Lục Tri Hạ ngủ thẳng đến nửa đêm, đột nhiên tỉnh dậy, đây là trạng thái bình thường mấy tối nay của cô, bởi vì mới đổi sang một nơi mới, giường mới, cô luôn ngủ không được ngon giấc.
Lúc này vẫn là kỳ nghỉ hè, thành tích thi đại học của cô không tồi, báo danh một trường đại học 985, ngôi trường này vừa vặn nằm ở thành phố chỗ chị cô, chị cô vô cùng vui vẻ, nói để Tri Hạ qua đây trước, ở cùng cô ấy một thời gian.
Chị gái Lục Tri Mẫn từ nhỏ đến lớn vẫn luôn rất ưu tú, hai năm trước kết hôn, chồng chị càng ưu tú hơn, là một giáo sư đại học. Lục Tri Hạ đã gặp người anh rể này mấy lần, tuổi tầm hơn ba mươi, nhã nhặn lịch sự, khí chất cao lãnh, đeo một cặp kính, quả thật rất có dáng vẻ của một giảng viên đại học.
Có điều Lục Tri Hạ đến nhà chị mấy ngày, còn chưa gặp được anh rể, nghe nói ra nước ngoài trao đổi rồi.
Điều hòa ở trong phòng rất lạnh, Lục Tri Hạ nằm trong ổ chăn, lật qua lật lại tìm lại ý ngủ, cảm thấy có hơi khát, dứt khoát ngồi dậy xuống giường, định xuống phòng bếp rót nước uống.
Nhà chị là biệt thự nhiều tầng, Lục Tri Hạ được sắp ở tầng hai, vị trí sát gần cầu thang, lúc cô xuống tầng thì nhìn thử điện thoại, đã hơn hai giờ đêm, giờ này chắc mọi người đều đã ngủ say rồi.
Thế mà, lúc xuống tầng, lại phát hiện phòng bếp ở tầng một vẫn sáng đèn, Lục Tri Hạ có hơi bất ngờ, thầm nghĩ giờ này còn ai ở phòng bếp nữa?
Còn chưa đợi cô lại gần, đột nhiên nghe thấy tiếng cười lanh lảnh của phụ nữ truyền đến từ trong phòng bếp, tiếng cười đó lộ ra vẻ phong tình lười biếng, giống như mang theo móc câu, khẽ khàng trêu trọc trái tim người bên cạnh.
Lục Tri Hạ đột nhiên cảm thấy có hơi khô cổ, trong gia đình này, ngoại trừ cô, người phụ nữ còn lại chỉ có chị gái, nhưng chị gái lúc bình thường không cười như thế này, loại cười này, nghe rất... rất lẳиɠ ɭơ...
Phòng khách rất rộng, bởi vì là đêm khuya, chỉ bật một ngọn đèn tường nhỏ thôi, khắp nơi vẫn tối đen như mực, Lục Tri Hạ trốn ở trong bóng tối, giống như một cái bóng không thể nhìn thấy ánh sáng, chầm chầm lại gần phòng bếp.
Trong phòng bếp không bật đèn lớn, chỉ để một chiếc đèn tường màu vàng cam, ánh sáng êm dịu, mạ lên một tầng mập mờ kiều diễm cho phòng bếp.
Trong phòng bếp, người phụ nữ cười xong, lại hờn dỗi mắng một câu: "Đáng ghét."
Tiếp đó là giọng trầm thấp của đàn ông vang lên: "Đáng ghét sao? Ba thấy con thích muốn chết mà."
Sau đó, không có âm thanh nữa, qua một lúc, mới truyền đến giọng của phụ nữ:
"A a... Ưʍ... Sướиɠ quá, thoải mái quá, sắp bị ba liếʍ đến tan ra rồi."
Âm thanh đó vừa mềm mại vừa quyến rũ, nghe có vẻ chính là bị làm đến sướиɠ, trạng thái tao* đến không chịu nổi, Lục Tri Hạ càng nghe càng kinh hãi, đây rõ ràng là giọng chị cô, nhưng anh rể không phải ra nước ngoài trao đổi rồi sao? Vậy người đàn ông trong phòng bếp là ai??
*lẳиɠ ɭơ
Lục Tri Hạ chỉ cảm thấy nhịp tim đập nhanh hơn, da đầu tê dại, lòng bàn tay đổ mồ hôi, cô run cầm cập, dè dặt lại gần phòng bếp một chút nữa, tìm một góc độ, nấp trong bóng tối rình trộm tình hình bên trong.
Chỉ thấy chị gái cả người trần trụi, trước người chỉ đeo một chiếc tạp dề có nụ hoa bằng tơ tằm ở bên, nằm bò trên bàn bếp, vểnh cái mông trắng nõn, mà đằng sau cô ấy, là một người đàn ông nửa quỳ, hai tay tách mông chị ra, vùi đầu giữa hai chân cô ấy, đang kịch liệt liếʍ đùa da^ʍ huyệt của cô, cái đầu đó cứ lắc lư đằng sau mông cô ấy, nhìn có vẻ rất dùng sức để liếʍ.
Hai tay chị gái chống lên bàn bếp, ngẩng cao đầu, ánh mắt mê ly, rêи ɾỉ không ngừng, nửa phần tạp dề của cô ấy đã bị vò loạn, một bên ngực lớn lộ ra, vầng nhũ trắng nõn hồng tươi, hạt nhũ dựng đứng cứng rắn, theo động tác vặn vẹo vùng eo của chị gái, ngực lớn lắc lư dâʍ đãиɠ trong không trung.
Người đàn ông quỳ đằng sau liếʍ huyệt cho cô ấy, cũng trần trụi toàn thân, thân hình cường tráng, cơ bắp ở tay và đùi nổi lên, nhìn như đã tập thể hình trong một thời gian dài.
Nhìn từ góc độ của Lục Tri Hạ, chỉ nhìn thấy góc nghiêng của bọn họ, gương mặt người đàn ông vùi vào rất sâu, nhất thời nhìn cũng không rõ ràng, nhưng cảm giác rất quen thuộc, người đàn ông khác ở trong cùng một biệt thự này chỉ có bố chồng của chị gái, bố của anh rể, Tô Chí Dũng.
Vừa nghĩ đến điều này, Lục Tri Hạ nhất thời như bị sét đánh, cô vội bụm miệng lại, có chút không thể tin được, thật sự là Tô Chí Dũng sao?? Vậy chị gái không chỉ nɠɵạı ŧìиɧ, còn chơi trò cấm kỵ với bố chồng cô ấy! Việc này, việc này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi!
Giống như muốn nghiệm chứng phỏng đoán của Lục Tri Hạ,
Người đàn ông đang liếʍ huyệt cuối cùng cũng buông mông chị gái ra, đứng dậy, không có mông chị gái che lấp, Lục Tri Hạ lập tức nhìn rõ người đàn ông, quả nhiên là Tô Chí Dũng.
Khóe miệng Tô Chí Dũng vẫn còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ hoa huyệt chị gái, ướt nhẹp, chỉ thấy hai chân ông hơi mở ra, đứng dáng cây cung, sau đó đỡ côn ŧᏂịŧ tím đen to bằng cánh tay trẻ sơ sinh đó, dùng qυყ đầυ cọ xát ở khe mông chị gái, đến nỗi chị gái thở gấp không ngừng.
"Ưm ưʍ... ba chồng, bảo bối, mau làm con, dùng lực làm con, bên trong con dâu ngứa chết mất... A..." Chị gái làm nũng, mông lớn không ngừng vặn vẹo, đói khát cọ xát gậy thịt của ông, dáng vẻ ấy giống như không có côn ŧᏂịŧ đâm vào, cô ấy lập tức không thể sống nữa.
Một tay còn lại của Tô Chí Dũng đánh lên mông chị gái một cái, mắng câu "tao hóa", rồi đỡ côn ŧᏂịŧ, ngắm chuẩn tao huyệt, dùng sức đâm vào.
"A..."
Đôi nam nữ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đồng thời thoải mái kêu ra tiếng.
Sau khi Tô Chí Dũng thao vào, làm giảm đi kích động muốn bắn tinh, hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu cắm làm thật nhanh, màu sắc côn ŧᏂịŧ ông vừa đen vừa tím, vừa nhìn đã biết là làm nhiều lần, trong lúc ra vào, trên côn ŧᏂịŧ đen rất nhanh đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của chị gái, dưới ánh đèn nhìn sáng long lanh.
Chị gái chống trên bàn bếp, bị thao mà cơ thể lắc lư trước sau, cô ấy nhắm hờ mắt, có chút tinh thần không rõ, chỉ biết há miệng lớn tiếng rêи ɾỉ, Tô Chí Dũng giơ tay đến trước ngực cô ấy, cầm lấy đôi ngực dùng lực nắn bóp, giống như đang vò bột nhão, nặn ngực lớn thành những dáng vẻ dâʍ đãиɠ, sau đó lại đi bóp cằm chị gái, cưỡng chế cô ấy quay mặt lại, vươn đầu lưỡi ra liếʍ mυ'ŧ dây dưa với đầu lưỡi ông trong không trung, liến đến nỗi nước miếng giàn giụa.
Bạch bạch bạch... tiếng cắm rút càng ngày càng nhanh, càng ngày càng vang, chị gái giống như con mèo đang động dục, bị bố của chồng mình, ấn ở trên bàn bếp, mặc sức thao làm, người chị bình thường có dáng vẻ phu nhân, vào ngay lúc này, giống như một kỹ nữ, hạ tiện lại dâʍ đãиɠ.
Lục Tri Hạ biết mình nên rời đi, không nên tiếp tục nhìn trộm, cơ thể của phụ nữ, côn ŧᏂịŧ của đàn ông, muốn đê tiện bao nhiêu có bấy nhiêu đê tiện, nhưng chân cô có hơi mềm, phía dưới cũng từ từ chảy nước.