Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 47: Trình Đại Làm Chó Liếm

Số người trong phòng phát sóng trực tiếp của Trình Dục tăng chóng mặt---

10.000.000 ---

12.000.000 ---

20.000.000 ---

……

Khóe miệng tươi cười của Trình Dục càng lúc càng lớn, cũng càng lúc càng cứng ngắc…… Nếu lúc này không thành công thì bản mặt của Trình Dục này cũng bị ném bay mất.

Khán giả: “Đào Tiểu Bảo, đây là anh muốn kiếm chuyện nha!”

Trình Dục nghiêm trang nói: “Xin mời gọi tôi là A Đại, trên đời này không còn Đào Tiểu Bảo nữa.”

Khán giả che lại mắt: “…… Được rồi, nhưng anh có thể đổi lại quần áo được không?” Mặc đồ nữ như này là muốn dày vò ai thế? Không phải rõ rành rành muốn làm mắt người xem cay xè sao?

Trình Dục thấy hiệu quả đã đạt tới, lại còn vượt qua sự mong đơi, số khán giả đang xem lần này đã là nhiều nhất trong hình trình phát sóng trực tiếp của hắn từ trước tới giờ, Trình Dục cũng không lăn lộn khán giả và mình nữa, nhanh chóng đi thay đổi quần áo.

Đến lúc này khán giả mới thi nhau buông tay đang che mắt ra.

Khán giả: “A Đại nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”

Khóe miệng của Trình Dục chứa đựng nụ cười nhẹ, còn ánh mắt nhìn khán giả xung quanh…… Nơi đây có thể có phân phận thực sự mà đại sư đang che giấu hay không?

Đại sư thấy được tất cả có vừa lòng chứ?

Nhất định là đại sư rất vừa lòng.

Tự mình trấn an bản thân như vậy, Trình Dục khụ một tiếng: “Vừa rồi tôi đã nói, trong một lần phát sóng trực tiếp tôi đã phạm một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, tôi giám định mặt dây hạt Thảo Quả là tác phẩm nghệ thuật, thực ra nó không phải tác phẩm nghệ thuật mà là ---”

Quá am hiểu khuấy động bầu không khí, ở thời khắc mấu chốt Trình Dục ngừng mở miệng.

Khán giả nóng nảy: “Mà là cái gì?”

1 giây.

2 giây.

3 giây.

“Khụ khụ……” Trình Dục hắng giọng rồi dùng ngôn từ ám chỉ nói: “Các khán giả thân yêu, xin một tràng vỗ tay a.” Tuy muốn để đại sư chú ý đến, muốn lấy được niềm vui của đại sư nhưng anh ta làm Tinh Võng chủ bá vẫn cần kiếm cơm nha ---

Khán giả: “……”

“Được rồi.”

“Cho anh đấy.”

“Với cái tính đáng khinh của anh không cho anh là không được, nhỡ đâu tí nữa lại làm cay mắt tôi mất.”

Khán giả cũng hết cách nên không ngừng vỗ tay, còn có không ít người hào phóng gửi quà cho Trình Dục.

Trình Dục thấy danh tiếng của mình tăng lên và phần thưởng nhận được liền cười thấy răng không thấy mắt, lúc này anh ta mới lớn tiếng nói: “Hạt Thảo Quả này không chỉ là vật có tính nghệ thuật chỉ để trưng bày mà nó chính là hồn khí do đại sư tỉ mỉ chế tạo ra!!!”

Vừa nói xong, trong tích tắc khán giả trợn tròn mắt: “!!!”

Cùng lúc đó cả phòng phát sóng trực tiếp trở nên tĩnh lặng ---

Nửa ngày đi qua.

Mới có người cất tiếng: “A Đại, chơi là chơi, ầm ĩ thì ầm ĩ chứ đừng lấy đại sư ra nói đùa!”

“Đúng! Việc liên quan tới đại sư thì không nên tùy tiện đùa giỡn đâu!”

“A Đại, đừng ăn nói bừa bãi! Cẩn thận đại sư tìm anh gây phiền toái!”

“A Đại, những câu nói này coi như chúng tôi không nghe thấy, hôm nay muốn đi đào bảo ở đâu, nào --- mang theo các anh em đi thôi!”

“……”

Trình Dục thấy bộ dáng của mọi người có tí tin tưởng nào nhưng anh ta lại không hoảng loạn, thậm chí khóe miệng của anh ta lộ ra nụ cười như đã được định liệu từ trước, nhìn quanh bốn phía vẫn không phát hiện được bóng dáng thật thật giả giả của đại sư, trong lòng hơi thất vọng rồi tiếp tục nói: “Mọi người không cần hoảng, từ từ nghe tôi nói nào ---”

Nói xong ---

Trình Dục lấy ra vòng cổ làm từ hạt Thảo Quả đã sớm chuẩn bị từ trước bày ra trước mặt mọi người nhìn. Hơn nữa Trình Dục nhớ tới bản thân vô ý làm rơi vỡ hạt Thảo Quả thì trong mắt lại hiện lên sự hối hận đan xen nhau:

“Mọi người xem đi ---”

“Đại sư vận dụng tâm tư sáng tạo, không phải đơn độc chế tạo ra kết cấu trận pháp đồ mà là trực tiếp đưa tinh thần lực ngưng tụ trong bức họa điêu khắc trên hạt Thảo Quả, từng nét bút nhìn như nhẹ nhàng không chút để ý nào, thế nhưng lại phác họa ra trận pháp đồ hoàn chỉnh, mọi người nhìn đây --- nơi này, nơi này, còn có nơi này……”

“Bông hoa này, ngọn cỏ này, nhánh cây này, chiếc lá này…… Ngoài mặt nó chỉ là bức họa điêu khắc phong cảnh nhưng kỳ thật đó là trận pháp nha!”

“Tuyệt quá!”

“Thật sự quá tuyệt!”

Trình Dục vừa giải thích vừa liên tục tán thưởng.

Vì sao hồn khí sẽ có năng lực tăng lên tinh thần lực vậy? Thực ra trong hồn khí sẽ hình thành nên một loại kết cấu thiên nhiên, loại kết cấu này được nhân loại gọi là ‘Trận pháp đồ’, thông thường thì kết cấu trận pháp đồ tương đối ổn định, có thể ngưng tụ và cố định tinh thần lực khiến tinh thần lực trong kết cấu đồ này tự động hình thành một vòng tuần hoàn, sau khi nhân loại đeo lên hoặc sử dụng thì tinh thần lực tuần hoàn không ngừng này sẽ có tác dụng nuôi dưỡng ngược lại, bởi vậy nó có tác dụng nâng cao tinh thần lực của nhân loại.

Hồn khí thiên nhiên là thiên tài địa bảo trong giới tự nhiên được mài giũa không ngừng qua vô số năm tháng, dưới sự trùng hợp, bên trong nó hình thành một trận pháp thiên nhiên cho nên mới trở thành hồn khí.

Đây đúng là tạo hóa tụ tập thiên địa rộng lớn vô tận mới có thể chân chính hình thành!

Cho nên hồn khí thiên nhiên mới có giá trị không đong đếm được, vừa xuất hiện đương nhiên sẽ khiến cho vô sô người tranh đoạt.

Giống với hồn khí thiên nhiên, hồn khí nhân tạo thì sao? Nguyên lý hình thành hồn khí nhân tạo giống với hồn khí nhiên nhiên nhưng nó không phải do thiên nhiên mài giũa nên mà là đại sư chế tạo hồn khí lợi dụng thủ pháp rèn của mình và bản thân nắm giữ kết cấu trận pháp đồ để lôi kéo tinh thần lực của mình ra rồi ngưng tụ và áp súc vào bên trong trận pháp, cuối cùng cất giấu vào một vật liệu thích hợp làm tinh thần lực này sinh ra vòng tuần hoàn ---

Nguyên lý của công việc này nói ra thì đơn giản nhưng muốn nắm giữ lại cực kỳ cực kỳ khó. Đầu tiên muốn chế tạo hồn khí nhất định phải có tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, đương nhiên cấp C không làm được, cấp B cũng hoàn toàn không làm nổi, người sở hữu cấp A cũng đừng có nằm mộng, chỉ có người có tinh thần lực cấp S mới có thể miễn cưỡng sờ tới phần rìa.

Đúng rồi.

Là cấp S.

Người có tinh thần lực cấp S mới có thể miễn cưỡng sờ tới phần rìa, nhưng muốn chân chính trở thành đại sư chế tạo hồn khí thì cho dù là người có tinh thần lực cấp SS cũng cần trả giá vô số tâm huyết, khắc khổ chuyên tâm nghiên cứu mới có thể thành công chế tác ra hồn khí.

Hơn nữa, phần lớn thời điểm con người chế tác hồn khí vì kết cấu trận pháp đồ không được ổn định nên căn bản không có biện pháp sử dụng lâu dài, cho nên sau khi dùng một thời gian thì kết cấu của nó sẽ tan vỡ, hỏng đi……

Vậy nên phần lớn hồn khí nhân tạo đều là sản phẩm tiêu hao ngắn hạn.

Trong toàn bộ liên minh tinh tế, hơn cả là đế quốc Ngân Hà sát cạnh, hợp chủng quốc Lam Quang…… Trong hàng ngàn hàng vạn hàng trăm triệu con người, người có thể chế tác được hồn khí cũng chưa nổi một nghìn người!

Đại sư chế tạo hồn khí không đến một nghìn đều là hàng quý hiếm của nhân loại, được người người tôn trong gọi là đại sư, được người người kính ngưỡng ---

Theo từng câu giải thích của Trình Dục, khán giả đã sợ ngây người.

Này ---

Này ---

Này ---

Thật là đại sư hả?

Đại sư vô cùng tôn quý như vậy lại mở một tiệm nhỏ trên Tinh Võng?

Đây là nói đùa đúng không?

Trình Dục liên tục tán thưởng, “Hôm nay A Đại tôi làm hết thảy đó là để đính chính lại danh tiếng cho đại sư! Ý nghĩ kỳ diệu của đại sư quả thực khiến người ta phải vỗ bàn tán dương! Tài nghệ của đại sư cực kỳ xuất chúng, đúng là có thể so với tài nghệ điêu luyện sắc sảo……

Nếu đại sư ---”

……

Tiếp theo Trình Dục nói năng lưu loát, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã có thể dùng gần mấy nghìn từ để khen ngợi vị đại sư này!

Từng câu từng câu quả thực khiến khán giả nghe đến ê răng:

Đông thời mọi người cũng đã hiểu.

A Đại này không phải đính chính lại danh tiếng của đại sư mà đây là lấy cớ giúp đại sư đính chính lại danh tiếng, điên cuồng muốn làm chó liếʍ chân cho đại sư nha!

Vô sỉ!

Quá vô sỉ!

Trên đời này lại có người vô sỉ như thế này!

Đáng giận thật!

Không được!

Không thể làm một mình A Đại giành vị trí đầu được!