Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 55: Chó Quảng Cáo, Phiền Người Quá!

Thuốc đã sử dụng, dược hiệu hoàn toàn mất hết rồi, không thể dùng lại được nữa, Quý Dữu nhìn thuốc trong bồn tắm mà lòng thịt đau không thôi. Đây chính là 100.000 điểm tín dụng đấy, 100.000! Đổi lại trước đây, con số này là cô nghĩ cũng không giám nghĩ.

Đôi mắt của Quý Dữu tràn đầy không tha, “Đổ mất rồi.”

Chợt, hệ thống làm sạch trong phòng khởi động, nước thuốc tràn đầy cả bồn tắm nhanh chóng biến mất.

“100.000.”

“Không còn.”

“Tiền chính là không thể tiêu pha như trước được nữa.”

“Mình phải nhanh chóng kiếm tiền thôi.”

Ở trong phòng đi đi lại lại vài vòng, Quý Dữu thấy nguyên bộ dụng cụ xe hạt châu của mình, ánh mắt vừa chuyển là lập tức vội vàng chạy tới.

Trên bàn làm việc lúc này còn để mười mấy hạt Thảo Quả và một sợi tơ Thiết Lê mộc bị hỏng, trong khoảng thời gian này cô vội vàng thu thập Thiết Lê mộc, cũng không có lòng dạ nào đi nhặt rác cho nên hạt Thảo Quả tích trữ được không còn nhiều nữa, dùng xong đống này thì chắc cần nhanh chóng đi tìm hạt Thảo Quả thôi.

“Bện lắc tay?”

“Hay làm mặt dây đây?”

Nghĩ nghĩ, nếu lúc trước làm 9 mặt dây chuyền mà toàn bộ đều là hồn khí thì chứng minh được xác suất thành công khi làm mặt dây cực kỳ cao, Quý Dữu cũng nghĩ muốn nghiệm chứng một chút, cho nên không cần phải nghĩ nhiều, cô liền lựa chọn làm mặt dây.

Quyết đinh xong, Quý Dữu ngồi ở bên cạnh bàn làm việc, không rên câu nào bắt đầu bắt tay vào làm việc.

Đầu tiên muốn xe hạt châu cần mài đi vỏ ngoài cứng rắn của hạt Thảo Quả, đây là một công việc cần kiên nhẫn và tỉ mỉ, không bao giờ được qua loa bởi vì bản thân hạt Thảo Quả cực kỳ yếu ớt, hơi không cẩn thận là cả hạt Thảo Quả sẽ hỏng.

Quý Dữu cúi đầu xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm, đôi tay linh hoạt chuyển động.

Một cái.

Hai cái.

Ba cái.

……

Nền tảng kỹ thuật của Quý Dữu cực kỳ vững chắc, sau khi lột bỏ được vỏ ngoài, từng viên hạt châu mượt mà tràn đầy ánh sáng đã thành hình.

“Tổng cộng là 12 viên.”

“Nếu toàn bộ là hồn khí thì được bao nhiêu tiền nhỉ?”

“12.000.000!”

Nghĩ đến điều này, hai mắt của cô hơi hơi nheo lại, đuôi lông mày nơi khóe mắt đều hiện lên sự vui mừng.

Tiếp theo phải thiết kế ngoại hình của hạt Thảo Quả. Hạt Thảo Quả được lột bỏ vỏ ngoài cũng không trong suốt hoàn toàn, màu sắc của nó gần với màu trắng sữa nhưng lại sáng hơn một ít, nếu không thiết kế bản vẽ cho hạt Thảo Quả thì có vẻ hơi đơn điệu, chủ đề lần này của Quý Dữu vẫn là dùng hình vẽ hoa cỏ non nước như lần trước.

Một tay của Quý Dữu cầm lấy dao điêu khắc, một tay cầm lấy hạt Thảo Quả, tập trung tinh thần, tỉ mỉ nhớ lại một lúc rồi bắt đầu điêu khắc.

1 giây.

2 giây.

3 giây.

……

Quý Dữu nhăn mi lại rồi để dao điêu khắc xuống, xoa xoa ấn đường: “Sao lại thế này? Lần điêu khắc trước mình đều làm được nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát mà, nhưng lần này luôn bị ngừng lại, đứt quãng, căn bản không có cảm giác như cá gặp nước nữa.”

“Hơn nữa lại làm hỏng hai viên hạt Thảo Quả.”

Hiện tại, những hạt Thảo Quả này cũng không phải không đáng một xu nữa, ở trong lòng Quý Dữu thì nó ngang bằng với tài sản 1.000.000 đấy.

Lần này làm hỏng hai viên là có thể nghĩ được Quý Dữu thịt đau bao nhiêu.

Quý Dữu mím môi: “Vấn đề ở chỗ nào đây?”

Suy nghĩ nửa ngày vẫn không nghĩ thông được, có lẽ đây chỉ là ngoài ý muốn thì sao? Lần trước trong đầu mình hoàn toàn không có bản nháp mà chỉ bằng ý nghĩ mơ hồ liền điêu khắc ra được nhiều hình hoa cỏ non nước tinh xảo đẹp đẽ như thế, còn lần này trong đầu mình đã có hình dạng cụ thể mà sao lại không điêu khắc ra được?

Thử lại.

Quý Dữu hít sâu một hơi rồi tiếp tục cầm dao điêu khắc.

Nửa giờ sau, nhìn một đống hạt Thảo Quả bị hỏng trước mắt, Quý Dữu muốn phát cuồng!

“Sao lại vậy cơ chứ?”

“Hiện giờ ngay cả một hình phác thảo nhỏ đơn giản mà mình cũng không điêu khắc ra được là sao?” Rõ ràng trong đầu cô đã có một bức vẽ hoàn chỉnh hình bụi cỏ nhỏ, chỉ cần cầm lấy dao điêu khắc làm theo bản vẽ trong đầu, đi từng nét dao điêu khắc thành hình là đủ rồi.

……

Sau khi lăn lộn một lúc lâu, trong lòng Quý Dữu không ngừng mệt mỏi, thân thể cũng mệt mỏi, đầu càng mệt nên cô không thể không ngừng tay.

“Mệt mỏi quá.”

“Đầu hơi đau.”

“Hô ---”

Hả?

Đau đầu?

Chẳng lẽ ---

Vấn đề là ở tinh thần lực sao?

Trước mắt Quý Dữu hiện lên một tia sáng, tổng cảm thấy sắp nắm được vấn đề đến nơi. Lần trước cô hoàn toàn không có cảm giác cơ thể và tinh thần lực mỏi mệt, không chỉ như vậy mà còn cảm thấy tinh lực thừa thãi, hận không thể tại chỗ nhảy khiêu vũ quảng trường.

“Tinh thần lực của mình mới là cấp F……”

“Lúc ấy mình làm thế nào giữ được tinh lực thừa thãi như vậy nhỉ?”

“……”

“Thiết phiến!”

“Không sai!”

“Là thiết phiến!”

Lúc ấy có chuyện gì xảy ra nhỉ?

Lúc ấy thiết phiến xuất hiện, mình có hơi liếc nhìn nó một cái, còn nhìn thấy được trên bề mặt của nó có những hoa văn cổ xưa nữa, cũng chính là lúc thoáng nhìn vội vàng đó để lại ấn tượng quá sâu, hoa văn trên bề mặt thiết phiến rất phức tạp. Quý Dữu chỉ nhìn sơ sơ liếc mắt một cái, căn bản là không thấy rõ, cũng không thấy hoàn toàn, lúc ấy cô không có chú ý quá nhưng xong việc lại không tự chủ được nhớ tới những hoa văn đó.

Hoa văn này khẳng định có tác dụng.

Còn hiện tại?

Cả bề ngoài của thiết phiến đầy những vết loang lổ rỉ sét, những hoa văn và bản vẽ bị che lấp dưới lớp rỉ sét rồi, căn bản là không thấy rõ.

Chẳng lẽ ---

Cô muốn nỗ lực bổ sung năng lượng cho Thiết Phiến làm thiết phiến khôi phục lại ánh sáng để những hoa văn đó có thể thấy được rõ ràng? Chỉ có như vậy thì khi cô chế tác hồn khí mới có thể thành công sao?

Hay là ---

Có những cái khác mà cô không phát hiện ra?

Trong lòng Quý Dữu nặng nề, cẩn thận nhớ lại những hoa văn đó một lần nữa nhưng mà --- Cứ việc cô rất nỗ lực nhưng trong đầu lại không có hình dạng hoa văn cụ thể, chỉ biết chúng nó đều hơi cổ xưa, khí phách, còn mang cảm giác thời thượng.

Khóe miệng Quý Dữu thể hiện ra nỗi chua chát: “???”

Cho nên ---

Bàn tay vàng của mình lại offline?

Có lẽ chỉ là offline tạm thời? Dù sao thiết phiến đã cứu mình một mạng, có thể bị hao hụt quá độ.

Cho nên ---

Vì kế sách này cần nghĩ biện pháp kiếm tiền mua Điệp Mật, mua Điệp Mật số lượng lớn để bổ sung năng lượng cho thiết phiến?

Vì thế ---

Vấn đề lại tới nữa.

Không làm ra hồn khí thì mình làm sao nhanh chóng kiếm tiền được đây?

Quả nhiên ---

Cô liền biết trên đời này không có chuyện tốt như vậy.

Cái gì mà vẫy vẫy tay nhỏ là có thể chế tác ra một món hồn khí dễ như trở bàn tay là không tồn tại.

“Oa oa oa ---”

“Mình cho rằng mình là con gái ruột của ông trời, tưởng rằng cả đời này đều không cần cố sức làm việc kiếm tiền nữa chứ.”

““Hu hu hu……”

Gục xuống mặt bàn làm việc khóc kêu một trận, Quý Dữu tỉnh lại một lần nữa, vắt hết óc nghĩ cách làm sao để nhanh chóng tìm ra phương pháp kiếm tiền……

Mà bên kia.

Sau khi Trình Dục tắt cuộc gọi của chó quảng cáo, bỗng chốc tinh thần thoải mái dễ chịu lên, một hơi làm mười trận tổng hợp huấn luyện trọng lực, đến khi bò ra khỏi phòng huấn luyện, trình Dục giơ tay lên nhẹ nhàng sờ mặt dây đeo ở cổ, vẻ mặt kia thật là ôn nhu.

Hồn khí hạt Thảo Quả này có tác dụng tăng lên tinh thần lực quá lớn, tinh thần lực của hắn đã chững lại ở cấp A năm năm rồi, trong năm năm đó căn bản không có dấu hiệu buông lỏng.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Không chỉ có chạm tới hàng rào giữa cấp A và cấp S mà Trình Dục còn cảm giác mơ hồ rằng tinh thần lực của mình đã tăng hơn một ít. Tuy không nhiều lắm nhưng có thể tăng lên là hiệu quả lớn nhất rồi.

Phải biết rằng --- Đây chính là hồn khí cấp thấp a.

Nếu đổi thành trung cấp?

Càng cao hơn ---

Là cao cấp thì sao?

Có lẽ đến lúc đó tinh thần lực của anh ta có thể nhanh chóng tăng lên tới cấp S.

Vì để thực hiện mục tiêu này, Trình Dục đã chịu nhiều đau khổ nhưng nỗ lực nhiều năm như vậy vẫn không có hy vọng như cũ.

Khuôn mặt Trình Dục tràn ngập nỗi xót xa.

Bỗng nhiên ---

Có tiếng thông báo tin nhắn vang lên không ngừng.

Trình Dục nhăn mi:

[Đừng nói là những chó quảng cáo đó lại ngóc đầu trở lại nhé.]

[Phiền người quá!]