Xuyên Thành Bạch Liên Hoa Ước Ao Nuôi Một Trăm Tiểu Bạch Kiểm

Chương 2 Hai anh trai chứng muội khống

Ngủ được một giấc thật dài , Điềm Hi ngồi dậy vương vai , chợt phát hiện mình đang còn ở phòng bệnh , cô lọ mọ vừa định ngồi dậy , bỗng nghe tiếng ồn từ ngoài cửa phát ra , cô nằm xuống giả bộ còn chưa tỉnh , lắng nghe vài giọng nói thầm thì đi đến giường cô

"Anh hai đến đây , Tại sau Hi Hi lại ngất xỉu? "

Cô ngất xỉu??? Tối qua mình cảm thấy hơi đói nhưng do đau đầu quá nên đi ngủ trước , Đây là đói quá ngất xỉu đây??

Cô kích động , con mẹ nó , quá nhục nhã

Người em bỗng lên tiếng ngắt ngang sự kích động của cô

"Đừng nói do thằng không ra gì nhà Họ Hoắc làm đấy nhé? "

Nói đến đây, người anh hai bỗng nhiên tức dận

"Nó là cái khỉ gì chứ , con bé được chúng ta nâng như trứng từ bé mà nó còn khinh thường em ấy "

Càng nói càng kích động , anh cả thấy thế vội vàng đánh gãy nói

"Em đừng lo , bé con nhà chúng ta sao anh để em ấy ủy khuất được , anh sẽ cho người xử lí công ty nhà nó luôn"

Điềm Hi đang nghe cuộc trò truyện của hai người nam nhân lạ mặt , cô bỗng nhớ đến nhà Điềm gia còn có hai vị thiếu gia muội khống , vậy chắc hẳng đây là Điềm Nhiên và Điềm Nhuệ ? Hai vị anh trai này không mà tất cả dùng hết tất cả tài sản để cứu cô khi cô hại nữ 9 bị nam9 đánh trả lại . Điềm Hi bỗng nhiến mắng mmp nữ phụ ngu ngốc , gia thế giàu có , người nhà hết mực cưng chiều mà lại thua con nữ 9 trà xanh đó.

Cô giả bộ từ từ mở mắt , bộ dáng suy yếu thập phần ủy khuất khiến người ta đau lòng trước mắt , thầm cảm thán mình diễn quá hay

"Anh cả , anh hai"

Hai người anh chợt nhanh vọt tới trước mặt cô, giọng điệu cưng chiều ôn nhu như người vừa nãy chửi ai không phải bọn họ .

"Bảo bối , có chuyện gì phải nói cho anh cả nghe , em đừng nén trong lòng"

"Em, em không cần ủy khuất , anh hai sẽ ra mặt giúp em "

Nói rồi liền chạy ra khỏi phòng gọi bác sĩ , Khi bác sĩ rời đi , hai anh một người tay cầm đồ , người dắt tay đón cô đi xuất viện , về đến Điềm gia , Điềm Hi vội khoá cửa phòng, vứt bỏ vẻ mặt ủy khuất , đau buồn ban nãy , thay vào đó là vẻ mặt bình tĩnh , nhàm chán

Cô chợt thấy mặt mình rin rít , sờ sờ vào khuôn mặt. !!! Cả tấng lớp phấn gì đây ??? Hôm qua cô còn tưởng thân thể này trời sinh xinh đẹp đừng nói là nhờ tạ phấn này nhé??

Thế là cô bước đi vào nhà vệ sinh , xã nước ấm vào bồn , nhỏ thêm vài giọt tinh dầu , rãi thêm vài cánh hoa hồng đỏ rực . Trong lúc chờ đợi

Cô đi tẩy trang , cô từng nói thà mình không tắm còn hơn không tẩy trang , cảm giác mang tấn phấn đắp lên mật làm cô rất khó chịu . Làm xong nhìn lên gương , cô thở phào một hơi , thầm nghĩ gương mặt mộc đẹp như thế này mà thân thể này lại đắp tạ phấn lên mặt , có bệnh à

Sau đó cô chẫm rãi cở quần áo , làn da trơn bóng từ từ lộ ra , tiếp xúc với làn nước nóng làm làn da thêm vài phần đỏ ửng thập phần mê người

Đây là phòng riêng , nên phòng tấm chỉ cách nhau một tấm kính trong suốt , nếu bên ngoài có người sẽ có thể nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ ẩn ẩn hiện hiện , đường cong quyến rũ hiện lên trên tấm kính mờ phủ hơi nước, người khác nhìn vào chỉ muốn phun máu mũi !!

Tắm xong , cô lau người , cô dự định không mặc đồ nên chỉ khoát một áo choàng lụa mỏng , tóc ước ước dính vào khuôn mặt bung xoã xuống vai , thướt tha đi đến giường như một tiểu yêu tinh .