Xe ngựa xuất hiện trước cửa phủ. Huyền gia chủ và Huyền Nguyệt lên xe. Rất nhanh đã đến hoàng cung.
Bọn họ bước vào. Thật sa hoa - đó là điều đầu tiên mà cô nghĩ đến.Trên long ỷ,một nam nhân khí chất phi phàm,mặc trường bào thêu rồng khuôn mặt lạnh tanh nhắm mắt dưỡng thần.
"Vi thần tham kiến hoàng thượng" Huyền Vũ nhanh chóng quỳ xuống,chắp tay hành lễ.
Thấy Huyền Vũ như vậy,cô cũng làm theo chỉ là thiếu đi vài phần cung kính lại thêm một phần thăm dò. "Thần nữ tham kiến hoàng thượng".
Nam nhân mở mắt lên nhìn hai người "Miễn lễ đi."
Đây là hoàng đế Vân quốc – Hắc Long.
"Chẳng phải ngươi nói nhi tử Huyền Vân của mình sẽ đến đây sao? Bây giờ lại đổi thành một tiểu nha đầu là thế nào?" Hắc Long mở miệng,giọng điệu không nặng không nhẹ nhưng lại như có ý dò hỏi.
Huyền Vũ ngẩng đầu đáp. "Khởi bẩm hoàng thượng hiện tại Huyền Vân chưa nghĩ ra được biện pháp, nhưng nữ nhi của thần lại có thể nghĩ ra."
"Ồ, đây là nữ nhi nào của ngươi, sao ta lại không biết?" Hắn khá ngạc nhiên, hiện tại nạn đói ở Thanh Vân huyện ngay cả các quan đại thần còn chưa có cách giả quyết làm sao một tiểu thư khuê các lại có thể nghĩ ra biện pháp.
"Hồi bẩm hoàng thượng đây là trưởng nữ của thần Huyền Nguyệt".
"Đây chẳng phải là đại tiểu thư Huyền gia đại danh đỉnh đỉnh sao? Có vẻ không giống lời đồn lắm nhỉ? " Hắc Long cau mày.
"Nếu như ngươi có biện pháp vậy thì nói cho ta nghe xem" Hoàng thượng nhìn cô,tỏa ra uy áp của bậc đế vương.
Huyền Nguyệt không hề sợ hãi. Chính cô cũng được luyện nên từ máu,xưng vương trong thế giới ngầm thua kém hắn thì quá mất mặt đi. " Thưa bệ hạ thần chỉ nghĩ ra những biện pháp này thôi..." Huyền Nguyệt kể cho hắn những biện pháp mình nghĩ ra. Hắc Long hỏi:
"Ngươi nói diệt trừ tận gốc những quan tham ô là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng các quan của trẫm có vấn đề?" Giọng nói của hắn âm trầm.Lại chỉ là muốn biết lời này là ý gì.
"Thần nữ không có ý này chỉ là trước nay chưa từng có triều đại nào không có quan tham ô cả. Nếu không diệt trừ tận gốc lãnh chịu hậu quả sẽ là triều đình và những thường dân vô tội.Thần chỉ mong bệ hạ suy xét đến vấn đề này" Hắc Long cười.
"Rất tốt, Huyền Nguyệt nghĩ ra biện pháp giả quyết nạn đói ban thưởng hoàng kim ngàn lượng, bạch kim ngàn lượng, phong làm Thanh Vân huyện chủ giúp trẫm giải quyết nạn đói".
"Huyền Nguyệt con còn không mau tiếp chỉ" Huyền Vũ nhắc nhở.
"Thần nữ tiếp chỉ". Huyền Nguyệt đứng lên cúi đầu tiếp chỉ. Ta có thể từ chối?
"Các ngươi lui đi" Hoàng thượng phất tay ra hiệu cho bọn họ lui xuống.
Huyền Vũ cùng Huyền Nguyệt đứng dậy cúi người sau đó rời đi.
"Con cũng nghe hết rồi,có nhận xét gì không?" Đợi bọn họ đi khỏi Hắc Long mới mở miệng nói.
Một nam nhân mặc bộ tử y bước ra nhìn Hắc Long nở nụ cười quỷ dị.
"Ngươi cảm thấy người này thế nào".
"Đại tiểu thư Huyền gia đột nhiên thay đổi như vậy đúng là một chuyện lạ, chỉ là không biết sự thay đổi này của cô ta sau này sẽ có lợi hay hại với chúng ta đây. Nếu như có lợi thì tất nhiên là chuyện tốt.Còn nếu là hại...không phiền phụ hoàng ra tay nhi thần cũng sẽ trừ khử cô ta."
Hắn lạnh lùng nói những lời như vậy nhưng Hắc Long lại hài lòng với chúng. "Liền hảo!"
Nam nhân kia tươi cười."Nhi thần cáo lui".
"Được rồi đi đi". Hắc Long phất tay.
Huyền Vũ và Huyền Nguyệt trở về. Nửa canh giờ sau,một vị công công đưa thánh chỉ tới.
"Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết:Trưởng nữ Huyền gia tài năng hơn người giúp ta có biện pháp khắc phục nạn đói phong làm Thanh Vân huyện chủ.Khâm thử"
"Thần nữ tiếp chỉ."
Sau khi truyền thánh chỉ công công nhanh chóng rời đi. Nhìn thấy Huyền Nguyệt được phong chức Huyền Dung tức giận nghiến răng ở bên cạnh, nhưng chỉ cần nghĩ đến cô ta sắp phải chết ở đó, sự tức giận của ả lại biến thành châm chọc. "Tỉ tỉ thật giỏi nga~"
"Đa tạ nhị muội đã khen." Cô nở nụ cười khả ái nhưng bên trong lại giấu dao.
Hình minh họ hoàng thượng