Tổng Tài Vô Tình, Yêu Anh Thật Đau Lòng

Chương 14. Đã có cô ấy bên cạnh.

Sau đêm hôm đó, bọn họ cũng chính thức bắt đầu hợp đồng quan hệ tình nhân.

Cứ mười giờ tối mỗi ngày, vẫn lý do là đi làm ở cửa hàng tiện lợi khi bà nội Hạ hỏi, Hạ Tử Du sẽ phải có mặt tại căn hộ kia, tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ rồi nằm trên giường để đợi Hoắc Quân Nghị đến.

Không phải ngày nào hắn cũng sẽ tới đây, nhưng một tuần ít nhất cũng là một lần, thời gian cũng không cố định.

Mỗi lần gặp, bọn họ nói với nhau không quá ba câu, chủ yếu là ở trên giường lớn lăn lộn triền miên.

Chẳng cần biết đêm đó cô có mệt hay không, cô đã đợi bao lâu, cô đã ngủ hay còn thức, chỉ cần hắn tới, cô đều phải ngoan ngoãn mà phục vụ.

Hắn ở trên cơ thể cô đòi hỏi vô độ, mạnh mẽ chiếm lấy. Có nhiều khi cô thầm nghĩ, phải chăng... hắn cũng có chút tình cảm với cô?

———

Hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì hôm nay chính là sinh nhật của Hoắc Quân Nghị.

Hạ Tử Du có một người bạn thân từ hồi học cao trung tên là Châu Thục Quyên. Nhà cô ấy có một tiệm bánh nhỏ lâu đời, nghe nói là từ thời bà ngoại truyền lại, làm ăn cũng khá tốt.

Học hết cao trung người bạn này không thi lên đại học mà tiếp quản tiệm bánh của gia đình, làm bà chủ nhỏ.

Vì vậy hôm nay Hạ Tử Du quyết định xin nghỉ làm phục vụ ở khách sạn một ngày để đến nhờ bạn tốt hướng dẫn cách làm bánh sinh nhật để tặng cho người nào đó.

Dưới sự chỉ bảo tận tình của bạn tốt, trộn trộn khuấy khuấy một buổi, cuối cùng thành phẩm cũng rất xứng đáng.

Từ chiều, bầu trời đã âm u tối đen, báo hiệu một cơn mưa sắp tới. Đúng như dự đoán, trời mưa rả rích từ lúc đó đến tận tối vẫn chưa chịu dừng.

Cầm trên tay ổ bánh kem do mình tự làm, Hạ Tử Du cầm dù đi dưới màn mưa, mỉm cười dịu dàng tiến về phía chung cư.

Đã một tuần rồi cô chưa thấy hắn, vậy hôm nay...có phải hắn sẽ tới không?

Trong lòng không ngừng chờ mong, nếu vậy, đây sẽ là lần đầu tiên cô đón sinh nhật cùng người đàn ông mình yêu.

Mở cửa bước vào phòng, Hạ Tử Du cẩn thận đặt chiếc bánh trên bàn ở phòng khách, sau đó mở túi xách lấy ta một chiếc váy màu xanh lam mới mua cách đây mấy hôm đi vào phòng tắm.

Khi mua chiếc váy này, cô đã rất phân vân, dù sao giá tiền cũng gần bằng ba ngày cô đi làm thêm, nhưng nghĩ tới có thể đây là lần duy nhất cô có cơ hội đón sinh nhật cùng Hoắc Quân Nghị thì liền quyết định cầm ra quầy thu ngân thanh toán.

Dù sao khi hết thời hạn một tháng làʍ t̠ìиɦ nhân này, cô cũng chẳng còn lý do nào để ở bên cạnh hắn, vậy thì trước khi rời đi, cô muốn bản thân sẽ lưu lại hình ảnh xinh đẹp trong mắt hắn.

Tắm rửa sạch sẽ, trên người mặc chiếc đầm mới mua đứng trước gương, Hạ Tử Du lấy ra túi mỹ phẩm ít ỏi đến đáng thương bắt đầu trang điểm.

Nói là trang điểm nhưng thực ra chỉ là kẻ lại chân mày, đánh chút kem nền, tô thêm chút son.

Khi từ phòng tắm bước ra, nhìn đồng hồ ở điện thoại thì đã gần mười một giờ, có lẽ Hoắc Quân Nghị cũng sắp tới...

Hạ Tử Du nhanh chóng lấy chiếc bánh ra khỏi hộp, bày biện nến xung quanh, miệng nở nụ cười đầy ngọt ngào thầm nghĩ "Lát nữa...anh ấy sẽ cảm thấy vui vì món quà của mình chứ?"

Ngồi khoanh chân ở dưới tấm thảm ở phòng khách, Hạ Tử Du cười đến ngốc nghếch khi nghĩ tới gương mặt bất ngờ của Hoắc Quân Nghị lúc thấy chiếc bánh kem mà cô tự tay làm này.

Ngoài trời bỗng xẹt qua một tia chớp dài, rồi âm thanh của sấm chớp vang lên, mưa cũng ngày càng nặng hạt.

Hạ Tử Du bị âm thanh đáng sợ của sấm chớp làm cho giật mình, nhìn xuống điện thoại lần nữa, đã mười một rưỡi!

Sao đến giờ hắn vẫn chưa xuất hiện?

Hai mắt nhìn về phía cửa chính vẫn đóng im lìm, trong lòng Hạ Tử Du bất giác dâng lên nỗi buồn vô cớ cùng hụt hẫng.

Đã là cuối đông, ngoài trời lại đang mưa to, mặc dù trong phòng có bật lò sưởi nhưng cơ thể lại vô thức rùng mình một cái. Thời tiết thế này quả nhiên dễ dàng khiến người ta trở nên yếu ớt và cô đơn.

Mắt đẹp rũ xuống, cầm điện thoại trên tay lướt lướt một lượt weibo trong lúc đợi người.

Vừa kéo xuống một vài bài, Hạ Tử Du liền bị một loạt tiêu đề của các trang báo lớn chuyên đưa tin về các ngôi sao, người nổi tiếng làm cho sửng sốt, tay chân cũng trở nên cứng đờ.

"Minh tinh Đường San San đón sinh nhật cùng người đàn ông bí mật"

"Tin hot nhất đêm nay: Đường San San hẹn hò cùng người yêu"

"Bắt gặp hình ảnh thân mật của hoa đán Đường San San cùng một người đàn ông trong khách sạn A"

"Cuối cùng nữ diễn viên xinh đẹp Đường San San đã không khai bạn trai"

"Vừa từ Mỹ trở về, siêu sao Đường San San đã lập tức tổ chức sinh nhật cho bạn trai"

Trong những tấm hình đi cùng bài báo là hình ảnh Đường San San có vẻ e thẹn đang đang rúc vào ngực một người đàn ông cao lớn mặc bộ đồ vest lịch lãm.

Có tấm người đàn ông rũ mắt xuống, còn Đường San San giương mắt lên nhìn nhau, tuy chỉ chụp được nửa mặt của người đàn ông nhưng cũng đủ thấy vẻ anh tuấn, thần thái hơn người.

Còn Đường San San, mỹ nữ chính là mỹ nữ, ngay cả động tác vén tóc, đang mở miệng nói chuyện bị vô tình chụp lại cũng rất đẹp mắt!

Trong nháy mắt, trái tim Hạ Tử Du chợt trùng xuống, đau nhói giống như bị kim châm.

Người đàn ông trong hình dù cho có không thấy rõ mặt, chỉ dựa vào hình dáng mờ ảo của bóng lưng kia cũng đủ để cô biết được đó là ai.

Chắc chắn sẽ không thể nhầm lẫn, chính là người mà cô đang chờ đợi tối nay, Hoắc Quân Nghị.

Hạ Tử Du nhìn những tấm hình kia đến ngẩn người.

Ánh mắt người đàn ông nhìn cô gái tràn ngập dịu dàng, còn có yêu thương cưng chiều. Cử chỉ thân mật cũng vô cùng tự nhiên, dường như đã làm nhiều lần rồi thành thói quen.

Nhớ lại khi hắn và cô ở bên nhau, trong lòng hiểu được cái gì gọi là cách biệt một trời, xa ngàn dặm.

Trên môi hiện lên nụ cười chua chát, bây giờ thì cô liền hiểu tại sao tới giờ Hoắc Quân Nghị vẫn chưa tới đây.

Đường San San, cô gái mà Hoắc Quân Nghị yêu

thì ra cô ấy đã trở về!

Rốt cuộc công chúa đã quay lại, vậy tình nhân

thì phải như thế nào?

Chính là chờ đợi trong cô độc đi!

Mệt mỏi nhắm mắt lại, chẳng phải khi đồng ý bắt đầu mối quan hệ này, cô đã mất đi tôn nghiêm và lòng tự trọng của bản thân rồi sao?

Trong mắt Hoắc Quân Nghị có lẽ cô cũng chỉ như một món đồ chơi mà hắn bỏ tiền mua về, trong lòng hắn vốn không hề để tâm đến sự hiện diện của cô.

Chỉ là do bản thân tự mình đa tình.

Những ngày ở bên cạnh hắn, cô đã từng nghĩ tới một tình yêu tốt đẹp, từng nghĩ rằng một ngày nào đó hắn sẽ nhận ra tình yêu của cô dành cho hắn, chỉ cần hắn không chán ghét cô nữa, chỉ cần hắn dành một góc nhỏ trái tim hắn cho cô là cô đã mãn nguyện rồi.

Nhưng ngay lúc này cô chợt bật cười tự giễu với chính những suy nghĩ lúc đó của mình, cảm thấy bản thân đúng là một kẻ ngốc.

Cô có tư cách để nói chuyện yêu đương với một người quá mức xuất sắc như hắn sao?

Đó là điều xa xỉ, không phải cô có thể mua được, mà cô...cũng không có tiền để mua.

Rất buồn cười đúng không?

Nhưng tại sao nước mắt lại chảy ra thế này?

Nếu người kia đã trở về, vậy chẳng phải từ hôm nay hắn sẽ không còn tới đây nữa?

Nhìn chiếc bánh kem trước mắt, chầm chậm thắp nến lên, dù sao đêm nay Hoắc Quân Nghị cũng sẽ không tới, vậy thì cô sẽ thay hắn thổi nến!

"Quân Nghị, sinh nhật vui vẻ"

Nói xong cô mới phát hiện ra phải chăng là mình đang nói thừa. Chắc chắn hắn đang rất vui vẻ, hạnh phúc bên người mình yêu.

Từ từ đứng dậy, vừa rồi ngồi ở tư thế khoanh chân khá lâu, chân đã có chút tê dại.

Đứng im một lúc, sau đó mới thẫn thờ đi ra phía ban công, mở cửa.

Trời vẫn còn đang mưa, từng cơn gió mang theo hơi lạnh theo đó mà tràn vào, hắt lên người Hạ Tử Du.

Toàn thân phát run, hai tay theo bản năng đưa lên ôm chặt lấy cơ thể, nhưng cô vẫn không muốn quay vào trong.

Nếu mưa và gió có thể cuốn trôi đi những phiền muộn, đau khổ trong lòng thì tốt biết mấy!

Hạ Tử Du nở nụ cười buồn bã, đưa mắt nhìn về nơi xa xăm, trong lòng càng thêm bi thương.

"Quân Nghị, anh biết không, em rất mệt, thực sự rất mệt! Anh nói xem, phải làm thế nào thì em mới có thể quên được anh? Làm thế nào để có thể không còn yêu anh nữa? Quân Nghị, trái tim của em đau quá...nhưng anh sẽ không bao giờ biết được, vì chưa bao giờ anh cần tới tình yêu em..."

Nước mắt hoà cùng mưa thấm ướt cả khuôn mặt trắng bệch vì lạnh, trong lòng nổi lên một trận chua xót, cổ họng cũng nghẹn đắng.

Hạ Tử Du, tỉnh táo lại đi, mạnh mẽ lên, mày làm được mà!

Lúc cô quay lại phòng ngủ thì đầu óc đã có chút hỗn loạn, cuộn mình trên chiếc giường rộng lớn, mí mắt nặng dần, yếu ớt chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay....