bên cạnh Dung Hề đi về phía phòng ăn: ” Mũ của Nguyên soái cũng xuất phát từ tay Tứ đệ? ”

” Đan không tốt, làm cho Nhị ca cười rồi.” Dứt lời, Dung Hề đẩy cửa phòng ăn ra, Dung Khải nhìn đồ ăn trên bàn, trong mắt nổi lên kinh ngạc.

Thức ăn trên bàn đơn giản cũng phong phú, tiêu chuẩn bốn món một canh, bất luận là màu sắc hay mùi hương đều có thể gợi lên sự thèm ăn của Dung Khải.

” Nhị ca không cần ghét bỏ, cá hấp và cơm này đều là ta học được, cũng không biết có ngon hay không, món canh trứng gà cà chua này, ta giúp ngươi múc một chén?”

” Tứ đệ khiêm tốn, cho dù là đầu bếp của phụ vương so với phần tay nghề này của ngươi, cũng kém hơn rất nhiều.”

” Ta làm sao có thể so sánh với đầu bếp của phụ vương, Nhị ca không cần nói đùa.”

Lời cậu vừa dứt, Tần Tinh Lan thay quần áo xong từ bên ngoài tiến vào.

Ánh mắt trước tiên dừng trên người Dung Hề, cuối cùng mới nhìn về phía Dung Khải, ánh mắt thanh thanh nhàn nhạt, phảng phất chỉ thuận theo nhìn hắn ta một cái.

Sau khi ngồi xuống, Dung Hề rót cho hắn một chén trà trước, mới cười nói: ” Chúng ta ăn cơm đi, Nhị ca mời. ”

” Nguyên soái các hạ mời trước.”

Tần Tinh Lan gật gật đầu với hắn, sau đó nhìn về phía Dung Hề.

Có nghĩa là gì rất rõ ràng.

Dung Hề cười rộ lên: ” Vậy ta sẽ không khách khí. ”

Nói xong nhấc đũa lên, ăn một miếng cá.

Cá hấp, chỉ cho một chút muối, giữ lại độ tươi của cá.

Cho vào miệng trong nháy mắt, có một loại hương vị của biển.

Dung Khải nheo mắt lại, thịt cá mềm dai, quả thực muốn tan trên đầu lưỡi.

Trên bàn cơm, trong lúc nhất thời không có ai nói gì, Dung Khải cúi đầu, chuyên tâm ăn cơm, dường như đã quên mục đích tới đây.

Ngược lại Tần Tinh Lan thỉnh thoảng lại vì Dung Hề mà lựa ra xương cá.

Một bữa cơm ăn xong, Dung Khải thỏa mãn đồng thời còn có chút ý chưa đã ghiền.

Dung Hề bảo 0520 lấy hai ly nước dâu tây, ba người chuyển đến phòng khách, Dung Khải cầm lấy cái ly ấm áp trong tay, giờ khắc này làm cho tâm tình hoảng hốt của hắn cảm nhận được một phần yên tĩnh an bình.

Nhìn Dung Hề và Tần Tinh Lan ngồi đối diện, hai người tuy rằng cái gì cũng không làm, nhưng vẫn làm cho người ta cảm giác được, giữa bọn họ toát ra sự thân mật, ngọt ngào khiến người khác sinh lòng ghen tị.

” Không biết Nguyên soái các hạ đối với chuyện này của An Liệt Ninh có ý nghĩ gì?

Tần Tinh Lan ngước mắt lên, đôi mắt màu xanh biếc sâu thẳm không nhìn thấy đáy, càng làm cho người ta không phân biệt được cảm xúc lúc này của hắn.

Nghe họ nói chuyện, Dung Hề lên: ” Các ngươi nói chuyện đi, ta về phòng trước.”

” Tứ đệ dừng bước, ta nghĩ Nguyên soái các hạ cũng không ngại ngươi ở tại chỗ này.”

” Ngồi xuống đi.” Tần Tinh Lan nắm lấy tay cậu, kéo cậu ngồi xuống: ” Chuyện Nhị điện hạ nói là gì, ta có chút không hiểu. ”

Dung Khải cười rộ lên: ” Về chuyện Đại điện hạ Dung Thăng, ngài tin tưởng hắn thật sự đã làm những chuyện đó sao? ”

” Ta cùng Đại điện hạ tiếp xúc không nhiều, có phải thật hay không, Nhị điện hạ không phải đã bắt đầu điều tra rồi sao?”

Lời nói của Tần Tinh Lan không lộ sơ hở gì, hoàn toàn không cho Dung Khải bất kỳ điểm nào có thể bắt được.

” Điều tra đã bắt đầu rồi, chỉ là cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng, lần này tới đây, cũng là có việc cầu xin, An gia chủ tiến vào thời kỳ xao động.”

Đột nhiên nghe một câu này, trong mắt Dung Hề nổi lên kinh ngạc.

Cho nên hôm nay Dung Khải tới tìm hắn, là vì An gia chủ An Hùng?

” Vẫn chưa nghe nói.”

Bốn chữ ngắn gọn, làm cho Tần Tinh Lan thoạt nhìn đối với chuyện này không có hứng thú.

Dung Khải cũng không ngoài ý muốn, tiếp tục nói: ” An gia chủ An Hùng, Alpha gien cao cấp, thời kỳ xao động đối với loại thú nhân này, càng trí mạng…”

” Nhị điện hạ nói nhiều như vậy, mục đích là cái gì?” Tần Tinh Lan nhíu mày, tựa hồ lộ ra một chút không kiên nhẫn.

” Không biết Nguyên soái các hạ đã nghe nói qua cửa hàng hương liệu Đào Hoa Viên chưa, hương liệu trong cửa hàng bọn họ nhằm vào thời kỳ xao động của Alpha gien cấp thấp, có tác dụng trị tận gốc rất tốt, lúc trước An Liệt Ninh cũng nhìn trúng điểm này, mới phơi bày tội ác, đối với hương liệu sư có được năng lực này, Đế quốc muốn biết thân phận của hắn, Nguyên soái các hạ có nguyện ý hỗ trợ không?”

” Là ý của Bệ hạ hay là ý của Nhị điện hạ?”

” Cái này có gì khác nhau, đều là chuyện rất tốt với Đế quốc.”

Dung Hề nghe những lời này, nội tâm nổi lên bất an, chỉ là trên mặt vẫn ra vẻ tự nhiên như trước.

Tần Tinh Lan khẽ nhéo nhéo tay cậu: ” Điểm khác biệt chính là, Nhị điện hạ thật sự vì công chúng mà suy nghĩ, hay là chỉ vì du͙© vọиɠ cá nhân của mình. ”

Những lời này, cũng chỉ có Tần Tinh Lan dám nói.

” Ta vẫn cho rằng ta cùng Nguyên soái các hạ là cùng loại người, vừa vì chính mình cũng vì Đế quốc.”

” Nếu chỉ là hương liệu sư cấp thấp, cũng không tìm được giá trị.” Lời này của Tần Tinh Lan có chút lạnh lẽo, ngay lúc Dung Khải muốn mở miệng phản bác, nghe hắn tiếp tục nói, ” Nếu là hương liệu sư cao cấp, càng không thể dùng thủ đoạn cường thế mời hắn ra ngoài, huống chi chuyện này, vốn cũng không nằm trong phạm vi trách nhiệm của ta và Nhị điện hạ, Nhị điện hạ nếu thật sự cảm thấy hứng thú với vị chủ tiệm này, cũng nên nhờ Công hội hương liệu sư. ”

” Ý tứ của Nguyên soái các hạ ta đã hiểu, hôm nay quấy rầy rồi, xin thứ lỗi.”

Nhìn theo Dung Khải rời đi, Dung Hề thả lỏng thân thể tựa vào người Tần Tinh Lan: ” Vì sao hắn bỗng nhiên đối với hương liệu sư cao cấp, cảm thấy hứng thú như vậy? ”

” Thời kỳ xao động của An gia chủ, rất có thể là nguyên nhân khiến An Liệt Ninh chịu ký phiên tòa công khai, dùng Dung Thăng làm mồi nhử, câu hắn mắc câu, giúp cậu ta giải quyết thời kỳ xao động của Alpha gien cao cấp.”

” Không phải nói, chứng cớ có thể tìm được ở nhà đấu giá Huy Diệu sao?

” Nếu dễ dàng như vậy, hôm nay hắn sẽ không xuất hiện ở chỗ này.”

” Nhưng vì sao hắn lại cầu xin anh, hôm nay hắn lên mạng tìm em, bị em cự tuyệt…”

” Đừng lo lắng, hắn sẽ không đoán được là em.” Dung Khải nếu có chỉ số thông minh như vậy, hôm nay đến cửa cũng không phải loại thái độ thăm dò này.

” Anh có muốn bằng chứng đó không?” Dung Hề ôm lấy tay hắn, nhỏ giọng hỏi hắn.

Tần Tinh Lan mạnh mẽ nghiêng đầu nhìn qua, chống lại đôi mắt đen đơn thuần trong suốt của tiểu thư tính, trong lòng dâng lên một chút bối rối liền bình ổn lại, khẽ cười: ” Vì sao lại hỏi như vậy? ”

Dung Hề lắc đầu: ” Nếu như anh cần, anh có thể lấy một cái từ hương liệu của anh cho hắn, hẳn là sẽ có tác dụng.”

Tần Tinh Lan không tiếp lời, chỉ đưa tay xoa xoa cái đầu mềm mại của tiểu thư tính, không mở miệng.

Dung Hề mỉm cười với hắn: ” Chúng ta nghỉ ngơi đi. ”

Không có tiếp tục thảo luận chuyện này nữa, dường như mặc kệ Tần Tinh Lan có đem những hương liệu cao cấp chuẩn bị cho hắn đổi lấy chứng cứ hay không, cậu cũng không quá quan tâm.

Giống như vô luận Tần Tinh Lan là ai, cậu đều có thể tiếp nhận.

Ở chỗ cậu, Tần Tinh Lan chính là sư tử lớn tiên sinh ôn nhu.

Tiểu thư tính như vậy làm cho Tần Tinh Lan sinh ra áy náy, đồng thời lại đau lòng không thôi.

Chỉ có thể tận hết khả năng đối xử tốt với cậu một chút, tốt hơn một chút.

Dung Khải ở chỗ Tần Tinh Lan đυ.ng vách tường, nói ngoài ý muốn cũng không ngoài ý muốn, đối với hắn mà nói cũng bất quá là một lần thăm dò Tần Tinh Lan là địch hay bạn.

Nếu Tần Tinh Lan lập tức đáp ứng chuyện này của hắn, ngược lại sẽ làm cho hắn ngoài ý muốn cùng nghi ngờ.

Bất quá cứ như vậy hệ thống an ninh bên kia chỉ có thể nghĩ biện pháp.

Chỉ là theo thời gian trôi qua, tin tức An Hùng An gia chủ tiến vào thời kỳ xao động, cũng dần dần tiết lộ ra ngoài.

Mọi thứ trở nên hơi nghiêm trọng.

An Liệt Ninh ở nơi giam giữ tại Viện Kiểm duyệt, cũng dần dần trở nên lo lắng.

Cậu rất rõ ràng, đối với Alpha gien cao cấp mà nói, thời gian chính là sinh mệnh, thời gian trôi càng lâu, tình huống của An Hùng cũng càng nghiêm trọng.

Lúc này cậu nhất định phải nhẫn nại.

Cậu thập phần tin tưởng, mồi nhử mình ném ra đủ mê người.

Hôm nay người đưa cơm cho An Liệt Ninh có chút xa lạ, bất quá trong lòng An Liệt Ninh có việc, cũng không chú ý nhiều, chỉ là cơm xong, đối phương đi tới thu thập, không cẩn thận đυ.ng vào tay cậu một cái: ” Xin lỗi. ”

Đối phương nói lời xin lỗi xong, nhanh chóng thu dọn đồ đạc xong, rời khỏi nơi này.

Biểu tình của An Liệt Ninh lại có chút mất tự nhiên khi hắn chạm vào tay, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, cậu đứng dậy đi về phía phòng tắm.

Đóng cửa lại, An Liệt Ninh mở tờ giấy trong tay, trên đó viết: Hương liệu cao cấp đổi bằng chứng, thời gian trao đổi: ngày mai.

Nhìn chằm chằm tờ giấy này, trái tim An Liệt Ninh đập thình thịch, đè nén sự khẩn trương và hưng phấn trong lòng.

Nếu đó là sự thật, hùng phụ của cậu đã được cứu.

Nhưng sau khi tỉnh táo lại, cậu muốn là hương liệu cao cấp nhằm vào thời kỳ xao động, nếu như trị liệu không được thời kỳ xao động, hương liệu cao cấp bình thường đối với cậu mà nói, cũng là không có bất kỳ tác dụng gì.

Đối phương đang thử cậu à?

Nhận thức được điều này, An Liệt Ninh nhíu mày.

Nội tâm mơ hồ nổi lên bất an, cậu rất rõ ràng, loại chuyện này, Dung Khải mặc dù muốn làm cũng rất dễ dàng.

Làm sao bây giờ, cậu rốt cuộc có nên tin tưởng đối phương hay không?

……

Dung Khải vừa từ bên ngoài trở về, liền gặp được tùy thị của Dung Diễn: ” Nhị điện hạ, Bệ hạ cho ngài đi qua một chút. ”

” Bây giờ sao?”

” Đúng vậy.”

” Được.”

Đi tới thư phòng Dung Diễn, chỉ thấy đối phương đứng trước giá sách lục lọi cái gì đó, nghe thấy động tĩnh quay đầu nhìn hắn một cái: ” Mấy ngày nay ngươi đang bận cái gì? ”

” Vụ án của An Liệt Ninh vẫn đang tiếp tục, chỉ là còn chưa có đầu mối.”

Dung Khải nhẹ nhàng nhíu mày, vẻ mặt sầu não.

Dung Diễn từ trên giá sách rút ra một quyển bản đồ sử Đế quốc, tiện tay mở ra: ” Là đang tìm chứng cứ phạm tội của Đại ca ngươi? ”

Dung Khải trong lòng căng thẳng, biết lần này tới đây, hiển nhiên chính là vì chuyện này, Dung Diễn nhịn một thời gian dài như vậy, mới mở miệng, đã thật sự không dễ dàng.

” Đại ca có phạm sai lầm hay không còn chưa biết được, ta cấp bách như thế cũng là không muốn để Đại ca gánh vác tội danh không cần thiết.”

” Nghe qua, ngươi ngược lại đang suy nghĩ cho hắn, cũng hy vọng ngươi thật sự nghĩ như vậy.”

” Đại ca làm huynh trưởng, vẫn rất chiếu cố huynh đệ chúng ta, hiện giờ xuất hiện chuyện không đúng sự thật như vậy, ta tự nhiên phải giúp hắn thanh minh.”

” Ngươi có tâm rồi.” Dung Diễn nói xong xoay người ngồi xuống, ” Tần Tinh Lan phục chức đã một tháng rồi. ”

” Tính ra hẳn là vậy.”

” Ừm, tối mai thiết yến, mời hắn tiến cung, chuyện này ngươi đi làm đi.”

Dung Khải đè xuống nghi hoặc trong lòng, gật gật đầu: ” Vâng. ”

Từ thư phòng đi ra, Dung Khải có chút nghĩ không ra, Dung Diễn vì sao lúc này lại mời Tần Tinh Lan vào cung, rõ ràng lúc trước đối với chuyện Tần Tinh Lan phục chức, Dung Diễn thoạt nhìn đều tựa như thờ ơ.

Có đôi khi, hắn cảm thấy mình căn bản không hiểu Dung Diễn.

Chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Dù sao hiện giờ cục diện đối với hắn mà nói vẫn là rất có lợi.

Tin tức triệu Tần Tinh Lan vào cung dự tiệc rất nhanh truyền ra, Tần Tinh Lan cũng nhận được lời mời từ hoàng gia.

Nhìn thiệp mời nóng hổi trong tay, trong mắt Tần Tinh Lan cũng không có cảm xúc dư thừa gì.

Ngược lại Cảnh Trực nghe tin tức xuống tìm hắn, có chút lo lắng: ” Ngươi thật sự muốn đi sao? ”

” Nếu không thì sao?” Tần Tinh Lan dựa vào bên cạnh bàn, hôm nay hắn mặc chiếc áo len cổ thấp màu trắng, màu sắc này càng làm nổi bật khí chất trong trẻo lạnh lùng của hắn.

Trong lòng Cảnh Trực cũng thập phần rõ ràng loại chuyện này căn bản không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai hắn: ” Lần này Bệ hạ triệu ngươi, cũng không biết mục đích gì, ngươi cẩn thận một chút, Tứ điện hạ theo ngươi cùng đi? ”

” Trên thiệp mời chỉ có ta.”

” Cái này cũng không sao.”

” Ừm.” Tâm trạng Tần Tinh Lan rất nhạt, thiệp mời được hắn tiện tay đặt lên bàn, thoạt nhìn có chút không quan trọng.

Dung Hề sau khi nhận được tin tức, trước tiên gửi tin tức hỏi thăm chuyện hắn đi dự tiệc.

” Đừng lo lắng, không sao đâu.”

Mặc dù Tần Tinh Lan nói như vậy, Dung Hề vẫn tràn ngập lo lắng về việc hoàng gia đột nhiên mời Tần Tinh Lan đi dự tiệc.

Luôn cảm thấy vô duyên vô cớ bảo Tần Tinh Lan tiến cung, không có chuyện tốt gì.

Buổi tối Tần Tinh Lan tan tầm trở về, rõ ràng cảm giác được tiểu thư tính so với ngày thường càng nguyện ý dính lấy hắn.

Tất nhiên, hắn vô cùng hưởng thụ điều này.

Nằm sấp trong ngực hắn, cằm Dung Hề đặt lên ngực hắn, đôi mắt đen ấm áp rơi trên mặt đối phương, Tần Tinh Lan nhẹ nhàng vòng quanh eo cậu: ” Còn không ngủ sao? ”

Dung Hề vùi đầu cọ cọ vào lòng hắn: ” Ngủ không được… A..! ”

Cậu còn chưa nói hết lời, Tần Tinh Lan đột nhiên xoay người đè xuống: ” Vậy làm chút việc thì sao? ”

Dung Hề nghe vậy mặt dần dần nóng lên, lại nắm lấy quần áo đối phương không buông tay, gật gật đầu trong ánh mắt màu xanh biếc của đối phương.

Tiểu thư tính vừa ngoan vừa chủ động quả thực là muốn mạng người!

……

Lúc cơm chiều, An Liệt Ninh vốn tưởng rằng đối phương sẽ xuất hiện lần nữa, nhìn kỹ người giao đồ ăn, đối phương lại không có bất kỳ phản ứng gì, ngược lại hồ nghi hỏi cậu có việc hay không?

Thất vọng đồng thời lại nhịn không được nghĩ, có thể thông qua cửa ải bên ngoài, đưa cho cậu tờ giấy, người điều khiển sau lưng nhất định phi thường lợi hại.

Đồng thời cũng tiến thêm một bước chứng thực, đây rất có thể là thủ đoạn của Nhị điện hạ.

Bởi vì sự căng thẳng này, An Liệt Ninh không nghỉ ngơi một đêm, cho đến sáng hôm sau, cánh cửa đóng chặt mở ra, người đưa điểm tâm cho cậu đến.

Đối phương buông hộp cơm trong tay xuống, ngẩng đầu cười với An Liệt Ninh: ” Thiếu gia An Liệt Ninh, thời gian can thiệp vào hệ thống chỉ có ba phút, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta không? ”

” Ngươi là ai?”

” Xin lỗi vấn đề này ta không thể trả lời, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, hương liệu cao cấp trong tay ta có thể cứu mạng hùng phụ ngươi.”

” Làm sao ta biết ngươi nói thật hay giả?”

Đối phương nhún vai: ” Ngươi cũng có thể cự tuyệt ta, cũng có thể lựa chọn tin tưởng ta, ta không phải người của Nhị điện hạ. ”

An Liệt Ninh biết đối phương chắc chắn cậu không có cách nào, chuyện của An Hùng không thể kéo dài, đây quả thật là một trận đánh cược lớn.

Đánh cược thắng, An Hùng sống sót, đánh cược thua bọn họ không có gì cả.

Hung hăng cắn môi, An Liệt Ninh run giọng nói: ” Ta muốn các ngươi cứu hùng phụ ta trước. ”

” Lấy được đồ ta sẽ cứu hắn, còn lại một phút, ngươi chỉ có một cơ hội, sau đó ta sẽ không xuất hiện nữa.”

An Liệt Ninh đỏ hốc mắt: ” Ngươi không sợ ta bây giờ gọi người, để cho bọn họ bắt ngươi sao?”

” Ngươi có thể làm như vậy, nhưng đồng thời ngươi cũng sẽ mất đi hùng phụ của ngươi, ngươi còn 40 giây.”

” Ta đáp ứng.”

” Rất tốt.”

An Liệt Ninh nhắm mắt lại, dường như không muốn nhìn thấy mặt đối phương, nhưng lại không có cách nào thỏa hiệp đem chỗ giấu chứng cứ nói ra.

” Hùng phụ của ngươi sẽ không có việc gì, ngươi đã cứu hắn.”

Khi mở mắt ra, người kia đã rời khỏi phòng.

Nhìn cửa phòng một lần nữa đóng lại, An Liệt Ninh suy sụp lui vào sofa, nhẹ nhàng run rẩy.

Lúc này An gia ——

Lão quản gia vừa mới tiễn người An gia đi, trên mặt mang theo mệt mỏi, trong lòng hắn rất rõ ràng, người An gia càng ngày càng khó tiễn đi, chỉ sợ lần sau sẽ không may mắn như vậy.

Vừa mới thở phào nhẹ nhõm, liền nghe thấy người hầu An gia cầm một cái hộp màu đen tới đây: ” Đây là ở ngoài cửa vừa mới nhận được, nơi này còn có một phong thư.”

Lão quản gia khẽ nhíu mày, đưa tay nhận lấy phong thư kia.

Mở ra ở trên viết: có thể chữa khỏi thời kỳ xao động.

Lão quản gia trong lòng căng thẳng, vội vàng đem cái hộp tiếp nhận mở ra, chỉ thấy bên trong đặt một viên hương liệu cao cấp màu đen.

Cổ họng nhất thời có chút căng thẳng: ” Chuyện này đừng nói ra. ”

” Vâng, hôm nay cái gì cũng không xảy ra.”

Cảnh cáo xong, lão quản gia không dám trì hoãn, vội vàng đi đến phòng An Hùng.

Một khắc mở cửa phòng ngủ An Hùng, bên trong truyền đến tiếng gầm thống khổ, An Hùng đã bán thú hóa, trừng đôi mắt đỏ tươi, quay đầu hét lên với lão quản gia: ” Ra ngoài, không cần vào! ”

” Gia chủ ngài nhẫn nhịn, rất nhanh sẽ tốt rồi, rất nhanh sẽ tốt, lần này nhất định có thể tốt.”

Bàn tay kích động của lão quản gia đều có chút run rẩy, thật vất vả mới đốt lư hương, lão quản gia vội vàng lui sang một bên, tinh tế quan sát biến hóa của An Hùng.

Ông là một Beta, ông không thể cảm nhận trực quan hương liệu tốt hay xấu.

An Hùng mới đầu kêu gào, sau khi hương liệu được thắp lên, con ngươi đỏ tươi xuất hiện một tia hoang mang, sau đó sự hoang mang này bị kinh ngạc thay thế.

Ánh mắt lão quản gia chủ yếu rơi vào nửa người dưới của An Hùng, nơi đó vốn nên là hai chân, hiện giờ bị vó ngựa thay thế.

Hình thú của con đực An gia là một con ngựa nòng đỏ.

An Hùng nhìn chằm chằm lư hương cách đó không xa, tinh thần trì bị xé rách, làm cho ông thống khổ không chịu nổi, nhưng lúc này, hương hạt dẻ nhàn nhạt tản ra trong không khí, lại làm cho loại xé rách này tạm hoãn lại.

Đây là điều chưa bao giờ xảy ra trong nhiều ngày nay.

Trong mắt An Hùng xuất hiện hồ nghi đồng thời lại không kìm nén được chờ mong.

Theo hương liệu thiêu đốt, hương hạt dẻ trong không khí cũng dần dần trở nên dày đặc, cảm giác tinh thần trì bị xé rách được trấn an, dần dần sinh ra dấu hiệu khép lại.

Làm cho thần kinh căng thẳng của ông thả lỏng, nửa người dưới thú hóa, một lần nữa khôi phục thành hai chân, ông nhắm mắt lại, vẻ mặt thả lỏng, hơn nhiều ngày qua chưa từng có lúc nhẹ nhàng như vậy.

Lúc này ông giống như một lần nữa trở lại trong ngực mẫu phụ, an nhàn, thoải mái.

Lão quản gia sau khi An Hùng bán thú hóa khôi phục lại, trong mắt toát ra khϊếp sợ.

Những gì bức thư nói là đúng sự thật!

Thời kỳ xao động của Alpha gien cao cấp đã bị phá vỡ!

Lão quản gia đè nén khϊếp sợ trong lòng, lặng lẽ rời khỏi phòng, nếu An Hùng bình phục, vậy sau này hắn hẳn là sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

An Hùng cảm thấy mình đã có một giấc mơ rất đẹp, chỉ là tỉnh lại, ông đã không nhớ rõ trong mộng xảy ra chuyện gì.

Cơ thể không được nghỉ ngơi kể từ thời kỳ xao động đã được chữa trị.

Tinh thần trì không có thống khổ, chỉ còn lại bình thản.

Nhìn hai tay mình không còn áp lực đau đớn run rẩy nữa, An Hùng trong lòng mừng rỡ đồng thời cũng thập phần khϊếp sợ, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía lư hương.

Hương liệu nơi đó đã cháy hết, mùi hạt dẻ dễ ngửi trong phòng đã rất nhạt.

Chân trần từ trên giường đi xuống, bước nhanh qua, mở lư hương… trong con ngươi đen tràn đầy khϊếp sợ.

Đây là hương liệu có thể chữa khỏi giai đoạn xao động của Alpha gien cao cấp.

Có một hương vị làm cho ông ta rất quen thuộc trong đó.

Giống như hương liệu cấp thấp ông dùng lúc trước, đều xuất phát từ tay vị kia, quả nhiên lúc trước bọn họ bị lừa.

Nhưng tại sao bây giờ… An Hùng hoảng hốt nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt trắng bệch, ông nghĩ đến lời nói khi An Liệt Ninh mở phiên tòa.

Lão quản gia nhìn ông từ trong phòng đi ra, trong mắt tràn ngập vui sướиɠ cùng khϊếp sợ, cho dù lúc trước hắn đã biết kết quả, nhưng tận mắt nhìn thấy, vẫn làm cho trong lòng hắn rung động.

Thời kỳ xao động đối với Alpha mà nói vẫn là ác mộng không thể trị tận gốc, hiện giờ rốt cục có người có thể cứu trị, còn bị hắn tận mắt nhìn thấy, trong lòng hắn không khỏi có chút kích động.

” Gia chủ ngài thân thể vừa khôi phục sao không nghỉ ngơi cho tốt?”

An Hùng nắm lấy cánh tay hắn: ” Vậy hương liệu kia là ai đưa tới? ”

Lão quản gia đối với vấn đề này của ông cũng không ngoài ý muốn, hơn nữa An Hùng cho dù không hỏi, hắn cũng muốn nói cho ông biết: ” Là đặt ở cửa, à, nơi này có phong thư, cụ thể là ai ta cũng không biết. ”

An Hùng nhận lấy lá thư trong tay hắn mở ra, nhìn phía trên: có thể chữa khỏi thời kỳ xao động.

Đối phương hiển nhiên biết tình huống của ông.

Không thể thoát khỏi liên quan đến bằng chứng trong tay An Liệt Ninh, chỉ là An Liệt Ninh đã thực hiện thỏa thuận này với ai.

Đối phương có thể xuất ra hương liệu cao cấp trị liệu thời kỳ xao động, chỉ sợ thân phận không thể khinh thường.

Nhìn vẻ mặt An Hùng thay đổi vài lần, lão quản gia thức thời bảo trì im lặng, chỉ khi An Hùng cất thư xong, mới mở miệng: ” Thân thể ngài vừa khôi phục còn cần nghỉ ngơi nhiều hơn, ta chuẩn bị bữa tối, ngài ở trong phòng ăn đi. ”

An Hùng gật gật đầu: ” Khoảng thời gian này vất vả cho ngươi. ”

” Đây là điều ta nên làm.”

Hắn là quản gia của An gia, phục vụ mỗi một vị trưởng tộc An gia, An Hùng còn là trưởng tộc An gia một ngày, hắn sẽ không phản bội ông.

……

Dung Khải đứng trước gương, điều chỉnh trang phục trên người, tùy thị rũ mắt an tĩnh đứng ở một bên.

” Chuyện bên Huy Diệu điều tra thế nào rồi, ông chủ Huy Diệu vẫn cái gì cũng không nói sao?”

” Đúng vậy, cắn chết cũng không nói bất cứ thứ gì.”

” Vậy An gia bên kia thì sao, tình huống An hùng như thế nào?”

” Phân gia đến cửa đều bị khuyên trở về, hẳn là còn chưa từng thấy An gia tộc trưởng, nhưng chỉ sợ tình huống không tốt lắm.”

” Hừ, những phân gia này cũng là phế vật, An Hùng hiện giờ nỏ mạnh hết đà, cư nhiên còn ở đây, bọn họ là chờ hắn chết trực tiếp thay thế sao, thật sự là một chút máu mủ cũng không có.”

Dung Khải dứt lời, nghiêng người nói với tùy thị trưởng, ” Cái cúc áo này, cài nút tốt hơn một chút hay là không cài tốt một chút. ”

Tùy thị trưởng ngước mắt đảo qua: ” Bữa tiệc tối lần này không biết Bệ hạ có mục đích gì, Điện hạ vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. ”

” Vậy thì cài đi.” Dung Khải cài xong cái cúc áo trên cùng, hơi nhíu mày, hiển nhiên cũng không phải rất thoải mái, ” Thời gian không sai biệt lắm, chúng ta đi thôi. ”

Tùy thị trưởng nhẹ nhàng gật đầu, đi theo bên cạnh hắn, đi về phía phòng yến hội.

Lúc Dung Khải đi tới phòng yến hội, vừa vặn đυ.ng phải Dung Đỉnh tới dự tiệc, nhìn thấy hắn, Dung Đỉnh cười nghênh đón kêu lên: ” Nhị ca. ”

Dung Khải gật gật đầu: ” Gần đây bận cái gì vậy? ”

Dung Đỉnh cười: ” Nhị ca còn không biết ta sao, ngoại trừ ở chỗ mẫu phụ ra, ta cũng không có chỗ nào khác để đi. ”

” Không có việc gì cũng nên đi ra ngoài một chút, ở lại trong cung có ý nghĩa gì.”

” Nhị ca nói phải.”

Hai người nói xong đi vào trong phòng yến hội, còn chưa đến thời gian mở tiệc, hôm nay các nhân vật chính đều chưa lên sân khấu.

Dung Khải cùng Dung Đỉnh ngồi xuống vị trí hai người, Dung Đỉnh dường như có chút lo lắng mở miệng: ” Nhị ca, chuyện của Đại ca mẫu phụ có chút lo lắng. ”

” Kết quả chuyện này còn chưa có, mẫu phụ bên kia còn phải dựa vào ngươi trấn an nhiều.”

” Ta sẽ làm, Nhị ca yên tâm.”

” Nhị ca, Tam ca, các ngươi thật sớm.” Dung Tân mặc áo lông màu trắng tiến vào, áo lông màu trắng dưới ánh đèn chiếu rọi, phản chiếu ra ánh sáng, lấp lánh lại xinh đẹp.

” Ngũ đệ hôm nay sao lại dễ nhìn như vậy.”

” Tam ca không cần cười ta.” Dung Tân tuy rằng nói như vậy, trên mặt lại lộ ra nụ cười hài lòng, đi tới ngồi ở bên cạnh Dung Đỉnh, giống như lơ đãng nhìn về phía cửa.

Dung Đỉnh đem hành động của hắn thu vào trong mắt, nhẹ nhàng nở nụ cười: ” Nguyên soái các hạ, chỉ sợ còn phải đợi một chút mới có thể đến. ”

” Tam ca, ta là xem phụ vương khi nào trở lại, hôm nay mẫu phụ vẫn không thể tham gia sao?”

Nghe thấy lời này, trong mắt Dung Đỉnh xuất hiện một tia cô đơn, gật gật đầu: ” Thân thể mẫu phụ bác sĩ đưa ra đề nghị vẫn nên nằm trên giường nghỉ ngơi nhiều hơn. ”

Đang nói thì ngoài cửa truyền đến thanh âm.

Dung Khải đứng lên dẫn đầu nghênh đón Dung Diễn và Tần Tinh Lan cùng tiến vào.

Tần Tinh Lan nhìn thấy Dung Khải, nhẹ giọng nói: ” Nhị điện hạ. ”

” Nguyên soái các hạ khách khí.”

” Được rồi, hôm nay chính là gia yến mà thôi, Nguyên soái ngươi cứ thả lỏng một chút, ngồi xuống đi.”

” Được.” Tần Tinh Lan gật đầu, sau khi ngồi xuống bên cạnh Dung Diễn, ngước mắt lãnh đạm lại xa cách đảo qua Dung Tân đưa mắt rơi vào trên người hắn, sau đó rất nhanh liền dời ánh mắt đi.

Chẳng qua liếc mắt một cái này, lập tức liền đem Dung Tân nhìn đến tâm hoảng ý loạn.

Dung Đỉnh nhẹ nhàng chạm vào Dung Tân dưới gầm bàn.

” Chúng ta mở tiệc đi, vừa ăn vừa tán gẫu.”

” Được, nghe phụ vương.”

” Bệ hạ mời trước.”

” Nguyên soái không cần khách khí, đều là người một nhà, thân thể gần đây như thế nào?”

” Đều đã bình thường, tạ Bệ hạ nhớ nhung.”

” Vậy là tốt rồi.” Dung Diễn nghe vậy giống như thật sự thay hắn vui vẻ, khẽ cười rộ lên, ” Thân thể Nguyên soái chính là Đế quốc, ngươi phải bảo trọng cho tốt mới đúng, dù sao biên vực bên kia còn cần Nguyên soái hao tâm tổn trí. ”

” Có Đại điện hạ ở đây, Bệ hạ an tâm.”

” Hắn có được hay không, ta so với ngươi trong lòng biết rõ, ăn đi, đây là đầu bếp trong cung làm, hương vị như thế nào?”

” Rất tốt.” Tần Tinh Lan mặt không đổi sắc ăn thức ăn trước mặt.

Dung Khải nghe thấy hai chữ này, trong lòng nhịn không được chửi bới hai chữ: Dối trá.

Sau khi ăn thức ăn của Dung Hề và Tần Tinh Lan, hắn cảm thấy thức ăn mà những đầu bếp trong cung nấu cũng chỉ là như vậy.

” Nguyên soái đối với chuyện của Dung Thăng nhìn thế nào?” Sau khi im lặng một lát, Dung Diễn cầm lấy khăn ăn bên cạnh bàn nhẹ nhàng lau miệng, sau đó hỏi.

Nghe thấy vấn đề này, Tần Tinh Lan buông đũa trong tay xuống: ” Ta không có ý kiến, Bệ hạ. ”

” Cái này có cái gì không dám nói, Dung Thăng đứa nhỏ này năng lực có thể bình thường, nhưng tâm không xấu, hắn đối với ngươi càng nhiều là hâm mộ, cũng không phải thật sự nhằm vào ngươi.”

” Ta biết Bệ hạ, ta đối với Đại điện hạ cũng thập phần kính trọng, cho nên tư tâm của ta là nguyện ý tin tưởng hắn.”

” Không nghĩ tới hai người lại có vài phần thương tiếc lẫn nhau, ăn cơm đi.”

Sau khi ăn xong, bọn họ chuyển đến phòng khách, Dung Diễn trong tay cầm chén trà, nói với Tần Tinh Lan: ” Trận chiến Tinh Hải tuy rằng đã qua, nhưng trong lòng ta thủy chung bất an, Nguyên soái cảm thấy có nên phái thêm một ít người đóng quân hay không? ”

” Hiện giờ biên vực có Đại điện hạ tuần tra, Bệ hạ không cần lo lắng.”

” Đúng vậy, phụ vương nên cho Đại ca thêm một chút tín nhiệm.”

Dung Khải đột nhiên mở miệng, chọc Dung Diễn cười rộ lên, chỉ là không đợi hắn nói chuyện, Dung Tân đột nhiên mở miệng nói: ” Nhìn không ra, Nguyên soái cùng Nhị ca ăn ý như vậy. ”

” Nguyên soái cùng Nhị ca hẳn là đều tín nhiệm Đại ca, nếu không cũng sẽ không như thế.” Dung Đỉnh đúng lúc mở miệng, đem những lời này của Dung Tân quay trở về.

Dung Diễn nhìn Dung Đỉnh một cái, không có nhiều lời, Dung Đỉnh cũng giống như không rõ mình đã làm cái gì, an tĩnh ngồi ở một bên.

Ngược lại Dung Khải cười mở miệng: ” Tam đệ nói phải, chúng ta đều bởi vì tín nhiệm Đại ca, mới có thể ăn ý. ”

” Các ngươi hòa thuận như thế, ta ngược lại yên tâm, tiểu Tứ có khỏe không?”

Đột nhiên nói đến Dung Hề, Tần Tinh Lan gật gật đầu: ” Tạ Bệ hạ nhớ nhung, đều tốt. ”

” Vậy thì tốt rồi, lão Nhị, ta nghe nói gần đây ngươi thuận đường liền đi phủ Nguyên soái, là vì cái gì?”

Dung Diễn đột nhiên mở miệng, trong lòng Dung Khải căng thẳng, vội vàng cười rộ lên: ” Phụ vương thật đúng là cái gì cũng không giấu được ngươi, ta liền đến cửa cọ cơm hai lần, tất cả đều bị ngài phát hiện, Nguyên soái, xin lỗi không có biện pháp giấu diếm nữa, xin ngài tha thứ. ”

” Nhị điện hạ không cần như vậy, nói theo thực tế là tốt rồi, miễn cho Bệ hạ hiểu lầm.”

Hắn bộ dáng thản nhiên, làm cho mọi người đều hướng Dung Khải nhìn qua.

Dung Khải cười rộ lên: ” Nguyên soái cùng Tứ đệ trù nghệ rất tốt, cho nên mỗi lần đi ngang qua, đều muốn ghé vào ăn cơm, về điểm này, ta đã rất khắc chế. ”

” Không nghĩ tới Nguyên soái có tài năng như thế, ngược lại làm cho người ta ngoài ý muốn.” Dung Diễn kinh ngạc nhìn về phía Tần Tinh Lan, nhịn không được hỏi, ” Học được từ khi nào? ”

” Thời gian rảnh rỗi, trình độ có hạn, bất quá là do Nhị điện hạ khen ngợi, không thể coi là thật.”

” Nguyên soái khiêm tốn.”

” Không nghĩ tới Tứ ca cũng biết nấu cơm, lúc trước ở trong cung, cũng không nghe nói đâu!”

Dung Tân giống như vô tình mở miệng, Dung Diễn dường như lúc này mới nhớ tới trong lời nói Dung Khải còn có Dung Hề: ” Thoạt nhìn tiểu Tứ cũng rất lợi hại? ”

Tần Tinh Lan ghé mắt nhìn qua, trong đôi mắt màu xanh biếc lộ ra kinh ngạc: ” Bệ hạ không biết em ấy có thể làm? ”

Một câu hỏi ngược lại, làm cho mọi người trong lòng căng thẳng, Dung Diễn cười rộ lên: ” Tiểu Tứ tự nhiên phi thường tốt, nếu như không tốt, ta làm sao có thể nỡ gả hắn cho ngươi, Nguyên soái phải quý trọng nha! ”

” Ta sẽ vậy, Bệ hạ.”

Nghe thấy những lời này, Dung Tân theo bản năng cắn môi.

Dung Đỉnh vỗ nhẹ tay, ý bảo hắn thả lỏng.

Dung Khải đem hành vi của hai người thu vào trong mắt, trong lòng hiểu rõ.

Kết thúc, Dung Diễn bảo ba người đưa Tần Tinh Lan rời đi.

Sau khi nhìn theo đối phương lái xe rời đi, Dung Khải nhìn về phía Dung Tân nhàn nhạt một cái, không nói nhiều, chỉ dặn dò Dung Đỉnh đưa Dung Tân trở về.

Chờ sau khi hắn đi, Dung Tân kéo tay áo Dung Đỉnh lại: ” Tam ca, Nhị ca vừa mới nhìn ta có ý gì a? ”

” Ngũ đệ thật không biết sao?” Dung Đỉnh nhìn hắn ôn nhu nói.

Dung Tân buông tay ra: ” Nhị ca cái gì cũng không nói, ta làm sao biết được! ”

” Tam ca cũng không biết.”

” Tam ca sao ngươi lại như vậy!”

” Ha ha, Ngũ đệ có phải còn thích Nguyên soái hay không?”

Dung Tân hai má đỏ lên, nghiêng đầu bộ dáng ngượng ngùng: ” Ta vẫn đối với hắn đều rất ái mộ, chỉ là tựa như Tam ca nói vậy, hữu duyên vô phận đi. ”

Dung Đỉnh nhẹ nhàng thở dài: ” Ngũ đệ làm Omega nên tự tin hơn một chút, Nguyên soái tuy tốt, nhưng đã kết hôn, chẳng lẽ ngươi cam nguyện gả cho Alpha kết hôn lần hai sao? ”

” Nếu hắn nói, ta ngược lại không có gì không thể.” Dung Tân cúi đầu nhẹ nhàng đá đá trên mặt đất.

” Ngươi thật đúng là si tình, thật ngốc.”

” Tam ca ngươi đang cười ta sao?”

” Ta là đau lòng ngươi, Nguyên soái hiện giờ đã cùng Tứ đệ kết khế, phụ vương cho dù cuối cùng theo ngươi, mạnh mẽ đem ngươi gả cho hắn, ngươi chuẩn bị cùng Tứ đệ cùng một chỗ sao?”

” Ta mới không cần cùng hắn chia sẻ Tinh Lan.”

” Nhưng ngươi cảm thấy nên làm thế nào để bọn họ tách ra?”

” Bọn họ không thích hợp, Dung Hề bất quá chỉ là một Omega có tuyến thể bị hỏng, hắn dựa vào cái gì so sánh với ta, sớm biết lúc trước ta đã không nghe lời phụ vương, hiện tại còn tới lượt Dung Hề, rõ ràng ta mới là bạn tình của Tinh Lan, vị trí Nguyên soái phu nhân nên là của ta!”

” Ngũ đệ, nhỏ giọng một chút, ngươi muốn cho tất cả mọi người nghe thấy sao?” Dung Đỉnh có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lời nói lại lộ ra một chút dung túng, ” Nếu ngươi thật sự có tâm, nên nghĩ biện pháp. ”

” Nghĩ biện pháp gì, Tam ca ngươi có chủ ý gì mau nói, nếu giúp ta đạt thành nguyện vọng, ta cả đời cũng sẽ không quên Tam ca tốt!”

” Loại chuyện này còn cần chính ngươi suy nghĩ, người bên ngoài đều không có biện pháp giúp ngươi, Tam ca chỉ có thể nói cho ngươi biết, cơ hội đều là dựa vào chính mình tranh thủ.”

**********************